Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1279 - Chương 1279: Thần Diệt Nhốt Thiên Khung (2)

Chương 1279: Thần diệt nhốt thiên khung (2) Chương 1279: Thần diệt nhốt thiên khung (2)Chương 1279: Thần diệt nhốt thiên khung (2)

Không biết thật giả, Lý Phàm cũng không quan tâm việc này.

Ngay sau đó sắc mặt hắn nghiêm trọng, nói ngay vào điểm chính: "Lần này, là Vạn Giới Liên Hợp hội chúng ta đến tìm kiếm giúp đỡ."

Lúc này trên mặt thư sinh mới lộ ra vẻ kinh ngạc.

Có điều hắn phản ứng rất nhanh: "Trước đây tuy nói là giao dịch, nhưng chúng ta thực sự được lợi rất nhiều. Có chuyện gì khó khăn, cứ việc nói."

Lý Phàm liếc trái liếc phải, sau đó bố trí trận pháp, ngăn cách vạn giới.

Sau đó hạ giọng, khẽ nói: "Trước đó không lâu, Liên Hợp hội chúng ta có vị trưởng lão đang bế quan, chợt phát hiện một việc khiến hắn cực kỳ khiếp sợ."

"Thiên địa Huyền Hoàng giới, thế mà tràn ngập người một mắt làm từ lá bùa màu vàng."

"Không chỉ là Huyền Hoàng bản giới, ngay cả tiểu thế giới xung quanh, tất cả đều có cái đồ chơi này."

"Cảm giác luôn bị người khác theo dõi thật sự khủng khiếp. Nhưng chúng ta đã thử rất nhiều phương pháp, đều không thể thanh trừ những lá bùa này..."

"Xin hỏi đạo hữu, liệu có thượng sách nào không?"

Lý Phàm vừa chậm rãi nói, vừa quan sát phản ứng của đối phương.

Khi thấy thư sinh không có phản ứng đặc biệt nào với lời giải thích vể người lá bùa, Lý Phàm liền biết. Thân phận của người này tất nhiên không đơn giản, hẳn là đã sớm biết sự tồn tại của lá bùa Độ Ách tông.

Thư sinh vác phiến đá nghiêm mặt nói: "Quả thực có không ít phương pháp có thể dọn dẹp sạch sẽ những lá bùa này. Chỉ là cái giá khá lớn. Cũng không đề nghị các ngươi làm như thế."

"Huống hồ..."

Phiến đá phía sau lưng thư sinh tỏa ra một tia thanh quang bé nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, hẳn dừng một chút, nói thêm: "Quan Thế Thần Nhãn này gần như đã dung nhập vào bên trong cơ sở pháp tắc của Huyền Hoàng giới. Nếu như quét sạch tất cả chúng nó, tất cũng sẽ sinh ra nguy hại không thể đo lường đối với Huyền Hoàng giới." Nói đến đây, ý tứ của thư sinh đã rất rõ ràng.

Lý Phàm không khỏi nhíu mày: "Lại nói, Ngũ Lão hội các ngươi cũng có rất nhiều người cũ của tiên đạo thập tông năm đó. Độ Ách tông làm người ta ghê tởm như thế, không ai có ý kiến?"

Thư sinh vác phiến đá nhìn chằm chằm Lý Phàm một hồi, dường như có vẻ bất ngờ.

Sau một lúc lâu, hắn mới mở miệng nói chuyện, giọng điệu khó hiểu.

"Xem như bây giờ trong lòng vẫn còn uất nghẹn, nhưng so đo cái gì với người chết kia chứ."

Nhịp tim Lý Phàm hãng một cái.

"Độ Ách tông khi xưa đã không còn †ồn tại trên thế gian từ lâu rồi." Thư sinh vác phiến đá hơi xúc động, nói.

"Quan Thế Thần Nhãn chẳng qua là đang chấp hành mệnh lệnh cuối cùng chúng nhận được mà thôi." "Độ Ách tông không còn nữa?" Lý Phàm nghe được tin này không kiềm được kinh ngạc trong lòng.

Nhìn dáng vẻ tràn đầy vẻ khó tin của Lý Phàm, thư sinh vác phiến đá mỉm cười, gật đầu xác nhận, nói: "Đúng thật là thế. Chết đến mức không thể chết thêm lần nữa"

"Liệu chăng có phải là thủ thuật che mắt tránh né tai họa?"

Quân địch giả từ trước đến nay, tên khốn chơi xấu trốn sau màn.

Vậy mà đã chôn vùi hoàn toàn từ lâu.

Trong một chốc một lát khó mà chấp nhận được, bản thân Lý Phàm chính ra đang đấu trí đấu dũng với không khí, vẫn chưa từ bỏ ý định mà hỏi.

Thư sinh vác phiến đá thản nhiên nở nụ cười: "Truyền Pháp thiên tôn đích thân ra tay. Độ Ách tông ắt không còn một mống. Cũng là chuyện mà chúng tông công nhận năm xưa."

"Chẳng qua Vạn Giới Liên Hợp hội của các ngươi còn khá non trẻ, không biết rõ cũng là chuyện bình thường."

Lý Phàm nghe vậy, không khỏi lặng đi.

"Sau khi Truyền Pháp đi ngược lại thiên địa chi lý đạt thành Trường Sinh thiên tôn cũng rất ít khi xuất thủ. Diệt trừ Độ Ách tông chính là một lần trong số ít lần đó. Mải mê trốn ra ngoài ngoại giới cũng không thể rũ bỏ vận mệnh của bản thân." Thư sinh vác phiến đá hơi xúc động, nói.

"Dâu người bị hại đã chết nhưng những thiệt hại đã tạo thành không cách nào vãn hồi được nữa. Chỉ có thể mặc kệ sự tồn tại của Quan Thế Thần Nhãn." "May mắn, bình thường không chú ý nhìn vào thứ này thì đúng thật không thể phát giác được. Chỉ có thể buông trôi bỏ mặc."

"Nói đi nói lại, nhiều nhất mười vạn năm, những người giấy này sẽ tự động tiêu tan theo dòng chảy thời gian. Vì vậy mọi người cũng chẳng cần để trong lòng làm gì."

Thư sinh rất nghiêm túc giải thích.

Lý Phàm thì đã hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện rồi.

Vẫn là lời ví von Huyền Hoàng giới thành một căn nhà trước đó.

Sau khi nghịch thiên địa chi lý, Trường Sinh thiên tôn biến thành một phần của căn nhà.

Nhưng bởi vì sự sơ suất nhất thời nên căn nhà này ngập tràn người giám sát. Căn nhà toàn là camera giám sát, hơn nữa còn không hợp mỹ quan cho lắm.

Quan trọng nhất chính là khi lắp đặt những camera giám sát này, tất cả đều nối liền với kết cấu chủ thể của căn nhà.

Nếu dỡ bỏ ắt sẽ tạo thành hư hỏng không cách nào vấn hồi đối với căn nhà.

Vốn đang quanh quẩn giữa bờ vực sinh tử ở bên ngoài Tiên Khư.

Kết quả này là điều tu sĩ bên trong Huyền Hoàng giới không thể chấp nhận.

Vì vậy, dù không cam lòng đến thế nào đi nữa, bọn họ cũng chỉ có thể bóp mũi chấp nhận sự thật này.

Trong lòng tràn đây lửa giận, tự khoe khoang Truyền Pháp thiên tôn là chủ nhân của căn nhà, thế là tự động thủ, Độ Ách tông đánh chết giám sát được sắp xếp."
Bình Luận (0)
Comment