Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1286 - Chương 1286: Lý Phàm Mưu Diệu Kế

Chương 1286: Lý Phàm mưu diệu kế Chương 1286: Lý Phàm mưu diệu kếChương 1286: Lý Phàm mưu diệu kế

"Nên chém chém giết giết không sao cả. Một khi thật sự uy hiếp đến tồn tại của Huyền Hoàng giới, đôi bên vẫn sẽ liên thủ lại. Giống như năm trăm năm trước, đám phản đồ trở về vậy."

Khi Thạch Bản Ngư Phụ nhắc dến đám phản đồ kia, giọng điệu cũng trở nên hung dữ một cách hiếm thấy.

"Năm trăm năm trước, chắc là ám chỉ cuộc phản công của tiểu thế giới. Có điều, dường như những tiểu thế giới này chỉ là con rối. Chủ mưu chân chính phía sau hẳn là tu sĩ từng phản bội Huyền Hoàng giới." Bên trong Linh Mộc giới, kiểm chứng những bí ẩn giữa lời nói của Thạch Bản Ngư Phụ và những thứ điều tra được trước đây, Lý Phàm như có điều suy nghĩ.

"Không hổ là người gánh vác phiến đá sáng thế, biết rất nhiều bí văn. Chỉ tiếc không đủ thực lực."

"Muốn biết bao nhiêu, toàn bộ đều dựa vào tâm trạng đối phương bố thí cho."

"Nếu không nhất định phải thẩm vấn ngày đêm."

Dòng suy nghĩ của Lý Phàm chầm chậm chuyển động.

Với góc nhìn của Thạch Bản tiền bối, rất nhiều việc Lý Phàm không nhìn được rõ, cứ như thể đang lạc trong sương mù, cũng trở nên sáng tỏ.

Lúc đó, sau khi lắng nghe đối phương trình bày và phân tích cuộc tranh đoạt giữa Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội một phen. Lý Phàm không nhịn được hỏi: "Vậy còn Truyền Pháp thiên tôn? Hắn có thái độ gì trước tất cả những chuyện này?"

Dường như Thạch Bản Ngư Phụ đã nghe thấy câu chuyện cực kỳ buồn cười nào đó.

Đầu tiên là không thèm để ý bật cười to một phen.

Sau đó hắn mới trả lời: "Truyền Pháp?"

"Dâu Huyền Hoàng có chìm..."

"Liệu Truyền Pháp sẽ bay chứ?"

"Vốn dĩ hắn chả quan trọng gì."

"Có điều..."

Vẻ mặt tươi cười của Thạch Bản Ngư Phụ chợt tan đi.

"Đây chỉ là phỏng đoán của ta."

"Trên thực tế, đối với Truyền Pháp thiên tôn xem Huyền Hoàng giới là vật riêng của bản thân hắn mà nói. Thái độ của hắn cũng khá khó đoán."

"Nếu không, nhiều năm như thế, hắn đã có thể đi từ sớm rồi."

Giọng nói của Thạch Bản Ngư Phụ dần yếu ớt, cuối cùng không còn nghe thấy.....

"Truyền Pháp sẽ bay."

"Quả nhiên, thần đã có thể xem thường sự ảnh hưởng của Tiên Khư, tự động rời đi."

Lý Phàm âm thầm suy tư.

"Không biết rốt cuộc thực lực đạt tới mức độ nào mới có thể chạy khỏi Huyền Hoàng?"

"Có lẽ..."

"Ta có thể thử một phen."

Trong lòng Lý Phàm chợt nảy ra suy nghĩ này.

Tuy trong Huyền Hoàng giới, ngoại trừ Truyền Pháp thiên tôn ra, trong số những người cảnh giới Trường Sinh kia không một ai có tiền lệ trốn thoát được.

Nhưng Trường Sinh Huyền Hoàng trói chặt với thế giới.

Có lẽ không phải do thực lực của bọn họ không đủ. Mà bởi vì ràng buộc gây nên phản tác dụng.

Giống như Thạch Bản tiền bối vậy.

