“Cảm ứng của tiểu cô nương này cũng thật sự nhạy bén.” Đôi mắt Lý Phàm thấy rõ vẻ mặt của Tô Ngữ Tình, không khỏi âm thầm gật đầu.
Đúng vậy. Cái gọi là Tiên Linh chi tháp thật ra là Lý Phàm tiện tay luyện chế dựa vào kỹ thuật ‘linh khí hợp thành’ của Đế quốc.
Bản chất là dùng rất nhiều huyết nhục dị thú, tạo ra kết tinh linh khí. Sau đó lại phân giải thành linh khí.
Vì thế, Lý Phàm còn đặc biệt chuyên chạy đến Thú Chủng giới.
Thu thập rất nhiều huyết nhục dị thú.
Còn Huyền Điểu chi vũ và Hứa Khắc tinh huyết lại ở sâu trong Thú Chủng giới.
Với thực lực Kim Đan kỳ trước mắt của Lý Phàm, mạnh mẽ bắt lấy có hơi khó khăn. Vì vậy tạm thời đặt sang một bên.
Tuy hiệu suất chuyển đổi năng lượng của kỹ thuật hợp thành linh khí của Đế quốc cực kỳ thấp, nhưng hơn hẳn ở chi phí rẻ tiền.
Nếu như có thể chăn nuôi dị thú với quy mô lớn thì có thể giải quyết vấn đề nguồn gốc của huyết nhục dị thú.
Vậy thì cũng gần như có thể tạo ra linh khí vô tận.
Đối với tiểu thế giới không có linh mạch thì thật sự là phương pháp tốt.
Lý Phàm cũng không giấu diếm Tiên Linh tháp chế tạo linh khí như thế nào.
Ngược lại là thể hiện rõ ràng rành mạch cảnh tượng công xưởng huyết nhục bên trong trước mặt Tô Ngữ Tình.
Tô Ngữ Tình chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt trắng bệch, trực tiếp nôn ra tại chỗ.
Lý Phàm hừ lạnh một tiếng: “So sánh với sinh tồn của toàn bộ thế giới thì chút giết hại có là gì đâu?”
“So sánh với gà vịt thịt cá mà người phàm các ngươi ăn hàng ngày thì lại có gì khác biệt?”
“Làm bộ làm tịch!”
Hắn trách mắng không chút nể nang.
Tô Ngữ Tình há hốc mồm, muốn phản bác theo bản năng, nhưng cuối cùng lại im lặng.
Vung tay loại bỏ tang vật trong phòng, Lý Phàm giảng giải kế hoạch cứu thế hoàn chỉnh cho Tô Ngữ Tình.
Bước đầu tiên, chọn lựa đám người có thiên phú xuất sắc nhất Ly giới. Sử dụng Tiên Linh tháp, bồi dưỡng bọn họ thành nhóm tu tiên giả đầu tiên của Đại Ly.
Bước thứ hai, phái bọn họ xâm nhập thế giới lửa, hấp thu và mang về các loại ngọn lửa ẩn chứa nguyên lực thế giới.
Bước thứ ba, dung hợp các tu sĩ với ngọn lửa mạnh mẽ, dùng lực lượng của mình để cải tạo Đại Ly.
Cứ kéo dài tình huống như thế, cuối cùng Ly giới càng ngày càng hùng mạnh.
Mà thế giới lửa chắc chắn sẽ dần dần rơi vào thế yếu.
“Đây chỉ là kết quả mà thôi diễn đạt được, cụ thể như thế nào thì vẫn phải đi một bước, nhìn một bước. Dù sao thế giới chi tranh liên quan đến tầng cấp quá cao. Không phải tất cả tu sĩ đều có thể đoán trước được.” Lý Phàm khẽ thở dài.
Tô Ngữ Tình ghi tạc chặt chẽ lời của tiên sư trong đầu.
Bởi vì nàng có linh cảm, vị tiên sư trước mắt này cũng sẽ không đợi ở Đại Ly quá lâu.
“Tiên đạo khó khăn.”
“Tiên pháp cũng không thể cùng tu.”
“Ta chỉ có thể trợ giúp các ngươi khởi đầu. Muốn nhiều hơn thì có lẽ vẫn cần các ngươi đi Huyền Hoàng giới, tự mình thăm dò!”
Nói xong, ngón tay Lý Phàm chấm lên ấn đường của Tô Ngữ Tình.
Tổng cộng hai mươi môn công pháp, trong đó bao gồm “Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương”, đã xuất hiện trong đầu nàng.
Nhưng mà chỉ có một môn Kim Chương là công pháp cấp Nguyên Anh.
Còn lại cũng chỉ là cấp bậc Luyện Khí, Trúc Cơ.
Chính là công pháp vô chủ mà Lý Phàm sưu tập đoạt được trong luân hồi nhiều lần.
“Ngươi tự mình tu luyện Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương.”
“Còn lại có thể giao cho người thích hợp.” Lý Phàm dặn dò.
“Tiên sư, ngài sắp đi rồi sao?” Tô Ngữ Tình không nhịn được mà mở miệng hỏi.
Lý Phàm khẽ cười: “Ta vốn là một khách qua đường, vô tình đi vào giới này. Nhưng không đành lòng nhìn thấy sinh linh đồ thán, cho nên mới cứu giúp một tay. Bây giờ đã làm chuyện có thể làm, đương nhiên là sẽ rời đi.”
Chỉ là tu hành quân lương ‘Tọa Tiên Quyết’, đương nhiên Lý Phàm sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian ở chỗ này.
Chỉ cần khởi đầu, tin tưởng với thiên phú hóa thân Thiên Đạo kia của Tô Ngữ Tình thì đủ để chỉ huy mọi người Ly giới bước về phía một con đường mới.
Tô Ngữ Tình tiếp thu nội dung trong đầu, sau đó nhìn về phía tiên sư từ bi trước mặt, không khỏi hỏi: “Khi nào tiên sư rời đi? Chỉ có một mình ta…”
Lý Phàm đưa tay lên ngắt lời: “Không cần lo lắng, tin tưởng mình. Với thiên phú của ngươi, đủ để đảm nhận trọng trách cứu vớt Ly giới.”
“Ta sao?” Tô Ngữ Tình hơi mờ mịt. Nhưng nghe lời khuyến khích của tiên sư thì lại không tự kiềm chế được mà sinh ra lòng tin.
“Đương nhiên, ta cũng sẽ không đi luôn, hoàn toàn buông tay mặc kệ.” Lý Phàm lại đưa ngọc phù qua.
“Thế sự khó đoán trước được, đặc biệt là liên quan đến thế giới chi tranh. Nếu thực sự gặp phải việc khó không thể nào xử lý, ngươi có thể thông qua tấm ngọc phù này để liên hệ các đồ nhi của lão đạo ta. Nếu có người ở gần Ly giới, bọn họ sẽ tiến đến giúp đỡ.”
Tô Ngữ Tình nghe vậy, không khỏi mở to hai mắt nhìn hắn: “Tiên sư, ngài còn có rất nhiều đồ đệ sao?”
Lý Phàm vuốt ve râu trắng hắn biến hóa ra, mỉm cười không nói.
Ban đầu Tô Ngữ Tình hơi do dự.
Sau đó rốt cuộc lấy hết can đảm hỏi: “Tiên sư, ta…”
“Ta cũng xem như đệ tử của người sao?”
Lý Phàm không thừa nhận, cũng không phủ nhận.