Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1148 - Chương 1148. Tinh Huyết Ngưng Thánh Thai (2)

Chương 1148. Tinh huyết ngưng thánh thai (2) Chương 1148. Tinh huyết ngưng thánh thai (2)

“Cái gọi là Vĩnh Sinh Long, chẳng qua cũng chỉ là giao long trưởng thành phản tổ huyết mạch Thanh Thần Long mà thôi. Vẫn có hiệu quả rõ rệt với tu sĩ Nguyên Anh.” Hứa Bạch cảm nhận được cảm giác ngứa ngáy giống như con kiến bò tới bò lui truyền đến từ sau lưng, không khỏi âm thầm kinh hãi.

Vĩnh Sinh Long Huyết cực nóng đang tuôn trào không ngừng trong cơ thể Hứa Bạch.

Trong nháy mắt bảy ngày trôi qua.

Bướu thịt sau lưng Hứa Bạch đã có thể loáng thoáng nhìn ra có mấy phần hình dáng của “con người” rồi.

Mà trong cảm giác của Hứa Bạch, thánh thai này giống như một bộ phận của chính cơ thể mình, có thể tùy ý điều khiển.

Suy nghĩ của Hứa Bạch vừa động, thánh thai theo suy nghĩ trong lòng hắn làm ra đủ loại động tác không ngừng.

Chỉ có điều trước mắt thánh thai còn chưa nảy nở, giống như mặt bị che kín không thấy rõ ngũ quan, khá kinh dị.

“Đến lúc rồi.” Sau khi hoàn toàn quen thuộc với thánh thai, thần thức Hứa Bạch điều khiển Thuần Quang Chi Hạch chậm rãi đến gần bướu thịt.

Máu thịt phồng lên giống như không tồn tại.

Thuần Quang Chi Hạch không chút trở ngại trực tiếp chui vào trong đó.

Hứa Bạch rõ ràng cảm giác được, mô thịt và máu trong thánh thai vốn điên cuồng mọc thêm một cách mất trật tự lại chậm rãi bình tĩnh lại.

Thuần Quang Chi Hạch dần dần hòa tan vào trong máu thịt, làm cho lưng Hứa Bạch to lên, cũng hiện ra ánh sáng trắng mờ nhạt.

Tứ chi và ngũ quan đều bắt đầu tự phân hoá trong thánh thai.

Như vậy sau hơn nửa ngày, một “con người” bóng loáng xuất hiện ở trên lưng Hứa Bạch.

Nói hắn bóng loáng là bởi vì toàn thân hắn từ trên xuống dưới không có một cọng lông nào.

Ngay cả nếp nhăn của da cũng không tồn tại.

Giống như là chạm khắc từ bạch ngọc, tỏa ra sự sáng bóng trắng lóa.

“Bước kế tiếp chính là bước cuối cùng rồi.”

“Thần thức của ta vượt xa người phàm, không cần dùng Phạm Thức Thần Trùng để bổ sung tinh thần tiêu hao.”

Hứa Bạch tập trung một phần suy nghĩ lên thánh thai sau lưng.

Vận chuyển phương pháp Thánh Huyết Hóa Thai, trong quan tưởng, ngay lập tức thánh thai trên người phát sinh biến hóa long trời lở đất.

Xương cốt hình thành, thánh thai vốn mềm mại giống như quả bóng thổi không khí vào thẳng băng phình to lên.

Lông và móng tay cùng với da ở các bộ phận khác của thân thể lần lượt hiện ra.

Giống như có một bậc thầy điêu khắc đang cẩn thận chạm khắc trên thân thể nguyên bản trơn nhẵn.

Dấu vết thuộc về con người trên thánh thai càng ngày càng nhiều.

Sau đó không lâu...

Khuôn mặt giống như hình ảnh phản chiếu trên lưng Hứa Bạch chợt mở mắt.

Đồng thời, tầng tầng máu thịt từ vị trí nối liền của thánh thai với bản thể tự động rơi ra.

