Chương 1319: Kiếm gõ lập đạo khác
Chương 1319: Kiếm gõ lập đạo khácChương 1319: Kiếm gõ lập đạo khác
Đây có thể coi là tài sản quý giá nhất của Tiên Minh.
Tuy nhiên, đây chỉ là một nhiệm vụ ngẫu nhiên của Chưởng Thiên Tỉ mà thôi.
Chức trách thật sự của Chưởng Thiên T¡ chính là luôn luôn giám sát dấu vết của thiên địa chỉ lý.
Tuy thiên địa chỉ lý không hề dễ dàng trong hàng ngàn năm qua.
Nhưng Chưởng Thiên T¡ phải luôn để mắt tới chúng, không được buông lỏng chút nào.
Thiên địa chi lý giống như một mạng lưới khổng lồ giăng khắp nơi, bện thành Thiên đạo Huyền Hoàng giới.
Có Trường Sinh thiên tôn nghịch thiên địa chỉ lý, từ đó trở thành một phần trong mạng lưới khổng lồ.
Quá trình nghịch lý ắt phải có sợi tơ dẫn động mạng lưới khổng lồ này.
Từ đó gây ra những trận dao động.
Mức độ nghịch chuyển càng cao thì dao động càng mạnh.
Thông qua phương pháp này có thể quan trắc ra được: phải chăng có tu sĩ đang nghịch chuyển thiên địa chỉ lý, chứng đạo Trường Sinh.
Một khi phát hiện ra dấu vết nay, nhất định phải lập tức tra rõ ràng thân phận tu sĩ nghịch lý.
Nếu là tu sĩ trung lập thì tốt.
Nhưng nếu đối phương thuộc Ngũ Lão hội, vậy thì phải dùng trăm phương ngàn kế, không tiếc bất cứ giá nào để ngăn cản đối phương thành công nghịch lý....
Mọi thứ liên quan đến Chưởng Thiên T¡ đều vụt qua tâm trí Chiến Phi.
Hắn thật sự không có ấn tượng tốt với tổ chức mà mình sắp nhậm chức. Tuy phụ thân hắn đã nhấn mạnh không biết bao nhiêu lần về tâm quan trọng của Chưởng Thiên Tỉ ở trước mặt hắn.
Suy cho cùng, một khi vào Chưởng Thiên Ti, ngươi sẽ phải ngồi trước bục thiết bị gần như cả cuộc đời.
Trăm năm cũng không có lấy một ngày nghỉ.
Những ngày như thế này...
Đáng tiếc, bổ nhiệm của Chưởng Thiên Ti không phải là điều mà hắn có thể kiểm soát.
Chiến Phỉ nhìn bạn thân ở bên cạnh, trong lòng hiện lên một tia hâm mộ. Thật ra, làm một cường hào ác bá cũng không tồi.
Nhưng tu sĩ áo đen tên Hạng Tằng Cường lại không biết những gì mà bạn mình đang suy nghĩ.
Hắn suy tư và do dự một lúc trước khi đưa ra quyết định.
Trước tiên phải làm rõ thân phận của tu sĩ đã đánh cắp Liệt Phong động thiên nhưng không được hành động hấp tấp.
Xem thử động tĩnh bên phía Chưởng Thiên T¡ một chút rồi tính sau. ....
Biển Tùng Vân.
Quý Thiệu Ly đã quay lại đảo Hải Hiên, lúc đầu hắn vẫn chưa biết mình đã bị người khác theo dõi.
Tuy nhiên, sau khi hắn xử lý xong rất nhiều chuyện linh tinh trong hội hỗ trợ, đột nhiên nhận được một truyền tấn ẩn danh.
"Quý đạo hữu có xích mích gì với Hạng gia ở châu Tụ Triều không? Ta thấy bên này có người đang âm thầm thăm dò tin tức của ngươi."
Quý Thiệu Ly tỏ vẻ khó hiểu: "Châu Tụ Triều?"
