Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1095 - Chương 1095. Hồn Huyết Luyện Kiếm Thể (2)

Chương 1095. Hồn huyết luyện kiếm thể (2) Chương 1095. Hồn huyết luyện kiếm thể (2)

Nhưng lời tiếp đó của Tư Đồ Dao làm hắn trừng rách mặt.

“Dựa theo thống kê của hội trưởng lão, Hoắc Vũ Trúc tổng cộng nộp lên 86912 cân ‘Thái Nguyên Tinh Kim’, nhiều nhất trong số mọi người!”

“Vì vậy chưởng môn Thiên Kiếm tông đời tiếp theo vẫn do hắn tiếp tục đảm nhiệm!”

Giữa sân thoáng chốc một mảnh yên tĩnh.

“Không thể nào! Làm sao có thể có người còn nhiều hơn Cơ gia bọn họ...” Âm thanh phẫn nộ của Cơ Sĩ Văn phá vỡ bình tĩnh.

“Hửm? Ngươi đang chất vấn ta đấy à?” Tư Đồ Dao hơi híp mắt, xa xa nghiêng nhìn Cơ Sĩ Văn.

Lời nói của Cơ Sĩ Văn nhất thời bị kẹt lại trong cổ họng.

“Thôi được, để cho ngươi thua tâm phục khẩu phục. Cơ gia các ngươi tổng cộng nộp lên 86911 cân ‘Thái Nguyên Tinh Kim’. Chỉ kém một cân...” Tư Đồ Dao khẽ lắc đầu, dáng vẻ vô cùng đáng tiếc.

Tròng mắt Cơ Sĩ Văn đều muốn trừng ra ngoài hốc mắt, hắn đưa tay chỉ Tư Đồ Dao, tức giận đến mức cả người run lên.

“Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng! Thiên Kiếm tông các ngươi làm như thế không sợ người trong thiên hạ chê cười sao?”

Tư Đồ Dao lạnh mặt: “Cơ tiểu tử, nể mặt ngươi dù sao cũng đã nộp lên nhiều Thái Nguyên Tinh Kim như vậy, nói lời phía trước ta không so đo với ngươi. Nếu như còn dám hồ ngôn loạn ngữ...”

Hắn lạnh lùng hừ, Cơ Sĩ Văn rùng mình, chỉ có thể nghẹn về một bụng lời nói.

Bỗng nhiên hắn như nghĩ tới điều gì, quay ngoắt nhìn về phía Lý Phàm.

Lại thấy Lý Phàm cũng là dáng vẻ khó mà tin được, thất hồn lạc phách, nhất thời cũng trở nên có chút mờ mịt.

Người được chọn quyết định của chưởng môn đã kết thúc dưới tình huống ngập tràn tính hí kịch như vậy.

Tiếp đó, sau khi tiễn khách, Thiên Kiếm tông chính thức bắt đầu di dời vào trong Thần binh liệt giới.

Mang đi hết tất cả đồ vật có thể mang đi.

Thậm chí linh điền bên ngoài tông môn đều bị đào sâu ba thước, di chuyển tổng thể.

Bên trong Thần binh liệt giới tự xưng một giới.

Bởi vậy cũng không cần lo là chứa không nổi.

Riêng chỉ có kiếm gỗ Bạch tiên sinh để lại và vô số thanh phi kiếm tiền bối vẫn lạc của Thiên Kiếm tông để lại trong mộ kiếm là không ai dám động dưới mệnh lệnh của Tư Đồ Dao.

Lấy cách nói của hắn là kiếm ý quá mạnh, dễ dàng tương xung với Thần binh liệt giới.

Về phần rốt cuộc là vì sao lại chỉ có mình hắn biết.

Rất nhanh đã đến ngày liệt giới mà đi.

Các đệ tử hóa thành từng luồng kiếm quang, từng nhóm bay vào trong thần binh.

Mà Tư Đồ Dao lại nhìn mấy luồng khí tức nhanh chóng tới gần, lộ ra nụ cười lạnh lùng.