Hứa Bạch thánh thai nhẹ nhàng vỗ một cái trên vai bản thể rồi nhẹ nhàng rơi xuống đất.

“Loại cảm giác này?” Hứa Bạch không khỏi híp mắt lại.

Mỗi một đời đều phải tạo ra phân thân, hắn đã sớm quen với việc tâm phân nhị dụng.

Nhưng giờ phút này, theo việc sáng chế ra một thánh thai gần giống như phân thân thứ ba, trong lòng Hứa Bạch lại dâng lên một cảm giác hoàn toàn khác.

Kỳ Huyền Chân Linh Biến, là dùng ‘Thâu Thiên Hoán Nhật Quyết’ làm nguyên mẫu cơ bản, từ đó tiến thêm một bước thôi diễn.

Có thể nói là thuật phân thân chính thống nhất của Tu Tiên giới.

Cho dù là bản thể hay phân thân, cũng chịu toàn bộ khống chế của ý thức bản thân.

Trái lại cái ‘Thánh Huyết Hoá Thai Pháp’ này.

Trước khi thánh thai chưa tách khỏi mẫu thể, nó hoàn toàn hệt như một bộ phận của cơ thể mình. Có thể tuỳ ý khống chế thoả thích.

Nhưng khi tách ra khỏi lưng hắn xong, nó dường như đã sinh ra một loại biến hoá huyền diệu nào đó.

Đích thị là sinh ra một luồng ý thức khác trong thân thể của thánh thai.

Đúng là vẫn còn quyền toàn bộ khống chế thánh thai như cũ.

Nhưng…

Vẫn cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Thánh thai xoay người lại, bốn mắt nhìn nhau với Hứa Bạch.

Cứ như chính giữa hai người tồn tại một tấm gương, ngoại trừ việc một người mặc y phục trên mình, một người thì toàn thân trần truồng.

Nhìn trên vẻ bề ngoài, hai người thật không có một điểm gì khác biệt.

Nhưng Hứa Bạch nhìn chăm chú hồi lâu, đầu đuôi trong lòng vẫn cứ cảm thấy đôi bên vẫn có mấy chỗ không hài hoà.

Hắn đột nhiên nhớ tới, trước khi xuyên không đã từng xem qua một phân đoạn khủng khiếp nào đó.

Đêm khuya, phòng vệ sinh.

Sau khi rửa mặt xong hắn vô tình thoáng nhìn thấy một bản thân khác trong gương.

Lại hết sức kinh khủng phát hiện, bản thân mình trong gương đột nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị với mình.

Mạch suy nghĩ thoáng chốc vút qua.

Trong thực tế lại không hề phát sinh chuyện thánh thai mất không chế, tự dưng mỉm cười với mình.

Nhưng nhìn thánh thai trước mắt, đầu óc Hứa Bạch lại đột nhiên tuôn ra một ý nghĩ.

Nếu như bản tôn Lý Phàm rớt đài, vậy thì không có nghi ngờ gì, phân thân Hứa Bạch cũng sẽ chết đi.

Nhưng thánh thai này thì sao?

Cũng sẽ cùng chết theo chứ?

Công dụng của ‘Thánh Huyết Hoá Thai Pháp’, chính là để đảm bảo hoàng thất Đế quốc truyền thừa bất diệt.

Vì vậy đáp án đã rất rõ ràng. Sẽ không chết theo.

“Đây là sự khác nhau về bản chất của thánh thai với phân thân.” Trong lòng Hứa Bạch bừng tỉnh.

“Như lời Tiểu Thanh nói, gần như không có khác biệt với phân thân…”

“Cũng chỉ là gần như mà thôi.”

Lúc đồng thời hiểu rõ được điểm này, tại châu Thiên Quyền ở phía xa, bản tôn Lý Phàm đang bế quan lĩnh ngộ ‘Vô Cực Doanh Hư Pháp’ lại, trong chớp mắt không khỏi phải dừng lại.

Bình Luận (0)
Comment