Thời gian kế tiếp, Lâm Linh ở trong Linh Mộc giới thể hiện cho Lý Phàm xem điểm lợi hại của Thiên Đạo hóa sinh như nàng.
Có thể tùy ý điều động tất cả lực lượng của thế giới nhỏ, hơn nữa từ đầu tới cuối đều dùng hình thức hiệu quả cao nhất.
Dưới sự giúp đỡ của nàng quá trình vận chuyển của Thương Thiên tứ trong thoáng chốc trở nên dễ dàng hơn nhiều lần.
Mà Lâm Linh cũng không cảm thấy chuyện này cực nhọc gì, ngược lại còn chơi đùa rất vui vẻ.
Vẻ mặt ngây thơ hồn nhiên đó đã ngay lập tức hấp dẫn thiếu niên lang Thương Thiên Tứ.
Thiên Đạo hóa sinh, nhan sắc của Lâm Linh đương nhiên khỏi phải nói.
Khuôn mặt hoàn mỹ không tìm ra được bất cứ tỳ vết nào. Một cái chau mày, một nụ cười cũng toát ra sức hấp dẫn khác biệt.
Khiến cho Thương Thiên Tứ nhìn mãi căn bản không nỡ rời mắt.
“Tiền... tiền bối.” Lâm Linh hoàn thành công việc, sau khi Lý Phàm bảo nàng đi nơi khác chơi, Thương Thiên Tứ đến tìm Lý Phàm lắp ba lắp bắp, gương mặt ửng đỏ.
“Khụ khụ, làm việc cho tốt đi.” Lý Phàm vỗ mạnh lên vai Thương Thiên Tứ nở một nụ cười đầy thâm thúy.
Không đưa ra bất cứ hứa hẹn nào nhưng lại khiến Thương Thiên Tứ lên tinh thần ngay lập tức.
“Tiền bối, Huyền Hoàng kỳ cảnh đựng trong hồ lô Thiên Cảnh của ta đã khắc lại gần xong rồi. Cho nên ta muốn đến Huyền Hoàng giới lần nữa để ghi nhớ những thứ khác.”
“Vừa hay có thể thử xem có khuyên được những người khác trong Sơn Hà Hiên đến hay không.” Hắn xung phong nhận việc nói.
Thấy hắn tự giác như vậy Lý Phàm còn có lý do nào từ chối chứ.
Nhưng mà để đảm bảo vẫn phải đưa cho hắn một miếng ngọc bội để làm trung gian thi triển ‘Sát Cơ Vô Tướng’.
Lúc này mới thả hắn đi.
Tính toán thời gian, đợi Ngũ Lão hội đã quá lâu rồi.
Lý Phàm cũng ung dung rời khỏi Linh Mộc giới.
Điều khiến hắn không ngờ tới là khi thấy hắn rời đi Lâm Linh cũng đi theo cùng.
“Ngươi có thể rời khỏi nơi này?” Lý Phàm không khỏi kinh ngạc.
“Chủ nhân người yên tâm được rồi, không sao hết.” Lâm Linh gật đầu.
“Nhưng mà bên ngoài có lẽ sẽ không tự do như ở nhà.” Nàng bổ sung nói.
Có một trợ thủ Hợp Đạo miễn phí đương nhiên Lý Phàm đồng ý ngay.
Sau khi hai người đến Huyền Hoàng giới, Lý Phàm quan sát thay đổi của nàng đầu tiên.
“Chung quy vẫn chịu một vài ảnh hưởng, sức chiến đấu thực tế kém hơn một chút so với Hợp Đạo thật sự.”
“Nhưng mà mạnh hơn nhiều so với Hóa Thần tầm thường.”
Lý Phàm thầm gật đầu.
Dẫn theo Lâm Linh bay về phía châu Cửu Sơn.
Bay chưa được bao lâu, Lâm Linh đột nhiên hỏi: “Chủ nhân, tại sao chúng ta không đi dưới lòng đất? Bay trên trời chậm quá đi.”
