Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1045 - Chương 1045. Tay Không Tạo Thiên Tủy (2)

Chương 1045. Tay không tạo thiên tủy (2) Chương 1045. Tay không tạo thiên tủy (2)

Giọng nói của Phương Tái Tế đột ngột dùng lại, không gian xung quanh im tĩnh trong giây lát.

Liễu Tam quay qua thuật lại điều kiện của Tiêu Tu Viễn cho Hứa Bạch nghe.

“Tiêu đạo hữu thật đúng là không thấy thỏ rừng thì không thả chim ưng mà.” Phản ứng của hắn cũng nằm trong dự đoán của Hứa Bạch.

Hứa Bạch duỗi bàn tay trái ra, mười bảy cánh hoa Thiên Linh bay lơ lửng trong lòng bàn tay hắn.

Hứa Bạch mỉm cười.

Rõ ràng hoa Thiên Linh bị băng phong một cánh cũng không thiếu, nhưng lại cứ có một cánh hoa trong suốt mang màu sắc giống như “mặt trời mọc chiếu xuyên qua dãy núi”, xuất hiện trên tay phải của Hứa Bạch.

“Đây là ta dựa trên hoa Thiên Linh nguyên bản “mô phỏng” nên, tuy không bằng một phần mười ý vị của vật gốc. Nhưng, cũng đủ rồi...”

“Liễu lão, người giao vật này cho Tiêu Tu Viễn, hắn tự nhiên sẽ biết hoa Thiên Linh trân quý đến thế nào.”

Hứa Bạch thản nhiên nói.

Liễu Tam trịnh trọng bảo vệ cánh hóa trong suốt trong lòng bàn tay, gật đầu bay đi.

“Cần gia tăng tốc độ rồi, phải làm xong việc này trước khi Vạn Tiên Minh chính thức thông báo thời đại khám phá đến.”

“Nếu không tất cả mọi người đều đi thăm dò sương trắng hết thì đâu còn ai đến mua hoa Thiên Linh của ta nữa.”

Hứa Bạch thì thầm trong lòng, vung tay như đang cầm bút, ở trong không trung vẽ mô phỏng ra từng “cánh hoa Thiên Linh”.

Bảy ngày sau, dưới sự tuyên truyền mạnh mẽ của Tiêu Tu Viễn, một tin tức hình như chỉ dùng nửa ngày thời gian đã lan truyền ra khắp Vạn Tiên Minh.

Vị tu sĩ thần bí trong tay nắm giữ hoa Thiên Linh kia sẽ một lần nữa hiện thân.

Đến thời điểm thích hợp, hắn sẽ tổ chức “đại hội thưởng hoa”, kính mời các tu sĩ từ khắp nơi trong thiên hạ có hứng thú với loài hoa này đến đó thưởng thưởng.

Địa điểm tổ chức “Đại hội thưởng hoa” chính là tại châu Thiên Linh!

Đại đa số tu sĩ khi nghe thấy tin tức này truyền tới, đều cảm thấy có chút kỳ lạ. Dù sao thưởng hoa hay đánh giá gì đó, đối với đám người tầm thường cả ngày chỉ biết tranh giành cực khổ kiếm chút độ cống hiến, suy tính xem lúc nào có thể lấy được công pháp bản thân yêu thích về tay mà nói, thật sự là có chút xa vời. Có thời gian rảnh như vậy, còn không bằng lại đi hoàn thành thêm một vài cái nhiệm vụ nữa thì hơn.

Chỉ có những tu sĩ vẫn còn duy trì hứng thú với hoa Thiên Linh mới rục rịch hành động. Bắt đầu nhờ người nghe ngóng thân phận của vị tu sĩ thần bí kia.

Nhưng đến khi “bản sao mô phỏng” của “Thiên Linh Chân Hoa” bắt đầu được trưng bày trong Thiên Lý đường ở mỗi một thành trì của Vạn Tiên Minh, mọi chuyện bắt đầu dần trở nên điên cuồng.

