Tô Ngữ Tình cố gắng mở cửa, nhưng cánh cửa vẫn như cũ bất động.
Trong lòng càng lúc càng lo lắng, nhưng cũng không dám ở trước mặt tiên nhân làm ra hành động lỗ mãng.
Tô Ngữ Tình phịch một tiếng quỳ xuống, dập đầu nói: “Tiên sư, tiểu nữ bằng lòng đi theo ngài, dốc lòng tu luyện!”
0
Vẫn không hề có đáp lại.
Tô Ngữ Tình cắn răng, duy trì tư thế này, vẫn không nhúc nhích.
Là con gái của lão học sĩ, Tô Ngữ Tình đã nhận được vô vàn sự yêu mến ngay từ khi nàng sinh ra.
Quen với việc được nuông chiều từ bé, sau một nén hương, toàn thân nàng đau nhức vô cùng, không thể kiên trì được nữa.
Nhưng dường như nàng thấy được ngọn núi lửa phun trào lần thứ hai, cảnh tượng Đại Ly bị diệt vong chỉ trong một chốc.
Ánh mắt lại trở nên kiên cường, cắn răng chịu đựng.
Một canh giờ, hai canh giờ…
Thẳng đến bốn năm canh giờ trôi qua, ý thức của nàng bắt đầu trở nên mơ hồ.
Cuối cùng cũng không chịu đựng được nữa, hôn mê bất tỉnh.
Trước khi nàng ngất đi, hình như nghe thấy âm thanh mở cửa.
Tô Ngữ Tình mơ một giấc mơ.
Trong mơ, Ly giới nghênh đón ngày tận thế.
Khói núi lửa bốc lên cuồn cuộn, thẳng đến chín tầng trời. Nham thạch nóng chảy tùy ý chảy xuôi, đại địa không còn sự sống.
Giống như địa ngục trần gian.
Cảnh tượng tàn khốc này, khiến cho nàng bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng.
“Ngươi nhìn rõ chưa? Đó chính là tương lai của Ly giới.” Tiên sư nhàn nhạt nói.
“Mong tiên sư cứu lấy Ly giới!” Không biết từ khi nào, hai mắt Tô Ngữ Tình đã đẫm lệ.
Lần thứ hai dập đầu cầu khẩn.
“Ta chỉ cứu được nhất thời, chứ không thể cứu được cả đời.” Tiên trưởng nghĩ về ngày tận thế, thở dài.
0
Theo tiên sư nhẹ nhàng chấm một cái, vô số hình ảnh lập tức xuất hiện trong đầu Tô Ngữ Tình.
Cảnh tượng vô số ngọn lửa của thế giới lửa tàn phá bừa bãi khiến Tô Ngữ Tình hoàn toàn chưa ra khỏi kinh thành đã không khỏi hoa dung thất sắc*.
Nhưng mà nàng cũng hoàn toàn hiểu rõ nguồn gốc khủng hoảng của Ly giới.
“Cá lớn nuốt cá bé, đây là thiên địa chi đạo.”
“Vạn vật như vậy, thế giới cũng như vậy.”
“Vận mệnh bị diệt vong của Ly giới đã được định trước từ khoảnh khắc nó bất hạnh va chạm với thế giới lửa trong hư không.”
Tiên sư khẽ thở dài.
“Đối với ta, ra tay san bằng ngọn núi lửa kia cũng chỉ là tiện tay mà thôi.”
“Nhưng hoàn toàn là trị ngọn không trị gốc. Ngược lại là sẽ kích thích thế giới lửa phản kháng mãnh liệt hơn.”
“Chỉ mấy năm, nhất định lại sẽ có một ngọn núi lửa càng lớn đột ngột mọc lên từ mặt đất.”
Nghe thấy lời nói của tiên sư, Tô Ngữ Tình không khỏi lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng.
“Chẳng lẽ thật sự không có cách nào sao?” Nàng không khỏi hỏi.