Lý Phàm hơi sửng sốt.
“Dưới lòng đất? Là sao?”
Lâm Linh trợn mắt nhìn Lý Phàm.
Mở miệng muốn giải thích nhưng cả buổi cũng không tìm được từ ngữ diễn tả thích hợp.
Qua một lúc nàng vỗ vào đầu mình chuyển một hình ảnh vào trong đầu Lý Phàm.
Gần như trong nháy mắt Lý Phàm đã hiểu được ý của Lâm Linh.
“Lực địa mạch?”
“Ngươi có thể mượn lực địa mạch để đi sao?” Hắn hỏi.
“Chủ nhân ngươi không thể sao?” Lâm Linh hơi kinh ngạc.
Thấy Lý Phàm im lặng Lâm Linh suy nghĩ một lúc sau đó mới an ủi: “Không sao đâu chủ nhân.”
“Hình như ta có thể dẫn ngươi đi.”
Cảm nhận được hình như Lâm Linh không nói dối.
Lý Phàm do dự một lúc mới chậm rãi gật đầu: “Vậy thử xem.”
“Được thôi thưa chủ nhân. Bám chặt lấy ta.” Thấy Lý Phàm đồng ý Lâm Linh tỏ ra vô cùng vui mừng.
Trên người xuất hiện một màn hào quang màu xanh bắt lấy Lý Phàm.
Sau đó đột ngột từ trên trời chui xuống lòng đất.
Tầm mắt của Lý Phàm là một mảng đen kịt.
Sau đó giống như rơi vào đại giang cuồn cuộn, xung quanh toàn là năng lượng màu vàng đất mênh mông dữ dội.
Áp lực cực lớn thậm chí khiến Lý Phàm hơi nghẹt thở.
Còn Lâm Linh giống như cá gặp nước, không những có thể hoạt động tự do.
Thậm chí giống như có thể lấy năng lượng trong địa mạch cuồn cuộn mênh mông để tăng cường cho mình.
Kêu gào cả nẻo đường, di chuyển băng băng dọc theo địa mạch.
Chỉ trong thời gian nửa chén trà hai người đã đến được châu Cửu Sơn.
“Như vậy nhanh quá!”
Trong lòng Lý Phàm chợt cảm thấy hoảng sợ.
Đi theo Linh Mộc giới đến châu Cửu Sơn, gần như phỉa vượt qua hơn một nửa châu Thạch Lâm.
Tính toán với tốc độ phi độn của tu sĩ Nguyên Anh bình thường thì ít nhất phải mất năm sáu ngày.
Lâm Linh dẫn theo Lý Phàm, nếu bay trên bầu trời thì khoảng nửa ngày.
Nhưng mượn lực địa mạch lại chỉ mất giây lát đã đến nơi.
Càng quan trọng hơn là, được ở dưới đất lặng yên không một tiếng động!
Bây giờ Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội đang tranh chấp căng thẳng, đường giới của châu Thạch Lâm và châu Cửu Sơn có phòng tuyến bảo vệ dày đặc.
Thế mà khi nhóm Lý Phàm xuyên thẳng đến lại không hề khiến hai bên phát hiện ra.
“Lực địa mạch thuần túy, bài xích bên ngoài. Xem ra bây giờ Huyền Hoàng giới còn chưa tìm được cách xuyên qua an toàn trong địa mạch.” Lý Phàm nhớ lại các kiến thức về lòng đất hắn từng thấy trước đây mà thầm suy nghĩ.
Sau khi đến châu Cửu Sơn, địa mạch lưu động như bị gì đó chặn lại.
Lập tức biến từ chảy xiết thành chậm rãi.
Lý Phàm cũng cảm ứng được tâm trạng không thoải mái của Lâm Linh bên kia.
Sau đó ra hiệu nàng trở về mặt đất lần nữa.