Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1021 - Chương 1021. Thiên Linh Sinh Trăm Hoa (2)

Chương 1021. Thiên Linh sinh trăm hoa (2) Chương 1021. Thiên Linh sinh trăm hoa (2)

Hoa Thiên Linh cần thiên địa chi linh mà sinh tự nhiên có cảm ứng. Bây giờ trong Hoa Biện cảnh đều bị thấm đẫm huyết khí màu đỏ.

“Phá hư phong cảnh, có nhục văn nhã!”

“Haiz, đánh tới đánh lui có chỗ nào tốt? Ngược lại là tu sĩ mất mạng oan uổng, thiên địa không còn tươi đẹp như trước kia. Hòa bình đến không dễ, các vị đạo hữu vẫn nên trân quý tất cả, tuyệt đối đừng mở chiến sự lung tung nữa!”

...

Có người tiếc hận, có người nghĩ lại.

Nhưng có người lại bắt lấy cơ hội.

“Trên đời tuy không còn hoa Thiên Linh, nhưng trên gốc hoa của ta huyết khí cực ít. Gần như nhỏ bé đến mức không thể nhìn thấy, không kém chủng nguyên sơ năm đó là bao. Nếu đạo hữu có hứng thú, đừng ngại đến tận mắt nhìn một lần.”

Theo danh tiếng tăng nhiều, giá trị của hoa Thiên Linh cũng ngày càng đi lên.

Có tu sĩ bén nhạy bắt lấy điểm quảng bá này, cố ý chọn ra những chủng loại huyết sắc ít để mua bán.

Suy cho cùng chủng nguyên sơ đã tuyệt tích, xem vật thay thế thấp hơn cũng vẫn có thể xem là một loại lựa chọn không tệ nào đó.

Tuy tu sĩ nguyện ý vì nó bỏ tiền túi không nhiều lắm. Nhưng mà số lượng tổng thể của tu sĩ Vạn Tiên Minh rất lớn.

Mà sản lượng hàng năm của hoa Thiên Linh cũng chỉ cố định bao nhiêu đó, huyết khí ít càng thêm hiếm thấy. Điều này cũng dẫn đến giá hoa Thiên Linh liên tục leo thang.

Thành Thiên Linh vốn có chút vắng vẻ sau đại chiến cũng hoàn toàn náo nhiệt lên.

Có người mộ danh đến đây xem một lần cho thỏa. Cũng có người muốn đầu cơ thủ tiêu, từ đó thu lợi.

Mà các thương gia mua bán hoa Thiên Linh cũng sửa cũ thành mới, tạo ra cách chơi hoàn toàn mới.

Trong cửa tiệm bày đầy hoa Thiên Linh chưa nở.

Khách hàng có thể dựa vào vận khí lựa chọn, đánh cược mức nhiều ít của huyết khí trên cánh hoa sau khi hoa Thiên Linh nở.

Nếu may mắn chọn trúng huyết khí cực ít, mua đi bán lại cũng có thể kiếm lời gấp mấy lần có thừa tại chỗ.

Đương nhiên, tuyệt đại đa số đều là lỗ nặng.

Biết sao được trên đời xưa nay không thiếu tu sĩ tin tưởng bản thân vận khí tốt, thế là hoa Thiên Linh còn nụ sắp nở lại cũng cung không đủ cầu, gần như bày ra trong cửa tiệm không được bao lâu thì đều ào ào bị mua hết.

“Vận à...”

Hứa Bạch trong đám người khẽ mỉm cười.

Sau đó không dốc lòng chọn lựa, tiện tay chọn bừa một gốc.

“Chủ tiệm, chính là nó.”

Sau khi thanh toán linh thạch, Hứa Bạch không mang đi mà kiên nhẫn chờ hoa nở.

Hứa Bạch ở lại trong tiệm, ông chủ cửa tiệm cũng không ngăn cản.

