Mà bây giờ, Vạn Tiên Minh muốn gột rửa tứ phương, thực hiện kế hoạc nhất thống Huyền Hoàng giới. Đến lúc đó, tất cả động thiên hiện có ở Huyền Hoàng giới đều phải lấy sạch không được bỏ sót. Vận khí, bối cảnh, những thứ này không còn là nhân tố quyết định nữa. Chỉ cần ngươi đủ nỗ lực thì có cơ hội “đoạt tinh hoa thiên địa, thành tựu Nguyên Anh!”
Thời đại tốt đẹp mà người người đều có thể thành Nguyên Anh lại tới!
Hưng phấn vô cùng, đồng thời trong lòng các tu sĩ lại tự có cảm giác vội vã. Suy cho cùng, tổng số lượng động thiên ở Huyền Hoàng giới có giới hạn nhất định, tới trước được trước. Nếu chậm chân, chỉ e là đời này sẽ vô vọng với Nguyên Anh. Muốn đột phá, có lẽ là phải chờ đến khí tu sĩ Nguyên Anh vẫn lạc, động thiên mới lại lần nữa được sinh ra mới được!
Sau đó, trong lãnh địa của Vạn Tiên Minh xuất hiện một cảnh tượng kỳ lạ. Tu sĩ như bới lông tìm vết, cẩn thận đã kiểm tra từng tấc đất. Núi sâu, hồ lớn, rừng cây, đầm lầy, không buông tha bất cứ nơi khả nghi nào.
Bên ngoài vốn dĩ trống rỗng, chỉ một thoáng hiện đầy bóng dáng tu sĩ.
Cũng chính là lúc này, mọi người mới giật mình hiểu ra, hóa ra số lượng tu sĩ của Vạn Tiên Minh lại nhiều đến như vậy.
Dưới loại tình huống này, cũng không lâu lắm, tiểu thế giới đầu tiên không nằm dưới sự cai quản của Tiên Minh đã bị phát hiện.
Tên là ‘Trác’, là một tiểu thế giới nhỏ bé, cằn cỗi không có linh khí.
Trình Thế may mắn kia chỉ tốn không đến ba ngày, đã sử dụng Thiên Huyền Bảo Giám hoàn thành quét hình tiểu thế giới.
Không ai biết hắn được khen thưởng cụ thể là bao nhiêu, chẳng qua sau chuyện này, Trình Thế trực tiếp có tiền mua một tòa biệt viện ở động phủ thành Thiên Vận. Từ đó không còn ra ngoài nữa, an tâm tu luyện. Chỉ chờ Tiên Minh thả ra động thiên, đến lúc đó sẽ xông thẳng lên cảnh giới Nguyên Anh!
Ví dụ sinh động đang ở trước mắt, các tu sĩ càng phấn chấn.
Rất nhanh, động thiên với tiểu thế giới thứ hai, thứ ba liên tiếp bị phát hiện.
Các tu sĩ rơi vào trạng thái mừng như điên, Hứa Bạch cũng đi tới bên trong Thiên Huyền Kính.
“Có muốn tự tạo ra Thiên Huyền Bảo Giám của riêng mình không?” Giọng nhắc nhở của Thiên Huyền Kính vang lên bên tai. So với giọng điệu máy móc trước đó thì nhiều hơn một chút sinh động.
Hứa Bạch trầm ngâm một lát, lựa chọn đồng ý.
Trong thức hải của hắn, tinh thể hình thoi nguyên liệu chế tạo Mâm tròn tận cùng đang tách ra ánh sáng bảy màu.
Đây là phương án sơ bộ tung ra trước sau khi đám người Phương Tái Tể nghiên cứu ngắn ngủi.
Vì phòng ngừa Thiên Huyền Bảo Giám âm thầm quét được nội dung bên trong thức hải, cho nên sử dụng công năng che đậy của Mâm đá tận cùng, bảo vệ thức hải của bản thân.
Đồng thời tinh thể hình thoi sẽ ngụy trang với bên ngoài, không ngừng tản ra các loại suy nghĩ.
Bảo đảm sẽ không bị Thiên Huyền Bảo Giám phát hiện khác thường.
Đương nhiên, những suy nghĩ bại lộ ra bên ngoài này đều là chủ động để lộ ra,, cố ý để Thiên Huyền Bảo Giám cảm giác được.
Đơn giản mà nói, cũng đang tăng khóa bên trong thức hải, phòng ngừa Thiên Huyền Bảo Giám thăm dò.
Đi qua mấy lần thí nghiệm, hoàn toàncó thể đạt tới hiệu quả phòng vệ cho thưc hải. Phương Tái Tể đang nghiên cứu biện pháp phòng ngự nhục thân.
Bản tôn bên trong Trường Sinh cốc, ngưng thần qua ngày. Hơi có bất thường gì sẽ quay lại Hoàn Chân.
Mà Hứa Bạch lại yên tĩnh quan sát sự thay đổi bên trong thức hải của bản thân.
Như có một dao động vô hình lướt qua cơ thể.
Sau một lát, một tiểu kính màu đồng vuông vức bốn phía xuất hiện bên trong thức hải.
Tinh thể hình thoi thì yên tĩnh lơ lửng phía trên nó, mà Huyền Thiên Bảo Giám lại không phát hiện ra chút nào.
“Xem ra hẳn là không việc gì.” Hứa Bạch thầm nghĩ trong lòng.
Thần thức tới tiếp xúc, rất nhiều tin tức nhất thời hiện lên.
Như những gì đã tìm hiểu trước đây, các loại công năng đầy đủ mọi thứ.
“Quả thật là thuận tiện.” Hứa Bạch khẽ suy nghĩ, toàn bộ địa đồ của Vạn Tiên Minh nháy mắt xuất hiện trong đầu. Đồng thời, còn có thể thấy rõ ràng trên bản đồ có bốn điểm đỏ bắt mắt đang không ngừng nhấp nháy.
Và sáu điểm xanh yên tĩnh.
“Màu đỏ là tiểu thế giới bị tu sĩ cùng hưởng, đang trong quá trình chinh phạt, mà màu xanh thì đại biểu cho thế giới đã hoàn thành thăm dò.”
Hứa Bạch trong lòng hiểu rõ.
Ánh mắt liếc nhìn châu Thạch Lâm, nhìn địa điểm trong trí nhớ vẫn còn chưa bị người phát hiện, Hứa Bạch khẽ cười.
Ra khỏi Thiên Huyền Kính, hắn đi thẳng đến chỗ cần đến.
Không sai, nơi hắn muốn đi chính là ‘Đế quốc’ do Hứa Khắc sáng tạo!
“Không biết bọn họ có thể ra cái giá bao nhiêu cho bảo vật có thể thoát khỏi chinh phạt của Huyền Hoàng đây?”
“Mà sau khi bọn họ nhìn đến dung mạo của cơ thể này giống y hệt với Hứa Khắc, không biết sẽ có phản ứng gì nữa?”
Có chút chờ mong, Hứa Bạch rất nhanh đã tiếp cận với di tích thâm cốc trong trí nhớ.
Lúc trước khi Lý Thần Phong trở về Đế quốc, bản tôn đã thông qua sự giám sát của Sát Cơ Vô Tướng, biết được cửa vào hướng đến Đế quốc.
Chẳng qua trước đó vẫn mãi chẳng có cơ hội tiến về, vừa hay nhân dịp này đi một lần.
Bên trong thức hải, tinh thể hình trụ lại phát ra ánh sáng bảy màu lần nữa, bảo phủ lấy Thiên Huyền Bảo Giám ở bên trong.