Thiên Linh Chân Hoa, là xưng hô mới mà Thiên Lý đường đặt cho một gốc Thiên Linh nguyên thủy duy nhất trên thế gian.

Tuy đã có vô số tin đồn nói rằng Thiên Linh Chân Hoa tuyệt vời và phi thường như thế nào.

Nhưng dù sao những người may mắn được tận mắt chứng kiến vào ngày hôm đó cũng chỉ là thiểu số.

Lời người khác nói có thật đến đâu đi nữa, cũng không không có sức thuyết phục bằng chính mình tận mắt nhìn thấy.

Vì vậy, những tu sĩ vốn dĩ vẫn còn ôm tâm lý xem náo nhiệt sau khi nhìn thấy cánh hoa trong suốt kia ở trong Thiên Lý đường, toàn bộ đều từ trạng thái bán tín bán nghi biến thành thán phục không thôi.

“Đắc thiên chi linh, đắc thiên chi linh. Vốn dĩ ban đầu ta còn cho rằng là bọn họ khoa trương cường điệu, hiện tại xem ra...”

“Nghe nói, thần vận của cánh hoa trong suốt này còn không bằng một phần mười Thiên Linh Chân Hoa? Bản sao đã như vậy rồi, hoa thật sẽ yêu nghiệt đến mức nào?”

“Hây, chỉ có thể nhìn từ xa mà không thể chơi đùa. Thần vật bậc này, vĩnh viễn sẽ không rơi vào tay những tu sĩ bình thường như ta.”

...

Đại đa số tu sĩ sau khi được nhìn một lần, tuy đều sẽ vì vẻ đẹp tuyệt thế của Thiên Linh Chân Hoa mà cảm thấy chấn động và xiêu lòng. Nhưng nếu nó chỉ đơn thuần là “đẹp” thì bọn họ cùng lắm cảm thán nhiều thêm mấy câu, lưu lại một ấn tượng nhạt nhòa trong đầu mà thôi. Cuối cùng, theo thời gian trôi qua dần dần sẽ đi vào quên lãng.

Sẽ khiến bọn họ không quản đường xá xa xôi lặn lội đi châu Thiên Linh tham gia “đại hội thưởng hoa” gì đó ư?

Một chuyến cả đi lẫn về, cũng đã tổn hại không ít thọ nguyên rồi. Còn chưa tính thêm trên đường đi khó tránh khỏi có đủ loại tiêu phí...

Thứ đẹp trên đời nhiều vô kể, thiếu đi một cái hoa Thiên Linh thì có làm sao?

Thái độ của phần lớn tu sĩ đều là vậy.

Chỉ có điều, theo một số sự việc khó bề tưởng tượng liên tiếp phát sinh, hiện tại nhận thức của các tu sĩ về hoa Thiên Linh hoàn toàn bị đảo lộn.

Ban đầu, có một vị tu sĩ cảnh giới Kim Đan hậu kỳ bị “thiên chi ách” giam cầm nhiều năm, sau khi nhìn thấy cánh hoa trong suốt được trưng bày ở Thiên Lý đường, trong lòng có cảm nhận, đột phá bình cảnh một cách khó hiểu. Thăng lên cảnh giới Kim Đan viên mãn, có hi vọng tiến lên cảnh giới Nguyên Anh. Nước mắt giàn giụa, kêu khóc không ngừng ngay tại chỗ.

Sau đó, càng ngày càng có nhiều tin tức nói rằng tu sĩ tận mắt nhìn thấy bản sao Thiên Linh sẽ có đột phá từ mọi châu vực truyền đến.

Thậm chí, nghe đồn còn có một số tu sĩ từ trong kỳ cảnh Thiên Linh của cánh hoa, giác ngộ ra đủ loại thần thông.

Bình Luận (0)
Comment