Dù sao có Hứa Bạch có thể gọi là dung nhan tuyệt thế chỉ cần đứng ở đó, không làm gì cả đều có thể hấp dẫn ánh mắt của các tu sĩ đi ngang qua.

Tuy tu tiên giả có thể tái tạo bề ngoài, người có dung mạo tuyệt mỹ cũng không hiếm thấy. Nhưng Hứa Bạch cũng có thể làm cho người kinh diễm ngay từ ánh mắt đầu tiên.

Lại thêm khí chất xuất trần, thần bí trên người càng tăng thêm mấy phần dụ hoặc.

Có nam có nữ nán lại trong tiệm. Cùng lúc lặng lẽ dò xét Hứa Bạch cũng tùy ý mua một gốc hoa Thiên Linh coi như che giấu.

Mua bán cháy hàng, chủ tiệm tự nhiên vui vẻ ra mặt. Như nở ruột nở gan, hận không thể bảo Hứa Bạch ngày đêm ở lại trong tiệm.

Song rất hiển nhiên, đây là chuyện không thể nào.

Hai ngày sau, gốc hoa Thiên Linh Hứa Bạch chọn trúng ngạo nghễ nở rộ.

Vốn dĩ mọi người không để ý lắm, ánh mắt vẫn thỉnh thoảng dừng lại trên người Hứa Bạch.

Nhưng sau khi Hứa Bạch đặt gốc hoa Thiên Linh trong lòng bàn tay, mọi người vô ý liếc thấy...

Từng trận tiếng kinh hô liên tục không ngừng.

“Đây là?”

“Hạt đỏ như phấn, nhạt không thể thấy... Có thể đánh giá là Thiên Linh đệ nhất phẩm rồi!”

“Shhh, ta nghe nói trước đây không lâu hoa Thiên Linh nhất phẩm đã bán ra với giá mười vạn độ cống hiến. Chậu này lại thế nào cũng sẽ không ít hơn số này nhỉ? Nghe nói hắn mua bằng một ngàn điểm cống hiến độ, đây không phải kiếm lời bội phần rồi hả?”

“Quao, không chỉ đẹp người, ngay cả vận khí cũng tốt như vậy. Thật hâm mộ.”

...

“Đây chính là diệu dụng của khí vận sao. Cho dù không tận lực truy cầu, mỗi tiếng nói hành động cũng đều khiến cho sự vật hướng về phương hướng phát triển có lợi cho bản thân.” Hứa Bạch cầm trong tay hoa Thiên Linh, trầm mặc không nói, thể ngộ khí vận làm sao ảnh hưởng hiện thực.

Cảm giác khí vận của mình biến mất một phần, Hứa Bạch lập tức hấp thu từ trong lông huyền điểu, lần nữa bổ sung.

Lấy lại tinh thần, nhìn tu sĩ kể cả chủ tiệm đều có phần kích động không thôi nhìn gốc hoa Thiên Linh trong tay mình. Hứa Bạch không nhịn được mỉm cười.

“Dung nhan đẹp cỡ nào cũng không động lòng người bằng lợi ích.”

Ngay sau đó, hắn ở ngay trước mặt mọi người ở đây.

Lạnh nhạt nói: “Đệ nhất phẩm gì chứ, rõ là đồ bỏ”

Sau đó linh khí trong tay tuôn trào, gốc hoa Thiên Linh đệ nhất phẩm mười hai cánh nháy chớp mắt biến thành tro bụi.

“Ngươi làm gì!”

Hiện trường nhất thời một mảnh xôn xao.

Tuy Hứa Bạch là chủ nhân của gốc hoa Thiên Linh này, xử trí thế nào đều là việc riêng của cá nhân hắn.

Nhưng dù nói thế nào cũng là trân phẩm trị giá hơn mười vạn độ cống hiến, cứ tùy ý như vậy phá hủy nó không nói, còn luôn miệng nói nó là “đồ bỏ”...

Thật sự có hơi quá đáng!

Bình Luận (0)
Comment