Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1280 - Chương 1280: Phiến Đá Ngưng Tuế Nguyệt

Chương 1280: Phiến đá ngưng tuế nguyệt Chương 1280: Phiến đá ngưng tuế nguyệtChương 1280: Phiến đá ngưng tuế nguyệt

Lý Phàm sắp xếp lại rõ ràng rồi im ắng hồi lâu.

"Cuối cùng tại sao Độ Ách tông này lại làm như thế?"

Trong ánh mắt Thư sinh phiến đá hiện lên chút hồi tưởng.

"Những tên kia, lải nhải suốt ngày. Ai mà biết được rốt cuộc trong đầu bọn họ nghĩ thế nào kia chứ?"

"Có điều, có thể chắc chắn được rằng hẳn là bọn họ đã đoán được hậu quả có thể xảy ra khi làm như vậy từ sớm."

"Nhưng vẫn khăng khăng làm như thế”

"Thật ra ta cũng vô cùng tò mò." Thư sinh vừa cười vừa nói.

"Tiếc rằng chuyện cũ đã qua. Có lẽ bí ẩn này sẽ mãi mãi không có ngày được hé lộ."

Vẻ mặt Lý Phàm trở nên nghiêm túc hơn hẳn.

Xem xét từ lời nói của đối phương cùng với đủ loại biểu hiện từ khi hắn xuất hiện đến giờ.

Thư sinh này nhất định là tu sĩ cường đại tồn tại từ thượng cổ đến nay.

"Xin hỏi danh hào của tiền bối?" Lý Phàm chấp tay hỏi.

Thư sinh cũng không giấu diếm: "Trong thập tông Tiên đạo, cái không có tên kia, chính là ta."

Tâm trí Lý Phàm chấn động kịch liệt.

Trước đây, trong lúc hắn tìm kiếm tư liệu về thập tông Tiên đạo, bất kể có tìm kiếm ra sao cũng chỉ có thể tìm được tên của chín tông môn.

Một cái còn lại thì không có bất kỳ ghi chép nào.

Từng có một lần Lý Phàm cho rằng thập tông Tiên đạo này chỉ là cách nói hình thành do ước định nào đó thôi.

Hoặc là có một tông đã bị hủy diệt hoàn toàn.

Không ngờ là hôm nay lại có thể nhìn thấy tông cuối cùng không có tên thần bí nhất kial

Vả lại, thư sinh vác phiến đá này cũng rất đáng để suy ngẫm.

"Tông môn không có tên trong thập tông, chính là ta..."

"Giống như Triệu sư tỷ, một người tức là một tông?” Dù thư sinh trước mắt trông có vẻ ngoài vô hại, nhưng giờ phút này trong lòng Lý Phàm vẫn đẩy cảnh giác lên mức cao nhất.

Đây là cường giả cảnh giới Trường Sinh thứ hai mà hắn có thể thật sự gặp được.

Thư sinh vác phiến đá nhìn dáng vẻ như lâm đại địch của Lý Phàm, không kiềm được lắc đầu.

"Đừng căng thẳng như thế. Ta chẳng quan tâm cuộc phân tranh giữa Ngũ Lão hội và Vạn Tiên Minh."

"Thậm chí là sinh tôn hay hủy diệt của Huyền Hoàng giới, ta cũng không cảm thấy hứng thú."

"Nếu có một ngày Huyền Hoàng giới thật sự hủy hoại chỉ trong chốc lát. Vậy ta nhất định là người đầu tiên vỗ tay khen hay." Dường như trong lời nói của thư sinh có hàm ý khác.

Thư sinh thoáng nhìn phiến đá mình cõng phía sau lưng, vẻ mặt hơi phức tạp.

Thấy đối phương không giống như đang nói dối mà lại không có chút ác ý nào, lá gan của Lý Phàm cũng lớn lên.

"Tiền bối, phiến đá này..."

