Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1200 - Chương 1200. Vạn Giới Làm Nông Trường

Chương 1200. Vạn giới làm nông trường Chương 1200. Vạn giới làm nông trường

Chỉ để lại cho đối phương một bóng dáng sâu hiểm khó dò: “Vậy phải xem biểu hiện của ngươi trong Ly giới.”

“Đi lại nơi trần thế vạn giới, cứu vớt muôn dân chỉ trong một suy nghĩ.”

“Không người nào biết tên họ thật của ta, vốn là Hồng Trần Từ Bi Tiên!”

Trên tiên sơn nho nhỏ, Tô Ngữ Tình nghe câu thơ không tiêu tan trong không khí thật lâu, sững sờ bàng hoàng.

“Hồng Trần Từ Bi Tiên…”

“Đúng là vô cùng phù hợp với hành động của tiên trưởng.” Trong lòng Tô Ngữ Tình nghĩ vậy.

Mà lúc này, trong lòng Tô Ngữ Tình tràn đầy tiên trưởng từ bi, đã sắp bay ra khỏi Ly giới.

“Trong ‘Tiên Linh tháp’ còn có thi thể dị thú, cũng đủ để chống đỡ người tu hành của Ly giới một đoạn thời gian.”

“Nhưng mà muốn thật sự phân li Huyền Hoàng khỏi vạn giới, hóa thành nông trường của ta thì nhất định phải hoàn toàn giải quyết vấn đề nguồn gốc của linh khí.”

Trong lòng Lý Phàm âm thầm suy nghĩ: “Chỉ sợ chỉ dựa vào một Thú Chủng giới, cho dù tàn sát sạch sẽ cũng không đủ.”

“Có lẽ vẫn cần phải đi Đế quốc một chuyến.”

“Bây giờ thực lực cảnh giới Kim Đan quá thấp. Cần tìm gấp người trợ giúp.”

Trong chớp mắt, trong đầu Lý Phàm nghĩ đến bóng dáng khôi lỗi đen đỏ đội trời đạp đất.

“Thiên Dương tiểu sư đệ, ta đã từng nói nếu bất tử thì nhất định đối đãi với ngươi thật tốt. Bây giờ là lúc thực hiện lời hứa của ta!”

Mọi người đều biết từ trước đến nay Lý thái sư nói là làm.

Trong lòng có quyết định, sau khi ra khỏi Ly giới, hắn đi thẳng đến động phủ Thiên Dương.

Còn bên Ly giới, có Lý Phàm truyền rất nhiều kinh nghiệm tu hành cho Tô Ngữ Tình, trong thời gian ngắn, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Năm định neo thứ 14, Thiên Dương mới có thể thức tỉnh trong ngủ say.

Bây giờ bên ngoài động phủ Thiên Dương vẫn yên ắng.

Ai cũng sẽ không ngờ rằng nơi sâu đáy biển này lại có một khôi lỗi thượng cổ ngủ say, đang nhờ vào lực địa hỏa để cường hóa bản thân cả ngày lẫn đêm.

“Địa Hỏa Quy Nguyên trận.”

Ánh mắt Lý Phàm chớp động.

‘Giải Ly điệp cuối cùng’ trong thức hải tỏa ra ánh sáng nhẹ, trong chớp mắt, đã tìm được sở hở của trận pháp nơi này.

“Thật sự quá nhanh “

Tuy đã sớm dự đoán được năng lực của toàn thể Giải Ly điệp, nhưng khi thật sự dùng nó để phá giải trận pháp lần đầu tiên thì Lý Phàm vẫn cảm thấy hơi kinh ngạc.

Phải biết rằng trận pháp sư cao siêu bình thường sẽ nhập gia tuỳ tục. Dựa vào vị trí môi trường, hơi điều chỉnh trận pháp.

Cho nên cho dù vô cùng hiểu rõ cơ cấu trận pháp, nhưng khi cần phá giải trận pháp thực tế thì vẫn phải chú ý cẩn thận và phí chút công sức.

