Trước khi chui ra khỏi mặt đất, Lý Phàm còn cẩn thận quan sát một lượt. Đảm bảo xung quanh không có ai thì mới phá đất chui lên.
“Khí tức nơi này khiến người ta không thoải mái tí nào.” Lâm Linh cau mày lại.
“Châu Cửu Sơn là thi thể dị thú thượng cổ biến thành. Ngươi cảm thấy bài xích nó cũng là bình thường.” Lý Phàm giải thích.
“Nơi lớn như vậy mà đều do thi thể biến thành sao?” Lâm Linh mở to đôi mắt: “Vậy lúc nó còn sống thì thực lực chắc chắn rất đáng sợ. Thảo nào tiền bối lại bị giới hạn ở đây…”
Lâm Linh lẩm bẩm.
“Tiền bối?” Trong lòng Lý Phàm nhảy lên một cái.
“Đúng thế! Vừa nãy ở dưới đất chạy nhanh như vậy, cũng may có tiền bối trợ giúp!” Lâm Linh ngây thơ nói.
Nói xong, nàng còn lấy một nhánh cây ra, đắc ý khoe khoang: “Chủ nhân nhìn đi, đây là lễ vật tiền bối tặng ta đó.”
Lý Phàm hơi híp mắt lại.
Nhánh cây khô héo giống như đã mất hết sự sống. Mà còn do lực địa mạch lâu dài thấm vào gây nên. Dường như còn cảm nhận được lực địa mạch mạnh mẽ phồn vinh sắp sụp đổ.
Lý Phàm từng thấy nhánh cây này một lần.
Vào kiếp thứ 115, trong động phủ của Tây Môn Vũ ở châu Nhạc Dương.
“Cây Địa Mạch?”
Hắn lập tức nhớ đến suy đoán của Tây Môn Vũ về nguồn gốc của cây này.
Năm đó tu sĩ làm Nhược Mộc bị thương nặng, những đoạn thân cây rất lớn tróc ra, rơi xuống thế gian.
Trải qua nhiều năm sinh sôi, mỗi cây lại tiến hóa thành cây cổ thụ khác nhau lần nữa.
Cây Địa Mạch này cũng là một trong số đó.
Nó mọc lên, rễ cổ thụ trải rộng ra khắp nơi ở Huyền Hoàng giới.
“Ngươi và vị tiền bối kia trao đổi thế nào?” Lý Phàm nhìn Lâm Linh và hỏi.
Lâm Linh nghiêng đầu nhìn Lý Phàm. Dường như không hiểu ý câu hỏi của hắn.
Sau đó nàng dứt khoát kể lại toàn bộ quá trình câu thông với cây Địa Mạch cho Lý Phàm.
Lúc giao lưu với cổ thụ, cùng không giống với con người.
Ngay khi đến địa mạch, hai người đã sinh ra cảm ứng và liên hệ.
Đồng thời trong thời gian rất ngắn, hoàn thành trao đổi tin tức.
Cổ thụ Địa Mạch vô cùng yêu thích hậu bối Lâm Linh mới sinh ra không lâu này.
Không chỉ không tấn công nàng mà còn chủ động giúp đỡ.
Đồng thời, từ chỗ cổ thụ Địa Mạch, Lâm Linh còn biết chuyện của mấy cây cổ thụ khác ở Huyền Hoàng giới.
Đầu tiên là Nhược Mộc, Vạn Linh chi tổ lâu đời nhất…
Ngược lại cổ thụ Địa Mạch không nói tên của hắn cho Lâm Linh biết.
Chỉ dặn dò Lâm Linh rằng, tính cách mẫu thụ thất thường, vui buồn vô cớ. Cho dù là thụ linh đồng loại, hắn cũng sẽ không nhìn với ánh mắt khác. Ngược lại có thể nuốt chửng những cổ thụ khắp nơi này, bổ dưỡng thân thể.
Phải cố gắng tránh xa.
