“Ta chỉ là nghe tên mà thôi chứ không có qua lại gì cả.” Liễu Tam có vẻ lo lắng về việc mất trí nhớ của mình và trả lời một cách lơ đãng. Trong đầu hắn vẫn đang tự hỏi ấn tượng đó đến từ đâu.
Đúng lúc này, bên trong Trường Sinh cốc, Lý Phàm chợt cảm thấy bất an.
“Hửm?”
Loại chuyện này đã lâu không xảy ra nên Lý Phàm không dám khinh thường.
Thần sắc hắn nghiêm trọng, dừng lại việc lấy số liệu trận pháp nuôi dưỡng Giải Ly điệp, tinh thể Hóa Đạo Thạch trong đầu hắn vận chuyển tới cực hạn, suy nghĩ về nguồn gốc của cảm giác nguy cơ này.
Không lâu sau, hắn nghĩ đến một đáp án có khả năng.
Liễu Tam vốn là cường giả Hợp Đạo, hiển nhiên hắn không thể quên được những gì đã xảy ra với bản thân. Ngay cả khi hắn không thể nhớ lại, chỉ cần thần thức kiểm tra một lượt thì hắn chắc chắn có thể nhớ lại mới đúng.
Nhưng chuyện như vậy lại xảy ra rồi.
“Bởi vì ký ức liên quan đến Hư Linh giới trong đầu hắn đã bị người khác thay đổi rồi.”
“Chỉ có người ở cảnh giới Trường Sinh mới có thể âm thầm thay đổi thần thức của cường giả Hợp Đạo. Liễu Tam sống hơn nửa đời, chưa từng tiếp xúc với cường giả cảnh giới Trường Sinh.”
“Thế nên vấn đề nằm ở “Chân Thực Dụ Quả” mà lúc đầu ta đã sử dụng với hắn.”
Nghĩ đến nội dung thay đổi ký ức của Liễu Tam, Lý Phàm đột nhiên hiểu ra: “Có lẽ hắn và Thiếu tông chủ thật sự của Dược Vương tông - Liễu Nhất Hàng đã từng nhắc tới Hư Linh giới trong lúc trò chuyện cùng nhau.”
Để bảo đảm an toàn, lúc đó Lý Phàm không hề giết chết Liễu Nhất Hàng.
Mà hắn được giấu trong một căn phòng kín đáo ở Dược Vương Chân Đỉnh, chỉ có Lý Phàm mới có thể mở được căn phòng này.
Liễu Nhất Hàng vẫn còn đang ngủ mê man trong pháp trận Đại Mộng Xuân Thu.
Vào lúc này, ba vị trưởng lão Dược Vương tông cũng không có ở đây, Lý Phàm hành động mà không hề dè chừng.
Thả hắn ra khỏi Dược Vương Chân Đỉnh, sau đó nhốt vào trong động thiên của bản thân.
Không có tác dụng của trận pháp, Liễu Nhất Hàng chậm rãi thức tỉnh.
Trong khoảnh khắc, hắn phát hiện có gì đó không ổn với bản thân.
Hắn không bị khống chế nhưng không thể phát ra tiếng kêu la.
Vẻ mặt hắn thay đổi, hắn muốn giãy dụa nhưng vô lực hồi thiên.
Trong động thiên của mình, Lý Phàm căn bản không cần lộ diện bản tôn nhưng vẫn đủ sức trấn áp hắn.
Sử dụng thuật sưu hồn, Lý Phàm đã tìm thấy tin tức có liên quan tới Linh Hư giới ở trong đầu hắn mà không cần tốn nhiều công sức.
Không có gì đặc biệt, chẳng qua là năm đó Liễu Nhất Hàng thỉnh thoảng nhìn thấy tên của giới này khi đọc trong sách cổ.
Vì ở trong Linh Hư giới có một loại thực vật tên là Linh Hư thảo, nó là nguyên liệu chuẩn bị để luyện chế “Uẩn Thần đan”.
Thế nên, Liễu Nhất Hàng từng hỏi qua Liễu Tam.
Có thể là người trong cuộc đã sớm quên lãng chuyện này rồi, nhưng sau mấy ngàn năm lại vô tình gặp cảnh tai bay vạ gió.
Vốn dĩ hắn còn có thể ngủ thêm mười mấy năm nữa trong pháp trận Đại Mộng Xuân Thu.
Lý Phàm vì muốn làm rõ ngọn nguồn mọi chuyện, đã lơ đễnh với hành vi của bản thân.
Lý Phàm vẫn tiếp tục ném hắn vào trong động thiên để trấn áp, còn bản tôn thì trở về Dược Vương cốc.
Phân thân Hứa Bạch cắt đứt mạch suy nghĩ của Liễu Tam: “Ta nhớ ra rồi. Năm đó hình như ta từng xem qua một quyển bí lục, trên đó ghi lại phương pháp luyện thế Uẩn Thần đan.”
“Trong đó có một vị nguyên liệu chính là Linh Hư thảo, hình như chúng sinh trưởng ở trong Linh Hư giới. Lúc đó ta còn tới thỉnh giáo Liễu lão nữa.”
Nghe xong, Liễu Tam có chút mơ hồ.
Sau đó, hắn vỗ đầu: “Xem trí nhớ của ta kìa, có chuyện như vậy mà suýt chút nữa ta quên mất tiêu!”
Sau khi giải quyết xong mối nghi hoặc trong lòng, Liễu Tam lập tức tập trung sự chú ý vào tiểu thế giới Đế quốc.
Hắn cùng Hứa Bạch phi thân tới trước cung điện tháp cao.
Thần thức mạnh mẽ của cường giả Hợp Đạo đã khiến Tiểu Thanh cảnh giác.
Nàng, Đế nữ và một nữ tử mặc đồ đỏ khác bay tới nghênh đón hắn.
“Vị này chính là Liễu trưởng lão của Liên Hợp hội bọn ta!” Hứa Bạch trịnh trọng giới thiệu.
Ba người hành lễ với Liễu Tam.
“Bái kiến tiền bối!”
Không có cảnh giới Trường Sinh thì tu sĩ Hợp Đạo chính là kẻ mạnh nhất trên thế gian.
Huyền Hoàng giới đã như thế thì không cần bàn đến tiểu thế giới Đế quốc.
May là Thanh và Hồng sống đã đủ lâu. Trong trí nhớ của các nàng, mấy năm trước khi Ngự Thú tông vẫn còn tồn tại, bọn họ đã từng gặp tu sĩ Hợp Đạo.
Nhưng Đế nữ lại không dễ chịu như vậy.
Dù nàng đón nhận ký ức của những hoàng đế qua các triều đại Đế quốc, nàng vẫn có chút ấn tượng mơ hồ đối với các tu sĩ Hợp Đạo cường đại trong truyền thuyết.
Nhưng dù sao Đế nữ chỉ là một người phàm mà thôi.
Đối mặt với uy áp như sơn hải mà Liễu Tam vô tình để lộ ra, sắc mặt Đế nữ tái nhợt, gần như sắp không thể thở nổi.
Ba người hành lễ nhưng Liễu Tam không đáp lời mà chỉ trầm mặc.
Thanh và Hồng nhất thời có chút bất an.
Thành thật mà nói, trước ngày hôm nay, hai người vẫn có chút hoài nghi về tổ chức gọi là “Vạn Giới Liên Hợp hội” này.
Suy cho cùng, từ đầu đến cuối chỉ có một người của Vạn Giới Liên Hợp hội chịu trách nhiệm liên lạc với bọn họ. Hơn nữa, tu vi của người liên lạc này không cao lắm.