Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1338 - Chương 1338: Phồn Hoa Ẩn Huyền Tu (2)

Chương 1338: Phồn hoa ẩn huyền tu (2) Chương 1338: Phồn hoa ẩn huyền tu (2)Chương 1338: Phồn hoa ẩn huyền tu (2)

Lý Phàm nhìn biển hoa dường như chuyển động không có quy luật, trôi nổi trong núi hình vòng cung, vẻ mặt hắn trở nên có chút ngưng trọng.

Nếu như nói thần hồn bị cắn nuốt thì có thể miễn cưỡng dùng đóa hoa linh lực đặc dị này để hình dung. Như vậy, tu vi của hắn biến mất đã chỉ ra một điều chắc chắn rằng: biển cánh hoa này rất có khả năng là do tu sĩ hóa thành.

"Sự sống không phải sự sống, cái chết không phải cái chết. Nó không có hình dạng thực sự và biến thành nhiều loại hoa..."

Lý Phàm nhớ lại Thạch Bản tiền bối đã nói rằng có thể tìm thấy manh mối về Huyền Thiên giáo ở đây. Bây giờ, hắn gần như khẳng định dị trạng ở nơi đây có liên quan đến Pháp Vương Huyền Thiên giáo.

"Dùng hình thái không phải loài người để tồn tại qua mấy ngàn năm. Nếu như vị Pháp Vương này còn sống..."

Lý Phàm hít một hơi lãnh khí: "Không hổ là di truyền Tiên giới."

Bí mật đã xác định.

Việc kế tiếp cần làm chính là phá giải nó.

Lý Phàm suy nghĩ tại chỗ hồi lâu, cho đến khi cỗ thân thể thứ hai và thứ ba lần lượt nổ tung.

Trong khi liên tục cảm nhận quá trình ăn mòn của đóa hoa linh lực, cuối cùng hắn cũng tìm ra được một giải pháp khả thi.

Lý Phàm ngưng thân và tạo ra cỗ thân thể thứ tư. Sau đó, thân thể thứ tư bay lên không trung và ôm lấy biển hoa càng nhiều càng tốt.

Lần này, Lý Phàm không để ý đến dị biến trong thân thể.

Mà tập trung toàn bộ sự chú ý vào hình ảnh cứ nhấp nháy trước mắt hắn.

Những hình ảnh vụn vặt này chỉ là những đoạn hình ảnh rất ngắn, trôi qua rồi biến mất.

Hơn nữa, chúng dường như không có mối liên hệ nào với nhau, ghi lại những sự kiện riêng biệt.

Trong thức hải, Hóa Đạo Thạch hoạt động tới cực hạn.

Lý Phàm đã ghi nhớ những hình ảnh vụn vặt chợt lóe lên này.

Sau khi ghi chép đến một số lượng nhất định, thân thể không chịu nổi và phát nổ ầm ầm.

Lý Phàm tranh thủ thời gian tạo thêm một cỗ thân thể mới và lặp lại các bước như lúc nãy.

Hành động dị thường như thế, hiển nhiên đã thu hút sự chú ý của các tu sĩ khác.

Vốn dĩ bọn họ định tiến tới gần bắt chuyện, hỏi thăm một chút, nhưng sau khi cảm nhận được uy áp lực tỏa ra từ Lý Phàm, tất cả những kẻ nhiều chuyện này đều thay đổi sắc mặt và cúi đầu rời đi.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Lý Phàm ngày càng thu thập được nhiều hình ảnh lóe lên này.

Giống như một trò chơi ghép hình từ những mảnh hình vụn vặt, Lý Phàm cố gắng khôi phục lại cảnh tượng hoàn chỉnh ban đầu trong khi thu thập các mảnh ghép, dựa vào sức mạnh tính toán mạnh mẽ của Hóa Đạo Thạch.

Trong núi hình vòng cung này có hơn một ngàn tỷ đóa hoa rời rạc.

Trong những đóa hoa đó ẩn chứa vô số hình ảnh vụn vặt.

Nếu như không có Hóa Đạo Thạch tiến hành phân loại, Lý Phàm tuyệt đối không có khả năng ghép nó lại và phục hồi như cũ.

Nhưng giờ phút này, khi ánh sáng xanh lam không ngừng nhấp nháy, những hình ảnh hoàn chỉnh xuất hiện trong đầu Lý Phàm.

Lý Phàm nhìn lên màn hình do Hóa Đạo Thạch đã sắp xếp trước mặt.

"Những hình ảnh được ghi chép lại này có thể tạm chia làm hai loại."

"Một loại là thuộc về các tu sĩ đã vân lạc ở đây những năm này, hoàn toàn không có giá trị gì."

"Về loại còn lại..."

Trong mắt Lý Phàm hiện lên tia hưng phấn.

"Đúng với suy đoán trước đây của †a, tất cả đều đến từ cùng một người."

"Một trong mười hai Pháp Vương Huyền Thiên giáo, Cơ Dư Trinh!"

Thần thức Lý Phàm tiếp xúc với màn hình.

Trong chốc lát, giống như tự mình trải nghiệm, nhiều hình ảnh liên tục hiện ra.

"Hiên Viên đại ca? Chẳng phải ngươi đã phi thăng rồi sao?" Một giọng nữ nhẹ nhàng phát ra từ chính nàng, nhìn bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt, Cơ Dư Trinh có vẻ rất kinh ngạc.

"Ha ha, xem ra ngươi vẫn như vậy, vẫn bế quan tu hành và không hỏi thế sự. Ta trở về được một thời gian rồi." Nam tử trước mắt có mặt mũi kiên nghị, ánh mắt giống như những vì sao sáng ngời trên trời. Giọng điệu của hắn hết sức ôn hòa, làm người nghe yên lòng.

"Vị này mang họ Hiên Viên, có lẽ chính là vị Huyền Thiên Vương đó. Tuy dung mạo không đẹp đến kinh tâm động phách như Bạch tiên sinh, nhưng cũng thuộc hàng đẹp trai hiếm thấy trên đời." Lý Phàm thầm nghĩ.

Huyền Thiên Vương thở dài, sau đó nghiêm túc nói với Cơ Dư Trinh: "Trinh nhi, ta muốn làm một chuyện, khả năng sẽ trở thành kẻ địch của người trong thiên hạ, ngươi có bằng lòng đi theo ta không?”

Cơ Dư Trinh ngẩn người một lát, sau đó không có chút do dự nào. Nàng lập tức đứng dậy, linh lực quanh người kích động khiến cho tầng tầng mây trắng lơ lửng xung quanh đỉnh núi rung động: "Được!"

Huyền Thiên Vương có chút ngạc nhiên: "Ngươi không hỏi chuyện gì sao?"

Cơ Dư Trinh đưa mắt nhìn Huyền Thiên Vương một lát, mỉm cười và khẽ lắc đầu.

Huyền Thiên Vương áy náy cúi đầu tránh ánh mắt của Cơ Dư Trinh. Sau đó hẳn xuyên qua biển mây và bay xuống chân núi.

Cơ Dư Trinh theo sát phía sau, ánh mắt rơi trên bóng lưng Huyền Thiên Vương, trầm mặc thật lâu. ....

Sau khi rời khỏi màn hình, Lý Phàm khẽ cau mày.

Sau đó, hẳn tiếp tục xem hình ảnh hoàn chỉnh thứ hai. Trong một mật thất u ám dưới lòng đất.

Huyền Thiên Vương đang kể lại những gì hắn đã thấy sau khi phi thăng, cùng với hiện tượng lệch hướng được quan trắc ở Huyền Hoàng giới.
Bình Luận (0)
Comment