Sau đó là hai sự tồn tại đồng cách với cổ thụ Địa Mạch.
Họ là những người thoát khỏi thân cây Nhược Mộc năm đó, những cây cường tráng nhất.
Một là cổ thụ Vạn Linh, hai là cổ thụ Thiên Hoa.
Xuất xứ giống nhau nhưng đường đi lại hoàn toàn trái ngược
Cổ thụ Vạn Linh chọn cố gắng tự sinh sôi phát triển.
Tỏa ra vô số nhánh trên thế gian.
Cho dù gặp kiếp nạn, chỉ cần gốc cây không chết, cho nó đủ thời gian thì nó sẽ mọc lại lần nữa.
Mà cổ thụ Thiên Hoa lại đi con đường vạn pháp quy nhất.
Không ngừng giảm bớt, tinh luyện bản thân. Nghĩ đến một ngày có thể trở thành sự tồn tại như Nhược Mộc.
…
Một số hình ảnh tin tức liên quan đến cổ thụ Vạn Linh và Thiên Hoa lóe lên trong đầu Lý Phàm.
Điều khiến hắn ngạc nhiên nhất là, thật ra hắn đã tiếp xúc với hai cây này trong lúc trải qua luân hồi.
Nhánh cây cổ thụ Vạn Linh chính là loại tài liệu Tiêu Tu Viễn dùng để chế luyện phân thân.
“Khai chi tán diệp, trải rộng khắp Huyền Hoàng. Tương hợp với Vạn Thiên Khôi Lỗi Đạo của Tiêu đạo hữu.”
“Không biết, bản thân Tiêu Tu Viễn với cổ thụ Vạn Linh có quan hệ gì.”
Mà Lý Phàm chỉ từng gặp mặt cổ thụ Thiên Hoa có một lần.
Đó là cây đại thụ mặt người mà hắn nhìn thấy trong Thanh Phong đường, một tổ chức cho vay tiền ở đảo Vạn Tiên.
Vào kiếp 115, Ngũ Lão hội bất ngờ đánh đảo Vạn Tiên, muốn di chuyển cả hòn đảo đi.
Lúc ấy cả vùng không gian bị phong tỏa, các thủ đoạn truyền tin, truyền tống đều mất hiệu lực.
Lý Phàm đã trả rất nhiều tiền để nghe cách chạy trốn từ chỗ Tiêu Tu Viễn.
Cũng thông qua Thanh Phong đường mới thành công trốn được kiếp nạn.
“Cây đại thụ mặt người này cũng là một trong những tử thể của cổ thụ Thiên Hoa.”
“Giống như linh thụ, nhưng giọng nữ kia không biết là của ai.”
…
Ngoại trừ hai cổ thụ mạnh mẽ này ra.
Cổ thụ Địa Mạch còn giới thiệu một lớp hậu bối yếu hơn cho Lâm Linh.
Giống như Lâm Linh, đều là cây cối trên thế gian, sinh ra linh trí của mình.
Đa số đều ẩn thân trong động thiên Huyền Hoàng giới, trong một tiểu thế giới.
Động thiên, tiểu thế giới ký thác ở Huyền Hoàng, bởi vậy những linh thụ này cũng sinh ra liên hệ mơ hồ với cổ thụ Địa Mạch.
Nhưng giống như Lâm Linh, có thể tự biến hóa và đi ra thì là đầu tiên.
Cho nên cổ thụ Địa Mạch rất hưng phấn.
Còn Lâm Linh dưới sự khống chế của tu sĩ, cổ thụ Địa Mạch này dường như lại không quan tâm.
Chỉ dặn dò Lâm Linh rằng linh thụ trên thế gian đều có duyên phận.
Chỉ cần tuân theo tu hành theo ý nghĩ sâu trong nội tâm là được.
Lâm Linh vừa sinh ra không bao lâu nên đương nhiên không hiểu, nhưng vẫn ngoan ngoãn đồng ý.
…