Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1161 - Chương 1161. Thái Diễn Hóa Đạo Thạch (2)

Chương 1161. Thái Diễn Hóa Đạo Thạch (2) Chương 1161. Thái Diễn Hóa Đạo Thạch (2)

“Cũng may mà tông chủ ngươi hào phóng, các loại thiên tài địa bảo không ngại chi phí. Cuộc đời ta luyện khí đều chưa từng xa xỉ như vậy.” Phương Tái Tế có phần thổn thức nói.

Hứa Bạch lần đầu thử độ cứng Dược Vương Chân Đỉnh vô cùng hài lòng: “Làm phiền Phương trưởng lão rồi.”

“Nghe nói gần đây tiểu thế giới chỗ Thái Diễn tông đã chính thức nhập vào Vạn Tiên Minh. Để nổi bật tác dụng làm mẫu còn cho phép tu sĩ Tiên Minh miễn phí tham quan. Đúng lúc Phương trưởng lão luyện khí khổ cực, không bằng cùng ta đi xem rốt cuộc tình huống thế nào.” Hứa Bạch mỉm cười nói với Phương Tái Tế.

Lúc nói chuyện, hắn coi nhẹ ánh mắt Liễu Tam quăng tới, trực tiếp thu hồi Dược Vương Chân Đỉnh đã trở nên hơi ngăm đen.

“Thái Diễn tông à...” Phương Tái Tế hơi do dự.

“Bọn họ trái lại không dễ chọc đâu. Năm đó ta liên tục bị đuổi giết, không có ngày yên bình. Chính là vì có đệ tử Thái Diễn tông xuất thủ suy tính ra chỗ ẩn thân của ta.”

Hứa Bạch thản nhiên cười: “Đều là chuyện đã qua. Bây giờ bọn họ đã gia nhập Vạn Tiên Minh lại không thù không oán với Phương trưởng lão ngươi thì truy sát ngươi làm gì.”

Qua những lời này của Hứa Bạch, Phương Tái Tế trở nên có chút chộn rộn: “Nghe nói Thái Diễn tông bọn họ có món bảo bối tên là ‘Hóa Đạo Thạch Mẫu’.”

“Trong đó cực ảo như thật, rõ ràng chỉ dựa vào thôi diễn ra một thế giới chân thật khác. Đã nghe danh từ lâu, lại luôn không có duyên nhìn thấy...”

Mắt Hứa Bạch sáng lên: “Ha ha, ta cũng có nghe nói. Vật này chính là chí bảo Thái Diễn tông, e rằng không dễ nhìn thấy như vậy.”

“Chuyến này có thể xem một lần cho thỏa hay không phải nhờ hết vào duyên phận rồi.”

Hứa Bạch nhìn về phía Liễu Tam trầm mặc không nói bên cạnh, lúc này bỗng nhiên hỏi: “Liễu lão ngươi cũng đi cùng chứ? Ngươi kiến thức rộng rãi, vừa lúc giúp ta xem. Xem thử chuyện quy thuận Vạn Tiên Minh rốt cuộc có đáng tin cậy không. Thái Diễn tông này có khả năng liên hợp với Vạn Tiên Minh gạt chúng ta không.”

Hứa Bạch thành tâm vô cùng.

Nhưng Liễu Tam trầm mặc một hồi lại lắc đầu từ chối: “Thiếu chủ ngươi đi với lão Phương là được. Luận tầm mắt, hắn tuyệt đối không thua ta. Thời buổi rối loạn như này, rất nhiều đệ tử trong Trường Sinh cốc vẫn cần có người chiếu cố. Tuy nói cửa vào có Mâm tròn tận cùng che giấu nhưng cũng không thể loại trừ khả năng có tu sĩ trùng hợp lạc vào.”

“Lão Liễu ngươi cuối cùng cũng nói lời thật rồi.” Đối với khẳng định của Liễu Tam, Phương Tái Tế lộ ra vẻ vui mừng.

