Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1220 - Chương 1220. Hư Niệm Bổ Bản Thân

Chương 1220. Hư niệm bổ bản thân Chương 1220. Hư niệm bổ bản thân

Giống với quá trình Lý Phàm thôn phệ Ngũ Hành động thiên trước đây.

Thiên địa chi căn dữ tợn từ trong Kim Đan điên cuồng dâng lên.

Dùng hàng ngàn hàng vạn xúc tua cố ý cắm sâu vào mọi ngốc ngách Thiên Nham động thiên.

Quấn quanh, khóa chặt.

Cuối cùng bao trùm toàn bộ động thiên vào bên trong.

Động thiên nổ tung hóa thành từng vệt sáng li ti dung hòa vào trong cơ thể của Bùi Đà.

Quá trình này kéo dài tròn ba ngày.

Ba ngày sau, Bùi Đà bỗng xuất hiện lại trong Huyền Hoàng giới.

Khí tức thuộc về Nguyên Anh cảnh trên người cuồn cuộn, dữ dội không ngừng.

Kim Đan vây khốn một thời gian dài, nay được đột phá, Bùi Đà thật muốn hét lên cho thỏa nỗi vui sướng trong lòng.

Nhưng mà lại bị giọng nói lạnh lùng của Quý Thiệu Ly nhắc nhở kéo về với hiện thực: “Đi, đừng ở lại.”

Khí tức của Bùi Đà lập tức bị kìm hãm.

Tuy bây giờ hắn đã cao hơn đối phương một cảnh giới tu vi, nhưng không vì thế mà dám mảy may xem thường đối phương.

Phía sau ‘Hội hỗ trợ’ quả thật là một thế lực khủng bố! Gây khó dễ cho một Nguyên Anh nhỏ bé như mình chắc chắn dễ như trở lòng bàn tay.

Thế nên Bùi Đà ngoan ngoãn đi theo sao Quý Thiệu Ly, khiêm tốn, nhanh chóng quay lại biển Tùng Vân.

Còn đám người Hạng Tâm của Hội hỗ trợ nhìn thấy Bùi Đà đã đạt cảnh giới Nguyên Anh, trong lòng chấn động dữ dội.

Cuối cùng cũng xác định lời nói của Quý Thiệu Ly không phải là giả.

Trong lúc trong lòng hơi hối hận vì sao mình không phải là người đầu tiên gia nhập, ánh mắt nhìn Quý Thiệu Ly cũng dần trở nên nóng rực.

Do dự một lúc, cuối cùng Hạng Tâm cũng không thể nén được thắc mắc, lên tiếng hỏi: “Quý đạo hữu, nếu như sau này lúc bọn ta đột phá, tổ chức sẽ...”

Quý Thiệu Ly mỉm cười ngắt lời.

“Các vị yên tâm, các ngươi là nguyên lão đầu tiên của ‘Hội hỗ trợ biển Tùng Vân’, chỉ cần đến cảnh giới sẽ lập tức sắp xếp cho động thiên vô chủ! Cho nên nhiệm vụ quan trọng nhất của các ngươi bây giờ là cố gắng tu luyện, nhanh chóng nâng cao tu vi của mình!”

Một câu nói khiến mấy người ở đó có động lực vô cùng.

Lập tức xôn xao quay trở lại Thiên Huyền Kính đảo Vạn Tiên, bắt đầu khổ sở tu hành bất kể giá cả.

Mà sau khi tin tức Bùi Đà đột phá được truyền ra ngoài càng khiến cho các tu sĩ tham gia yến tiệc hôm đó chấn động không thôi.

Trong một lúc tu sĩ đến đảo Hải Hiên thăm hỏi muốn tham gia vào ‘Hội hỗ trợ biển Tùng Vân’ nối liền không dứt.

Nhưng mà Quý Thiệu Ly lại đóng cửa không tiếp, tất cả đều không gặp.

“Có câu pháp không thể truyền tùy tiện.”

