Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1348 - Chương 1348: Hư Không Xuất Hiện Truyền Pháp

Chương 1348: Hư không xuất hiện Truyền Pháp Chương 1348: Hư không xuất hiện Truyền PhápChương 1348: Hư không xuất hiện Truyền Pháp

"Khi du ngoạn đến châu Cửu Sơn đã kinh hãi trước kỳ cảnh cửu sơn đan xen, tu sĩ không thể bay qua. Lại nghe nói sử dụng truyền tống trận trong châu Cửu Sơn rất nguy hiểm..."

"Không biết lúc đó ta nghĩ như thế nào, cứ khăng khăng thử tìm đường chất."

Hàn Trung thở dài.

Lý Phàm nheo mắt lại trong thoáng chốc nhớ đến điều gì đó.

Lúc trước khi đọc tài liệu vê châu Cửu Sơn, Lý Phàm từng xem qua một giai thoại.

Kể rằng từng có tu sĩ xui xẻo, mang theo lòng thử vận may cứ muốn thử dùng truyền tống trận ở châu Cửu Sơn.

Kết quả trực tiếp bị truyền tống đến bên ngoài Huyền Hoàng giới, không thấy quay về nữa.

"Ngươi chính là tên xui xẻo bị truyền tống ra ngoài Huyền Hoàng giới trong truyền thuyết đó sao?" Lý Phàm buộc miệng hỏi.

Hàn Trung không ngờ rằng vị tiền bối này đã từng nghe câu chuyện của mình, sắc mặt lập tức ửng đỏ.

"Chính là vấn bối. Năm đó không biết trời cao đất dày quả thật làm chuyện ngu xuẩn”"

Lúc này Lý Phàm càng hứng thú: "Sau khi ngươi rời khỏi Huyền Hoàng giới thì đi đâu? Đã nhìn thấy những thứ gì?"

Hàn Trung thoáng chốc hốt hoàng và mê mang. "Thật ra..."

"Ta cũng không rõ vị trí mà ta ở sau khi rời khỏi Huyền Hoàng giới. Dường như bị bao vây bởi một lớp bọc không khí vô hình, lang thang trôi nổi trong bóng đêm mênh mông vô tận."

"Ở thế giới bên ngoài đa số đều là màu đen vĩnh viễn không thay đổi, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có một vài quang cảnh vặn vẹo vút qua."

"Nhưng..."

Hàn Trung run cầm cập: "Lúc đó ta sắp bị ép phát điên, cho nên không xác định được thứ ta nhìn thấy rốt cuộc có phải là ảo giác hay không."

"Cho nên cuối cùng ngươi đã nhìn thấy thứ gì?" Giọng điệu của Lý Phàm đã có chút mất kiên nhẫn.

"Ta nhìn thấy..." Hàn Trung do dự một lúc lâu. Nét mặt dường như chứng tỏ hắn đang đấu tranh tâm lý dữ dội.

Sau đó hắn mới thấp giọng run rẩy nói: "Dường như ta đã nhìn thấy Truyền Pháp thiên tôn."

Nói rồi hắn dùng Thủy Kinh Thuật chiếu lại cảnh tượng mà mình đã thấy.

Trên quầng sáng hình tròn là bóng tối vô tận.

Bỗng nhiên một luồng kim quang xuất hiện.

Rõ rành rành trong bóng tối này.

Càng đến gần kim quang mơ hồ hiện thân.

Mái tóc trắng với bộ râu dài phất phơ. Nét mặt nghiêm nghị, không giận tự Uy.

Mà trong Vạn Tiên Minh, Huyền Hoàng giới đương nhiên không ai không biết đến diện mạo của người này!

Giống hệt với tượng đá Truyền Pháp thiên tôn đứng sừng sững ở mỗi thiên thành Huyền Không.

"Hãn..."

"Chắc hẳn là Truyền Pháp nhỉ?"

Hàn Trung không chắc chắn hỏi.

Lý Phàm nhìn cảnh tượng trong quầng sáng chăm chú, khẽ gật đầu.

