“Gia tộc hiển hách Tiên Minh chắc chắn không phải trông đơn giản như mặt ngoài.”
Lý Phàm suy nghĩ trong chốc lát lại tập trung sự chú ý trên người thụ nhân khắp thế giới.
Nhiệm vụ của chúng đại khái chia thành hai phần.
Một phần trong đó phụ trách khởi công xây dựng quần thể kiến trúc ‘Vạn Giới Liên Hợp hội’.
Mà thụ nhân khác thì vận chuyển các loại vật liệu, bố trí ở địa điểm chỉ định tại các nơi Linh Mộc giới để chuẩn bị trước cho ‘trận luyện’.
Cái gọi là ‘trận luyện’ là một loại phương thức để tế luyện pháp bảo.
Để hoàn toàn luyện hóa một món pháp bảo, ngoài hỏa luyện, tâm huyết luyện thông thường ra còn có loại phương pháp đặc biệt này.
Nói chung được các trận pháp sư dùng nhiều.
Khắc ấn trận pháp phức tạp phía trên bảo vật.
Không chỉ có thể hoàn toàn biến bảo vật thành của mình, còn có thể sử dụng trận pháp tăng phúc uy lực của bản thân bảo vật.
Lý Phàm vẫn chưa tinh thông đạo Luyện Khí lắm tự nhiên không thể vì tế luyện một món pháp bảo mà đặc biệt đi học luyện khí từ đầu.
Mà hắn mang trên người chí bảo cỡ như Giải Ly điệp cuối cùng, ‘trận luyện’ tự nhiên thích hợp vô cùng.
Chỉ có điều Linh Mộc giới đã trải qua mấy lần lột xác.
Đã kinh biến đến mức rộng lớn hơn tiểu thế giới bình thường rất nhiều.
Muốn thành công luyện hóa nó còn cần từ từ mưu tính.
Nói một câu thật lòng, muốn xây dựng tổng bộ ‘Vạn Giới Liên Hợp hội’ khí thế khoáng đạt, danh xứng với thực.
Không phải là một chuyện dễ dàng.
Trước tiên không nhắc tới kế hoạch trù tính chung thế nào, làm sao thành công xây xong quần thể kiến trúc liên miên này.
Chỉ nói làm sao thiết kế ra kiến trúc xứng với năm chữ ‘Vạn Giới Liên Hợp hội’ đều cần tốn một phen công sức.
May mà Lý Phàm đã từng chủ trì công tác xây lại Tùng Vân thiên thành.
Về phương diện này cũng coi như tương đối có kinh nghiệm.
Những chuyên gia kiến trúc tổng bộ Tiên Minh phái tới giúp đỡ, hắn cũng từng có giao lưu nhất định với đối phương.
Cho nên nói một cách công bằng, kế hoạch xây dựng do chính Lý Phàm thiết kế ra cũng không tính quá kém.
Chỉ là...
Lý Phàm cứ cảm thấy còn thiếu chút gì đó.
“Suy cho cùng vẫn là đổi nghề giữa chừng, không phải chuyên nghiệp.”
“Xem ra phải lừa một người đáng tin đến giám sát việc này.”
Lý Phàm không thể cứ ở mãi trong Linh Mộc giới.
Hiện giờ thực lực Lâm Linh tăng vọt trên diện rộng, lại đạt được lượng lớn tài nguyên Ngũ Lão hội chống đỡ. Vì thế là lúc nên cân nhắc kế hoạch Thiên Dương hợp đạo.
Mưu tính thiên địa chi phách, cho dù dựa vào tình báo Bạch tiên sinh lấy được, thông tin về thiên địa chi phách đều có hiểu biết tường tận. Nhưng cũng không thể đảm bảo không có sơ hở nào, vẫn phải gánh chịu nguy hiểm tương đối.
Tự nhiên là chuẩn bị càng đầy đủ càng tốt.
Nếu Thiên Dương hợp đạo thành công, kế tiếp Lý Phàm sẽ phải suy nghĩ việc chính thức thôn phệ Ngũ Hành đại động thiên, quay về cảnh giới Nguyên Anh.
Gần như xác định phải bận không dứt được người.
Vì vậy trước đó phải tìm một nhân vật đáng tin phụ trách kiến thiết Linh Mộc giới.
Trong đầu nháy mắt lướt qua thông tin của rất nhiều tu sĩ.
Một lúc sau, Lý Phàm liền toả định mục tiêu.
Kiến tạo đại sư, Âu Đạo Tử.
Tuy chỉ là tu vi Hóa Thần nhưng lại có thiên phú và tâm đắc người khác tuyệt đối khó mà với tới đối với thiết kế kiến trúc.
Nghe nói không ít kiến trúc trong tổng bộ Tiên Minh đều xuất phát từ bút tích của hắn.
Sửa chữa, đổi mới Tiên Minh thiên thành cũng từng trưng cầu ý kiến của Âu Đạo Tử.
Nhưng sau đó hắn lại bất mãn với thiết kế kế hoạch xây dựng sau khi hoàn thành, bị Tiên Minh cưỡng chế xoá bỏ ký ức về sự kiện này.
Bởi vậy lựa chọn ở ẩn núi rừng, không ra chút sức nào vì Vạn Tiên Minh nữa.
Cho dù không có chức vị nào trên người, Âu Đạo Tử cũng không phải người Lý Phàm lúc này có thể mời được.
Vì thế Lý Phàm dự định trực tiếp sử dụng ‘Chân Thực Dụ Quả’.
Thực lực bản thân Âu Đạo Tử không yếu, lại thêm thiên phú đẳng cấp độc nhất của hắn, ngược lại cũng không thể tính là lãng phí.
Chỗ khó duy nhất là làm sao lừa gạt, thuyết phục đối phương ăn Chân Thực Dụ Quả.
Lý Phàm tương đối có tâm đắc với việc này, chuẩn bị mấy phương án tuỳ cơ hành sự.
Nếu thực sự không được thì chỉ có thể dùng vũ lực khuyên bảo.
Lại ở trong Linh Mộc giới thêm mấy ngày, thu hồi một trăm tấm ngọc giản kho đề đại khảo nhập chức Tiên Minh Thương Thiên Tứ phục khắc.
Lúc này mới mang theo Lâm Linh, Thiên Dương xuất phát.
Vẫn là hành tẩu trong địa mạch chảy xiết.
Không thể không nói, có Lâm Linh, thường ngày xuất hành ở Huyền Hoàng giới quả thực tiện hơn rất nhiều.
Sau nửa ngày đã đến chỗ cần đến.
Châu Quang Lam, núi Phục Hưng.
Châu này nằm ở phía nam Tiên Minh, tương đối xa xôi, không sầm uất lắm. Gần như và biển Tùng Vân là không sai biệt lắm cấp những châu khác vực.
Nhưng núi Phục Hưng trong khu vực của nó lại có chút danh tiếng.
Vốn dĩ nó không phải tên này mà tên là ‘núi Bão Nguyên’.
Khoảng chừng hai năm trước, châu Quang Lam vốn gió êm sóng lặng lại bỗng nổi lên một trận đất rung trời chuyển.
Có ngàn vạn tu sĩ tận mắt nhìn thấy núi Bão Nguyên sụp đổ trong tiếng nổ vang to lớn.
Dị tượng kéo dài gần nửa ngày, không biết bao nhiêu tu sĩ trong núi không tránh kịp mà chết thảm.