Hắn nhìn cảnh tượng các tu sĩ bên ngoài ‘Thái Hoang Bát Cực Diệt Long trận’ mỗi người mang một vẻ mặt khác nhau, khẽ mỉm cười.

Mặc cho bọn họ kêu la như thế nào cũng hoàn toàn xem như không nghe thấy, Quý Thiệu Ly lại bắt đầu mua bán vật tư trên chợ Thiên Huyền Kính.

Sáu trăm vạn độ cống hiến trông có vẻ nhiều nhưng cũng chẳng đủ dùng.

Trước khi Hội hỗ trợ phát triển vẫn phải kiếm thêm một ít,

Linh Mộc giới.

Trong lúc Bùi Đà chính thức đột phá Nguyên Anh.

Một nguồn tu vi phản hồi lớn mạnh vô cớ sinh ra trong đan điền của Lý Phàm.

Trong nháy mắt đã bị Lý Phàm hấp thu hết khiến tu vi vốn ở Kim Đan trung kỳ của hắn đột ngột nhảy vọt lên.

“Quả nhiên hữu dụng! Dùng ‘Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên’ không tồn tại kia làm vật dẫn trung gian, người hưởng lợi cuối cùng vẫn là bản tôn ta!” Lý Phàm hít sâu một hơi, ánh mắt sáng rực.

Quan trọng chính là lời thề gia nhập hội kia.

Đại ý của lời thề là các huynh đệ trong Hội hỗ trợ dưới sự chứng giám của Từ Bi Chân Tiên, phải giúp đỡ lẫn nhau, yêu thương lẫn nhau. Còn mọi lợi ích mà Hội hỗ trợ cung cấp đều do Từ Bi Chân Tiên ban phát. Người trong hội phải luôn luôn ghi nhớ.

“Như vậy xem ra, không còn bao lâu nữa ta sẽ quay trở lại cảnh giới Nguyên Anh.”

“Chỉ không biết trong thời gian này Vạn Tiên Minh có phát hiện ra Ngũ Hành đại động thiên hay không.”

Suy nghĩ một lúc, Lý Phàm gọi Thiên Dương đến bảo hắn thay minh đến châu Thiên Linh một chuyến.

Xem xem tình hình cụ thể ở phía bên đó như thế nào.

“Chỉ cần thăm dò, an toàn của bản thân là trên hết.” Lý Phàm căn dặn.

Thiên Dương gật đầu sau đó hóa thành lưu quang bay ra khỏi Linh Mộc giới.

“Dựa vào thực lực của Thiên Dương, cho dù bị phát hiện muốn trốn thoát cũng không phải vấn đề gì lớn.”

“Chỉ là tu vi Hóa Thần chung quy vẫn không đủ dùng. Đợi khi ta trở lại Nguyên Anh có lẽ có thể cân nhắc giúp hắn Hợp Đạo.”

Trong đầu Lý Phàm thoáng chốc hiện lên vô số hình ảnh của thiên địa chi phách.

Hơi suy nghĩ một chút rồi xác định mục tiêu.

Thiên hồn chi phách gần như có thể xem như là tu sĩ Hợp Đạo.

Nhớ lại khi xưa chỉ là Xích Viêm Oa Lô Công đã ép mấy vị Hóa Thần của biển Tùng Vân dùng hết mọi biện pháp mới khó khăn đánh bại được hắn.

Quan trọng hơn chính là cả quá trình Hợp Đạo cần hoàn thành lặng lẽ, không gây lên sự chú ý của các tu sĩ khác.

Nếu không rất có khả năng sẽ làm mướn không công cho người ta một cách vô ích.

Cho dù Thiên Dương có Lý Phàm hỗ trợ e rằng cũng hơi miễn cưỡng.

Lý Phàm không khỏi nghĩ đến ba người ở Dược Vương tông.

“Đáng tiếc phải mất một khoảng thời gian nữa để Dược Vương Chân Đỉnh quay về.”

Bình Luận (0)
Comment