Nhìn thấy vẻ mặt trên mặt tiên sư, lại nghĩ tới hành động của đối phương, Tô Ngữ Tình không khỏi như cảm giác gì đó.
Vội vàng lại không ngừng dập đầu nói: “Xin tiên sư dạy ta!”
Sau khi dập đầu đủ chín cái, tiên sư mới nhẹ nhàng vung tay lên, ngăn cản lễ bái của nàng.
Nói chậm rãi: “Đây cũng là nguyên nhân vì sao ta muốn ngươi tu hành.”
“Cường nhược chi thế, cổ vô định tắc. Nguy cơ của Ly giới bây giờ, tất cả tại địch mạnh ta yếu. Nếu trái lại, Ly giới mạnh hơn thế giới lửa. Vậy thì không chỉ có thể tránh được nguy hiểm diệt giới, có lẽ còn có thể ngược lại, cắn nuốt thế giới lửa.”
“Thực hiện thăng cấp thế giới!”
Sau khi Lý Phàm nói ra những lời này một cách mạnh mẽ, hắn cảm ứng được ác ý thế giới vốn dĩ bao vây khắp nơi.
Trong chớp mắt, tan thành mây khói!
Đúng vậy.
Khi hắn bắt đầu lấy thân phận tiên sư, thực hiện đủ loại hành động. Thậm chí sau khi hắn lừa gạt tiểu cô nương Tô Ngữ Tình, ác ý của Ly giới đã cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng.
Thậm chí còn sắp vượt xa vô số lần Huyền Hoàng giới đối với tu sĩ!
Ngay cả thiên đạo Huyền Hoàng Lý Phàm cũng không sợ. Càng đừng nói đến Ly giới nho nhỏ này.
Nhưng mà loại cảm giác lúc nào cũng bị người ác ý nhìn chằm chằm thực sự hơi khó chịu.
Phí chút thủ đoạn nhỏ, cuối cùng cũng thay đổi.
Dù sao những lời hắn nói với Tô Ngữ Tình cũng không phải là nói dối gì.
Mà là phương án thực tế có thể thực hành.
“Phải làm sao để Ly giới lại có thể mạnh hơn thế giới lửa?” Khuôn mặt nhỏ của Tô Ngữ Tình hơi bối rối.
Thế giới lửa mà nàng nhìn thấy trong giấc mộng kia cực kỳ đáng sợ.
Không chỉ có toàn bộ thế giới tràn ngập dung nham, mà càng tồn tại vô số ngọn lửa thần kỳ dường như có ý thức riêng.
Hoàn toàn không phải chỉ người phàm thế giới có thể chống cự.
Lý Phàm nhìn thấy Tô Ngữ Tình hơi mờ mịt, khẽ mỉm cười: “Có thể nói là nhân định thắng thiên!”
“Muốn trợ giúp Ly giới thắng thế giới lửa thì vẫn cần bản thân người Ly giới các ngươi!”
Nói xong, Lý Phàm vươn tay ra, một tòa tháp bạch ngọc nho nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
“Đây là ‘Tiên Linh chi tháp’, chỉ cần đủ nguyên vật liệu thì có thể phóng ra linh khí cuồn cuộn không ngừng cả ngày lẫn đêm.”
“Với thân thể người phàm, dĩ nhiên là không thể trợ giúp Ly giới. Chỉ có trở thành tu tiên giả thì mới có thể có tư cách tham dự, thậm chí chủ đạo tranh đấu của thế giới.”
Tô Ngữ Tình nhìn ‘Tiên Linh chi tháp’ trong tay Lý Phàm, thực sự cảm nhận được từng đợt linh khí tuôn ra từ trong đó.
Nhưng lúc đang nhìn về phía Tiên Linh chi tháp, Tô Ngữ Tình lại cảm thấy mùi máu tanh thoang thoảng mơ hồ, khiến nàng không nhịn được mà cau mày.