Nhưng rất nhanh hắn lại nghi hoặc quan sát đối phương: “Ngươi sẽ không phải là muốn nhân cơ hội hiếm có này ở chung với Ngọc San đấy chứ?”

“Đừng nói bậy!” Liễu Tam tức giận nói.

Sau khi đùa giỡn một phen, Hứa Bạch bèn cùng Phương Tái Tế ra ngoài Trường Sinh cốc, đi thẳng đến Thái Diễn tông.

Cửa vào tiểu thế giới ở châu Thái Hoa, trên đường đi còn có thể nhìn thấy không ít tu sĩ nghe tin mà hành động, cũng đi xem náo nhiệt.

Hơn nữa vô cùng hiếm thấy, dọc đường đều có tu sĩ trong thể chế Tiên Minh chỉ dẫn phương hướng.

Hiển nhiên là muốn coi việc Thái Diễn tông quy thuận lần này làm điển hình, tuyên truyền rộng rãi một phen.

Châu Thái Hoa nằm ở địa khu đông bộ Vạn Tiên Minh, cách biển Tùng Vân không xa.

Một dãy núi xuyên qua toàn cảnh, có ngàn ngọn núi sừng sững.

Trong đó lấy chín ngọn núi cao dốc nhất được tu sĩ gọi là Thái Hoa cửu mạch.

Thực ra đã từng là Thái Hoa thập mạch.

Chẳng qua núi Thái Hư một trong số đó đột nhiên sụp đổ, cứ vậy biến mất trong ký ức của mọi người. Từ đó cũng biến thành cửu mạch.

Đã từng ở đời nào đó Hà Chính Hạo còn muốn đi châu Thái Hoa đào tạo sâu, nhưng sau đó dưới sự can thiệp của Lý Phàm lại đi châu Thiên Vận.

Theo chỉ dẫn, hai người tới trên núi Thái Huyền.

“Cửa vào này giấu cũng tương đối bí ẩn, vậy mà lại nằm giữa thân núi? Tự nhiên mà thành! Nếu như không phải Vạn Tiên Minh mở ra thông đạo này, muốn đi vào còn muốn phí phen công sức đó.” Phương Tái Tế có chút ngạc nhiên.

Men theo thông đạo trong thân núi, uốn lượn đi đến phần cuối.

Thông đạo không gian đã được cố hóa mở ra.

Lối vào có mấy tu sĩ Thái Diễn tông đứng đó, ngoài mặt là đang xếp hàng nghênh đón. Nhưng nhìn ánh mắt bọn họ không ngừng đảo qua trên người tu sĩ tới thăm trái lại giống như đang tìm kiếm gì đó.

“Sẽ không phải là mấy tên nhãi ranh năm đó còn chưa có chết chứ?” Trong lòng Phương Tái Tế âm thầm nói nhỏ.

Hứa Bạch nhìn vẻ mặt bỗng trở nên do dự của hắn, biết ngay là trong lòng của hắn đang lo lắng điều gì.

Ho nhẹ nhắc nhở, dẫn đầu đi thẳng về trước.

Phương Tái Tế thấy vậy cũng chỉ đành đuổi theo.

Sau khi mấy tu sĩ Thái Diễn tông nhìn thấy Hứa Bạch đi tới trước mặt, ánh mắt tức khắc sáng lên vây tới.

“Vị đạo hữu này, xin dừng bước!”

“Không biết có hứng thú gia nhập Thái Diễn tông bọn ta không?”

“Sau khi nhập tông chẳng những từ đây công pháp này không lo, thậm chí còn có thể miễn phí nhận được một viên Hóa Đạo Thạch trung phẩm.”

Sôi nổi, nhiệt tình vô cùng.

Trong lúc nhất thời dẫn tới sự chú ý của các tu sĩ khác.

“Đạo hữu Thái Diễn tông, ngươi thấy ta thế nào?!”

“Ta muốn gia nhập Thái Diễn tông!”

“Dựa vào cái gì chỉ vây mình hắn? Chỉ vì hắn trông đẹp à?”

Bình Luận (0)
Comment