"Thời thượng cổ, tu sĩ thường dùng quả Nhược Mộc, đánh cắp lực lượng trường sinh của thiên địa."

"Nhưng ta lại do cơ duyên xảo hợp, có được phiến đá này. Từ đó có thể tồn tại cùng với trời đất, vạn vạn năm bất diệt." Trong giọng điệu của thư sinh tràn đầy vẻ tang thương và mỏi mệt.

"Vật này tên là phiến đá sáng thế. Phàm là tất thảy mọi chuyện xảy ra bên trong Huyền Hoàng giới, bất kể tâm quan trọng thế nào đều sẽ tự động hiện lên trên phiến đá này." "Thế nhân đều cho rằng nó là chí bảo, muốn cướp lấy nó từ ta"

"Ta cầu còn không được, nhưng lại chẳng có ai cướp đi được."

"Vị đạo hữu Liên Hợp hội đây, ngươi có muốn thử một lần không?" Thư sinh vô cùng chân thành tha thiết hỏi.

Trong lòng Lý Phàm thầm rung động.

Tất cả sự vật tại Huyền Hoàng giới đều sẽ tự động hiện ghi chép ra?

Đó chẳng phải là phiên bản cứu cực dung hợp tăng cường của Huyết Mạch Sử Thư thêm Quan Thế Thần Nhãn sao?

Nếu có được nó, từ cổ chí kim, tất thảy bí mật đều có thể gom hết vào trong túi.

Đây là tạo hóa nhường nào?

Lý Phàm thấy miệng đăng lưỡi khô ngay lập tức.

Nhưng tóm lại hắn vẫn còn sót lại chút lý trí.

Đối mặt với câu hỏi của thư sinh, Lý Phàm cũng không dám lỗ mãng, liên tục lắc đầu.

Thư sinh vác phiến đá hơi thất vọng, giải thích: "Lời ta nói tuyệt không phải nói ngoa. Thử đi thật sự không sao cả."

Tuy đối phương nói ra vô cùng chân thành, Lý Phàm vẫn không chịu nghe.

Thư sinh hơi buồn rầu lắc đầu, cũng không ép uổng nữa.

"Người thời này, lá gan càng ngày càng nhỏ."

Lý Phàm nhắm mắt, hoàn toàn là dáng vẻ vờ như không nghe thấy.

Sau một lúc, thấy đối phương không nói nữa thì hắn lại hỏi dò: "Tiền bối, thân phận của ngươi như thế, sao lại bất chợt có suy nghĩ tới thương thảo với ta?"

Thư sinh vác phiến đá nhìn chằm chằm Lý Phàm, trong mắt lóe lên ý cười.

"Ta đến chính vì ngươi."

Trái tim Lý Phàm chợt thắt: "Tiền bối đừng làm ta sợ, một tu sĩ Nguyên Anh nho nhỏ như ta há có thể lọt vào pháp nhấn của ngươi?"

"Tuy phiến đá sáng thế có thể ghi lại tất cả sự vật trên thế giới vào trong nó."

"Nhưng có nhiều thứ lại vượt ra ngoài thế giới. Thư sinh vác phiến đá cao giọng nói.

Thư sinh vác phiến đá vừa nói ra lời này, thật ra trong lòng Lý Phàm đã căng thẳng tới cùng cực.

Nhưng Lý Thái Sư hiện tại đã có chiến lực Hợp Đạo. Còn có rất nhiều đại thân thông bên người như Ngọc Hư lưu quang bảy màu.

Sẽ không tùy tiện bị vài câu nói của người khác hù dọa phải "Hoàn Chân" nữa.

Dù đối phương là Trường Sinh thiên tôn!

Lý Phàm quyết định...

Tìm kiếm lai lịch của đối phương một lần nữa!

Ngay sau đó Lý Phàm giả vờ vừa hơi nghỉ ngờ vừa giật mình: "Vượt ra ngoài Huyền Hoàng giới? Điều này thì có liên quan gì đến ta?"
Bình Luận (0)
Comment