Nhưng Giải Ly điệp lại đã sớm cân nhắc đến ảnh hưởng mà các loại hoàn cảnh có thể sinh ra với trận pháp.

Rất nhiều biến thức đã sớm tồn tại trong cơ sở dữ liệu của nó.

Chỉ cần so sánh và điều động thì có thể tìm thấy cách phá giải ngay lập tức.

Mà cho dù trận pháp khá kỳ lạ, với lực tính toán đáng sợ của Giải Ly điệp cuối cùng thì phá giải cũng chỉ trong nháy mắt.

Trận pháp không biết ngược lại là có thể tăng cường Giải Ly điệp lần nữa.

Tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình Giải Ly điệp cuối cùng phá trận, thậm chí trong lòng Lý Phàm còn sinh ra một cảm giác xót xa khi là trận pháp sư.

Chỉ cảm thấy mình khổ học trận pháp mấy đời, nhưng trước mặt nó, tất cả đều thành chê cười.

“Vật này vừa ra, trận pháp sư khắp thiên hạ lại không có bất kỳ kiêu ngạo gì có thể nói.”

“May mắn thuộc về tay ta.”

Ánh mắt Lý Phàm chớp động, xuyên qua Địa Hỏa Quy Nguyên trận, bước đến bên cạnh Thiên Dương.

Khôi lỗi Thiên Dương lúc này còn chưa to lớn giống mấy năm sau.

Chỉ có kích cỡ tương đương trẻ con, giống như dáng vẻ vốn dĩ của Thiên Dương.

Dưới sự hướng dẫn của Quy Nguyên trận, địa hỏa cuồn cuồn hóa thành từng năng lượng màu đỏ cực nóng, bị thân thể khôi lỗi hấp thu.

“Tiểu sư đệ!”

Trong quá trình đến, Lý Phàm cũng đã vận chuyển Vạn Tượng Dung Lô Công, biến thành dáng vẻ của Thiên Dương sư huynh.

Đúng như kiếp trước, dễ dàng giành được tín nhiệm của Thiên Dương.

Chỉ là lúc này Thiên Dương xuất thế sớm, dường như có vẻ có hơi phát dục không tốt.

Tinh thần uể oải.

Thực lực cũng chỉ khó khăn lắm mới đến Hóa Thần hậu kỳ.

Nhưng mà Lý Phàm cũng không để ý lắm.

Thay vì lãng phí thời gian, hấp thụ từ từ lực địa hỏa ở đáy biển.

Không bằng đi theo sau Lý Phàm để chuẩn bị thăng cấp Hợp Đạo sớm hơn.

Cái gọi là “đối xử tử tế” cũng không phải chỉ là nói miệng chút mà thôi.

Không nói tới Xích Viêm của biển Tùng Vân, Thanh Phong, cùng với ‘bùn đen’ Long Cửu Uyên Hợp Đạo kiếp trước.

Chỉ nói đồng bộ từ trong trí nhớ của Bạch tiên sinh, thiên địa chi phách ẩn giấu ở các nơi của Huyền Hoàng.

Lý Phàm đã biết không dưới năm nơi.

Nếu như cho hắn đủ lực lượng, ngay lập tức tạo thành năm sáu vị Hợp Đạo, hoàn toàn không phải việc khó.

“Chỉ là tu sĩ Hợp Đạo sinh ra, tất nhiên là sẽ dẫn đến sự chú ý của cường giả Huyền Hoàng giới.”

“Đặc biệt là lúc này, hẳn là Truyền Pháp còn chưa rời khỏi Huyền Hoàng giới, cho nên cần phải cẩn thận một chút.”

Lý Phàm nghĩ vậy, ngồi trên vai Thiên Dương, tiến đến cửa vào một tiểu thế giới khác trong trí nhớ.

Muốn thành lập Vạn Giới Liên Hợp hội chân chính, tất nhiên là không thể thiếu một căn cứ an toàn và bí ẩn.

Bình Luận (0)
Comment