Chương 1251: Người sống
Chương 1251: Người sốngChương 1251: Người sống
nghênh sinh cơ
"Bất kể như thế nào, đây đúng là cơ hội ngàn năm có một đối với những tu sĩ bình thường như chúng ta.'...
Yên lặng nghe mọi người bàn tán, Quý Thiệu Ly cũng không giải thích gì.
Trên thực tế, trước đó hắn từng phái Lâm Linh đi tiếp xúc với Ngũ Lão hội.
Hắn dùng kho đề đại khảo nhập chức vào Tiên Minh để kiếm được rất nhiều tiền cùng một lúc.
Hản cũng âm thầm thăm dò tình hình của Ngũ Lão hội trước lần bùng phát Tiên Phàm Chướng này.
Tổn thất của bọn họ nhỏ hơn Vạn Tiên Minh - nơi bùng phát dịch bệnh rất nhiều. Do mức độ lan truyền của Tiên Phàm Chướng có sự chậm trễ nhất định, khi lan đến lãnh địa Ngũ Lão hội thì bọn họ đã nhận được tin tức Tiên Phàm Chướng bộc phát ở Vạn Tiên Minh rồi.
Bọn họ đã có sự đề phòng trước.
Hơn nữa, Ngũ Lão hội cho năm vị tôn giả thống trị.
Mệnh lệnh lần lượt được ban bố, các tu sĩ đều ngoan ngoãn ngồi xổm ở trong nhà. Làm chậm lại đáng kể sự lây lan của Tiên Phàm Chướng.
Mấu chốt chính là bọn họ nên đối phó thế nào với Tiên Phàm Chướng.
Trên thực tế, Ngũ Lão hội có ghi chép tường tận về nó hơn Vạn Tiên Minh.
Suy cho cùng, Tu Tiên giới thượng cổ năm đó đã đối mặt trực diện với Tiên Phàm Chướng chính là các Tu Tiên tông môn. Đối phương không tiết lộ biện pháp cụ thể.
Có điều, Ngũ Lão hội không bị thiệt hại nặng nề trong kiếp nạn này.
Điều duy nhất khiến bên phía Ngũ Lão hội không thể hiểu được chính là thiên tôn đích thân hạ sắc lệnh bác bỏ kế hoạch thừa dịp tấn công Vạn Tiên Minh.
Mệnh lệnh của thiên tôn không thể làm trái.
Bọn họ chỉ có thể tích lũy lực lượng, cố gắng phát động một đòn chí mạng đối với Vạn Tiên Minh. ...
Thú Chủng giới.
Lâm Linh và Thiên Dương không bộc phát ra thực lực thật sự.
Bọn họ chỉ áp chế chiến lực ở cảnh giới Hóa Thần, chém giết với các chủng thú ập đến như thủy triều. Đây đương nhiên là mệnh lệnh của Lý Phàm.
Ngoài việc sưu tập hạch thú dùng làm nguyên liệu để tiên linh tháp chuyển hóa linh khí.
Quan trọng hơn là để Lâm Linh và Thiên Dương trau dồi trình độ chiến đấu thực tế của bọn họ.
Thiên Dương không tệ.
Trong trận chiến lúc trước với Mặc Thạch, Lâm Linh là một cây linh mới sinh, ý thức chiến đấu gần như trống rỗng, hoàn toàn chỉ dựa vào phương thức xuất chiêu bản năng, thật sự có chút không xứng với tu vi Hợp Đạo của nàng.
Thế nên, Lý Phàm đã bảo Thiên Dương dẫn nàng theo, nhân cơ hội hòa bình hiếm có để rèn luyện một phen trong Thú Chủng giới này.
Không biết bọn họ đã diệt được bao nhiêu thú chủng.
Trong lễ tắm máu tươi vô tận, khuôn mặt vốn còn non nớt và ngây thơ của Lâm Linh đã nhiễm chút sát khí.
Chiêu thức ngày càng vận dụng tự nhiên hơn, thậm chí hình ảnh thỉnh thoảng hiện ra trong đầu nàng còn có thể hướng dẫn nàng làm cách nào để chiến đấu hiệu quả hơn.
Chiến lực thực tế tăng lên nhanh chóng.
Bọn họ nhìn về tháp cao ở phía xa.
Chỉ cần leo tới nơi đó, mệnh lệnh của Lý Phàm sẽ được hoàn thành.
Đám dị thú trong Thú Chủng giới cũng dần dần nhận ra có điều không ổn.
Tuy hai người tới đây đột kích thể hiện tu vi Hóa Thần nhưng lại vững như bàn thạch. Khi hai người đối mặt với sự tấn công vô tận của dị thú, không những đứng vững, thậm chí càng đánh càng mạnh!
Từng tiếng gào thét thê lương vang khắp Thú Chủng giới.
Trên bầu trời, phong vân biến sắc. Một xoáy nước khổng lồ được hình thành phía trên bầu trời ngay trung tâm tháp đen.
Trong xoáy nước có thể mơ hồ nhìn thấy hình ảnh một con huyền điểu màu đen.
Sắc mặt của hai người Thiên Dương và Lâm Linh lần đầu tiên trở nên nghiêm túc.
Nhưng cũng chỉ có như thế.
Kết cục cũng giống như Liễu lão Dược Vương tông kiếp trước.
Tuy động dụng hư ảnh còn sót lại của Tiểu Hắc để triệu hoán thiên ý Thú Chủng giới chống lại kẻ địch.
Nhưng với sự liên thủ của hai vị Hợp Đạo, rất nhanh chúng liền bị trấn áp như cũ.
Theo sự phân phó của Lý Phàm, giết chết vài con dị thú cường đại nhất rồi lấy hạch thú ra.
Sau đó lại tìm một miếng đất, tập trung những thú chủng còn lại nuôi dưỡng trong đó.
Tiếp đó, hai người thực hiện bước tiếp theo.
Tương tự như trước, bọn họ chuyển dời lối vào thông đạo Thú Chủng giới đến Linh Mộc giới.
Với kinh nghiệm dời cửa vào đại động thiên Ngũ Hành, lần này bọn họ đã quen việc, rất nhanh đã hoàn thành nhiệm vụ. Khi Âu Đạo Tử đang thiết kế tổng bộ "Vạn Giới Liên Hợp hội, hắn đã đặc biệt dành riêng một mảnh đất trống.
Dùng để bố trí đường thông với lối vào của các giới.
Lúc này vẫn chưa thành quy mô lớn, đợi sau này nhiều tiểu thế giới liên thông với nhau thì mới xứng với danh xưng 'Vạn Giới Liên Hợp'.
Dĩ nhiên, an toàn cùng là điều cần phải được cân nhắc.
Thông đạo càng nhiều thì khả năng xuất hiện kẽ hở càng lớn.
Âu Đạo Tử suy tính một phương án lồng các không gian vào nhau, lên kế hoạch cắt khu vực lối vào của các giới thành không gian làm tổ tương đối độc lập, có thể từ bỏ bất cứ lúc nào.
Nếu thật sự gặp phải bất trắc thì có thể cắt đứt đuôi để cầu sinh. Tuy nhiên, hiện tại nó vẫn trong giai đoạn lên ý tưởng.
Tuy Thiên Dương đã cắn nuốt 'Mặc Thạch nhưng cần tốn một thời gian ngắn để thành thạo nó nếu muốn tùy ý cắt không gian.
Chuyện có thong thả và cấp bách.
Khi Thú Chủng giới hoàn thanh thành kết nối với Linh Mộc giới, lần đầu tiên Thiên Dương đi đến Ly giới dựa trên vị trí mà Lý Phàm đã dặn.