Hắn cau mày.
Mối liên quan quy nhất giữa hắn và châu Tụ Triều có lẽ là hắn đã căn nuốt Liệt Phong động thiên cách đó không lâu.
Ngay tập tức, hắn đã biết được nguyên nhân có thể đã đắc tội đối phương.
Sau khi tìm kiếm một hồi, Quý Thiệu Ly cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Hạng gia này chỉ là thế lực địa phương ở châu Tụ Triều, trong gia tộc chỉ có một vị Hợp Đạo trấn giữ.
Cho dù bọn họ có tìm tới tận cửa thì Quý Thiệu Ly cũng không cảm thấy sợ hãi.
"Tuy nhiên, ta vẫn phải chuẩn bị một chút."
Quý Thiệu Ly ánh mắt chớp động. ...
Thiên Kiếm tông, Kiếm Trủng.
Lý Phàm đang ngưng thần cảm ngộ chợt thức tỉnh.
Không phải bởi vì chuyện phân thân có thể sẽ đối mặt với nguy cơ mà là hắn không thể cảm ngộ được bất cứ điều gì từ 'Kiếm' một cách khó hiểu.
Lý Phàm nhìn quanh.
Phát hiện không chỉ có hắn như vậy.
Hàng ngàn hàng vạn chuôi kiếm trong Kiếm Trủng dường như đã mất đi cảm ứng kiếm vào lúc này.
Thân kiếm hơi cong khôi phục thẳng tắp, vô cùng hoang mang.
Lý Phàm ngưng thần, nhìn chằm chằm lên thanh kiếm gỗ trước mặt: "Là nó tự biến hóa ư? Linh tính mất hết rồi ư?
"Không đúng, đây chỉ là tạm thời."
Rất nhanh, Lý Phàm liền phát giác ra đầu mối.
Hản không hành động hấp tấp mà chỉ cẩn thận quan sát kiếm gỗ và kiên nhãn đợi chờ.
Quả nhiên, chỉ một khắc sau, kiếm gỗ một lần nữa khôi phục phong thái thiên chỉ kỳ.
Bao gồm sự huyền diệu của kiếm khiến hàng vạn hàng nghìn kiếm đều phải cúi đầu. Vấn đề là...
Chuyện gì đã xảy ra trong thời gian một khắc đó?
Lý Phàm nhất thời hứng thú.
Hắn vừa cảm ngộ kiếm đạo vừa đợi phát sinh sự kiện "thất linh" tiếp theo.
Trải qua mấy ngày liên tục quan sát, Lý Phàm phát hiện có quy luật trong chuyện này.
Thông thường cách một đoạn thời gian, kiếm cũng sẽ cố định mất đi linh tính trong một khắc.
Trong lúc này, hàng vạn hàng ngàn chuôi di kiếm trong Kiếm Trủng đồng loạt mất đi cảm ứng với 'kiếm.
Duy chỉ có một thanh kiếm là ngoại lệ!
Cũng nhờ sự tồn tại của Hóa Đạo Thạch trong đầu, Lý Phàm có thể ghi chép lại đầy đủ phản ứng trước và sau của từng chuôi kiếm, sau đó so sánh từng cái với nhau.
Từ đó phát hiện ra điểm đặc biệt trong này!
Hắn khóa mục tiêu, khi sự kiện "thất linh' tiếp theo xảy ra, Lý Phàm tung người nhảy tới bên cạnh nó.
Đây là một thanh kiếm không bắt mắt, một thanh hắc kiếm phủ đầy tro bụi.
Đơn giản và tự nhiên.
Lưỡi kiếm không sắc bén cũng không có hoa văn phức tạp.
Giống như tác phẩm trong buổi luyện tay của một vị thợ rèn học việc, nó trông rất bình thường, thậm chí có chút xấu xí.
Nhưng hết lần này đến lần khác, thanh kiếm này nhận được sự ưu ái của kiếm gỗ Thiên Chỉ Kỳ.