Lý Phàm không hề cảm thấy bất ngờ về việc Truyền Pháp xuất hiện ở bên ngoài Huyền Hoàng giới.

Điều thật sự khiến hắn chú ý là...

Món đồ phía sau Truyền Pháp.

Chỉ thấy Truyền Pháp lao vùn vụt trong hư không vô tận, vô số xiềng xích vàng kim vươn ra từ trên người hắn.

Nối liền với thứ ngoài sau. Vật thể xiềng xích vàng kim nối liền được bao trùm bởi ánh sáng mịt mù.

Không nhìn thấy rõ chỉ tiết.

Nhưng chùm sáng này chắc chắn là đại vật khổng lồ.

Xét về hình thể của nó với Truyền Pháp gần như có kích thước gần bằng một nửa châu ở Huyền Hoàng giới!

Nhưng Truyền Pháp lại kéo nó giống như chẳng có bất cứ áp lực nào.

Nét mặt vẫn không hề dao động, giống như hàn băng vạn năm.

Chùm sáng khổng lồ kéo theo phía sau trông Truyền Pháp giống như sao chổi đang bay ngược.

Bay qua với tốc độ nhanh chóng trong hư không tối đen vô tận.

Một lúc sau biến mất hoàn toàn trong tâm mắt. Cảnh tượng trong Thủy Kinh Thuật đến đây kết thúc, nhưng Hàn Trung vẫn chưa ngừng kể.

"Cảnh ta vừa mô tả chỉ là một cảnh trong số những cảnh mà ta đã nhìn thấy khi bị nhốt trong năm tháng dài đằng đẳng."

"Thật sự ta đã nhìn thấy lão nhân gia Truyền Pháp thiên tôn không chỉ một lần"

Hàn Trung nói rồi tiếp tục thi triển Thủy Kính Thuật.

Thế là trước mặt Lý Phàm thoáng chốc xuất hiện mười mấy quầng sáng.

Mỗi quầng sáng mô tả lại cảnh tượng tương tự nhau nhưng mơ hồ có chỗ không giống.

Đều là chùm sáng Truyền Pháp dùng xiềng xích vàng kim kéo theo phía sau. Điểm không giống chính là kích cỡ của chùm sáng.

"Những cảnh tượng này quá giống rồi"

"Đến nỗi thậm chí ta nghỉ ngờ có phải bởi vì ta tuyệt vọng nên mới sinh ra ảo giác hay không."

Hàn Trung nhìn cảnh tượng mà mình vẽ ra, nét mặt cũng nghi ngờ.

Lý Phàm thì biết rõ đây chắc chắn không phải ảo giác gì đó.

Có thể thông qua tượng đá nhìn thấy trước đây để suy đoán đây là Truyền Pháp thiên tôn.

Nhưng mà xỉiềng xích vàng kim ở phía sau Truyền Pháp...

Chỉ dựa vào Hàn Trung với tu vi và hiểu biết Kim Đan kỳ, nếu không tận mắt nhìn thấy chắc chắn không thể vô cớ vẽ ra được!

Bởi vì Lý Phàm cũng từng nhìn thấy loại xiềng xích này.

Đó chính là tỏa liên vàng kim của Phù Độ Tỉnh Không đại trận trong ký ức của vương pháp Huyền Thiên giáo Cơ Dư Trinh.

Phù Độ Tinh Không đại trận có thể dùng tỏa liên vàng kim này để tóm động thiên hoặc tiểu thế giới.

Do đó Lý Phàm đương nhiên có một suy đoán hợp lý.

"Thứ Truyền Pháp kéo sau lưng là thế giới khác?"

"Hắn rời khỏi Huyền Hoàng, xuyên vào trong chí ám tinh hải để thu thập tu tiên giới còn sót lại?"

Trong thoáng chốc trong đâu Lý Phàm hiện lên vô số suy nghĩ. "Mục đích làm như vậy là vì điều gì chứ?"

"Bây giờ những tu tiên giới này lại ở nơi nào?"

"Lễ nào..."
Bình Luận (0)
Comment