"Huống hồ, không nhất thiết phải bằng chính sức mạnh bản thân. Cũng có thể mượn ngoại lực."

Lý Phàm nhớ ra, lúc ở kiếp thứ 114, vô số ngọn bút tháp đứng sừng sững trên đại địa Huyền Hoàng.

"Ta dùng Ngũ Hành nguyên thủy động thiên đạt thành Nguyên Anh, nếu hợp nhất Ngũ Hành, dung luyện thành thế giới mới."

"Rồi lại kiến tạo bút tháp trên đại địa, mượn lực thúc đẩy..."

"Chưa chắc không có khả năng thoát khỏi Huyền Hoàng giới."

Trên thực tế, Lý Phàm có 'Hoàn Chân, không hề có ý định chết cùng Huyền Hoàng giới.

Nếu có thể, có khả năng tìm một Tu Tiên giới, tuyệt đối phải tốt hơn cái nơi quỷ quái này thật nhiều.

Dù sao Huyền Hoàng giới gần như sắp sụp đổ, bất kể xảy ra chuyện gì cũng không còn kỳ lạ.

Cả quãng đường vừa qua, Lý Phàm đã gặp phải quá nhiều yêu ma quỷ quái.

"Một loại nếm thử, hai bút cùng vẽ."

Trong lòng Lý Phàm thầm tính toán. Muốn trốn thoát khỏi con thuyền nát sắp chìm nghỉm của Huyền Hoàng giới này, đương nhiên là không thể thiếu kỹ thuật dự trữ tương ứng.

Dựa vào bản thân Lý Phàm, hiển nhiên là không thể làm được một bước này.

Lấy Vạn Tiên Minh làm gương, thành quả hiện có của Ngũ Lão hội rồi sau đó trên nền tảng của nó sửa cũ thành mới, mới có khả năng phá cục.

"Cũng không biết kế hoạch của Tiên tuyển giả kia tiến hành thế nào rồi."

"Tuy ngay từ đầu Vạn Tiên Minh đã rắp tâm bất lương nhưng trước khi chân tướng chưa bị vạch trần, bọn họ vẫn bị Tiên tuyển giả nhìn chằm chằm, liên minh hy vọng ngôi sao."

"Có lẽ có thể phát huy ra chút tác dụng nội ứng nhỉ." Lý Phàm nghĩ như thế, trả lời thư cho bên phía Ngũ Lão hội.

Cũng không lộ ra tồn tại của Đá Phiến tiền bối, chỉ là công bố nhận được thông báo khẩn cấp, liên hệ lần này chắp đầu có nguy cơ bại lộ, cho nên bị ép hủy bỏ.

Về phần vấn đề à, khẳng định là xảy ra bên phía Ngũ Lão hội.

Lý Phàm còn kêu đối phương điều tra tỉ mỉ, tuyệt đối là bị gián điệp của Vạn Tiên Minh thâm nhập.

Tuy thuận miệng nói bừa nhưng Lý Phàm cũng không để ý.

Gián điệp thôi, chỉ cần tra khẳng định đều sẽ có.

Tạm thời đặt chuyện của Ngũ Lão hội qua một bên, tâm thần Lý Phàm lắng đọng lại, ý thức tập trung ở Ngũ Hành nguyên thủy động thiên trong cơ thể của mình.

Trước đó cho rằng, động thiên ngũ hành này là Huyền Hoàng giới thiên nhiên diễn hóa thành, đương nhiên không chỗ nào sợ hãi.

Nhưng mà hiện tại thông qua Đá Phiến tiền bối biết được đây là bút tích của một thủy tông mấy ngàn năm trước...

Với tính cách cẩn thận của Lý Phàm, khẳng định là muốn cẩn thận kiểm tra một phen nữa.

Cũng may, chỉ là Lý Phàm sợ bóng Sợ gió một trận.

Trải qua nghiêm túc phân biệt, trong Ngũ Hành đại động thiên cũng không có tồn tại ấn ký mà một thủy tông năm đó còn sót lại.
Bình Luận (0)
Comment