“Không phiền các vị bằng hữu đưa tiễn. Cục diện rối rắm của Huyền Hoàng giới vẫn là giao cho các ngươi thu dọn đi. Thiên Kiếm tông bọn ta thực sựu không có năng lực như thế.” Hắn cao giọng nói.

“Đúng rồi, quên nói cho các ngươi biết một việc. Tiểu tử Cơ Vọng Tiên kia không thành thật đâu. Đã nhét vào thập tông Tiên đạo chúng ta không ít cây đinh đấy.”

Tư Đồ Dao nhìn một bóng dáng đang nhanh chóng tới gần cách đó không xa nói.

“Triệu Huyễn!” Giọng Cơ Vọng Tiên từ xa xa truyền đến.

Theo lời của hắn, Lý Phàm giống như không chịu khống chế thình lình bay về phía Tư Đồ Dao.

Đồng thời trên người hiện ra màu sắc rực rỡ quỷ dị.

Lúc Lý Phàm sắp bay tới bên cạnh Tư Đồ Dao, hắn lại chợt dừng lại.

Quay đầu lộ nụ cười trào phúng với Cơ Vọng Tiên.

Cơ Vọng Tiên phút chốc hiểu ra tất cả, biểu cảm trên mặt càng thêm phẫn nộ.

Nhưng Tư Đồ Dao lại bắt lấy Lý Phàm trốn vào trong Thần binh liệt giới.

“Tiểu Cơ, cảm ơn ngươi tặng cho Thiên Kiếm tông bọn ta một hạt giống tốt như này nhé!”

Sắc mặt Cơ Vọng Tiên u ám như có thể chảy ra nước, tay trái vươn ra, trong chớp mắt như có vô số đồng tiền hội tụ phía trên.

Nhưng ngay sau đó, từ trên Thần binh liệt giới bộc phát ra một luồng quang mang nóng rực vô cùng.

Hình ảnh đồng tiền nhất thời tiêu tán.

Hắn chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn một luồng kiếm quang xé rách thiên địa.

Lực lượng mang tính hủy diệt có thể chặt đứt thời không kia làm cho hắn đều không thể không trốn xa ngoài ngàn dặm, tạm thời tránh đi mũi nhọn.

Sau khi quang mang tiêu tán, Thiên Kiếm tông và Thần binh liệt giới đã biến mất không còn tung tích ngay trước mắt hắn.

Bên trong Thần binh liệt giới.

Lý Phàm chỉ thấy biểu cảm tức giận trên gương mặt của Cơ Vọng Tiên cứng lại. Không chỉ hắn, mà hình như toàn bộ Huyền Hoàng giới cũng rơi vào im lặng.

Ngay sau đó, hình ảnh phát ra nhanh gấp mấy trăm ngàn lần.

Lý Phàm nhìn thấy, có mấy kẻ khoan thai tới chậm chiến đấu với Cơ Vọng Tiên. Cuối cùng Cơ Vọng Tiên chật vật rút lui, bị thương không nhẹ.

Với cơ thể của “Cơ Triệu Huyền”, trong lòng hắn đột nhiên thấy suy nghĩ thông suốt, thể xác tinh thần thư sướng.

Sau đó, Lý Phàm lại nhìn thấy, có thể là bởi vì Thần binh liệt giới bị xé rách đã ảnh hưởng tới Huyền Hoàng giới. Thiên Kiếm sơn nơi ban đầu linh khí dư dả cực kì thích hợp cho các tu sĩ nay lại trở nên hung hiểm dị thường, phong lôi chớp động, thỉnh thoảng có khe hở không gian màu đen hiện ra. Đó cũng là cảnh mà Lý Phàm nhìn thấy trong vòng xoáy liệt giới thế giới hiện thực.

Và sau đó...

Lý Phàm lờ mờ trông thấy, một bóng dáng áo trắng cô độc đứng trước di tích liệt giới, im lặng không nói gì. Sau đó nhẹ nhàng vung tay lên, giống như vừa bị thương đã bình phục. Dị tượng dần dần biến mất, không gian chậm rãi ổn định lại.

Bình Luận (0)
Comment