Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1373 - Chương 1373: Kỳ Vật Nhiếp Thiên Tôn

Chương 1373: Kỳ vật nhiếp thiên tôn Chương 1373: Kỳ vật nhiếp thiên tônChương 1373: Kỳ vật nhiếp thiên tôn

Trong giọng nói có hốt hoảng, sợ hãi, oán giận...

Giống như trên người Lý Tình có cái gì đó vô cùng đáng sợ vậy. Tất cả bọn chúng đều nhanh chóng tản ra, so với lúc lao tới nuốt chửng nàng còn nhanh hơn gấp nhiều lần!

Chính giữa đại điện, khuôn mặt bình tĩnh của vị Triệu sư tỷ mới hơn mười tuổi kia, lần đầu tiên lộ ra chút cảm xúc.

Ầm!

Phía trên Lý Tình, những trụ đá không biết từ đâu xuất hiện ầm ầm rơi xuống, tạo thành một cái lồng, nhốt Lý Tình vào trong đó.

"Trên người ngươi..." "Đó là cái gì thế?"

Trong ngữ điệu lạnh lùng của Nhất Tâm thiên tôn ấy vậy mà còn có chút sợ hãi.

Lý Tình cười hỏi: "Ta còn muốn thỉnh giáo thiên tôn đây? Không biết ngươi có manh mối gì về chuyện này không?"

Trong đại điện lại im lặng một lúc.

Sau đó, giọng nói của Nhất Tâm lần nữa vang lên: "Trước đây ta còn nghi ngờ liệu ngươi có phải người của Huyền Thiên giáo hay không, nhưng bây giờ ta thực sự đã tin rồi."

"Dám đặt thứ này trong thần hồn..."

"Chỉ tiếc rằng, chúng ta không có cách gì dung hợp thành một thể nữa."

Lý Tình cười nhưng không đáp lại.

Chỉ cảm nhận được trong thần hồn của mình có một quang cầu bảy sắc nhấp nháy bất định.

Kể từ khi hắn có ý thức cho tới nay, thứ này đã bị trấn áp ở nơi sâu thẳm trong thần hồn của hắn.

Rõ ràng nó đã được cắm vào khi bản tôn tạo ra phân thân.

Quang cầu bảy sắc này không quan trọng, điều quan trọng là thứ được phong ấn trong quang cầu.

Tuy có sự ngăn cách của thần quang bảy sắc, nhưng mỗi giờ mỗi khắc Lý Tình vẫn luôn cảm nhận được nguy cơ đao treo trên đầu.

Có thể thấy được, đồ vật bị phong ấn trong này chắc chắn rất nguy hiểm.

Trong đầu Lý Tình không có ký ức gì về vật này, nhưng hắn biết nguyên nhân tại sao bản tôn dám để hắn dùng cảnh giới Nguyên An, một mình tiến vào Đại Đạo tông. Cũng chỉ dựa vào thứ này để thị uy!

Tuy trong thần hồn ẩn chứa một hung vật như thế, nhưng Lý Tình cũng không sợ hãi.

Suy nghĩ nhanh chóng biến mất, nàng nhìn về Triệu sư tỷ trẻ tuổi đang ngồi thẳng tắp trước mặt, nghiêm túc nói: "Thiên tôn hiện tại đã chứng Trường Sinh, loại công pháp kia cũng đã vô dụng với thiên tôn."

"Nhưng đối với Huyền Thiên giáo bọn ta, chúng rất quan trọng. Chi bằng thiên tôn giúp người toại nguyện, Huyền Thiên giáo bọn ta sau này tất có cảm tạ hậu hĩnh!"

Thấy Nhất Tâm thiên tôn vẫn không lên tiếng, Lý Tình ngập ngừng một lát rồi mới nói thêm: "Thực ra Huyền Thiên giáo bọn ta cũng không phải loại không nói lý lẽ, nếu thiên tôn nguyện để vật về với chủ, bọn ta cũng sẽ có đền bù tương xứng."

"Hơn nữa ta tin rằng, thiên tôn nhất định sẽ có hứng thú với món đồ này."

Lý Tình đã có dự tính, nói.

Giữa khoảng lặng yên không tiếng động, hàng ngàn khuôn mặt bị dọa sợ bỏ chạy, đột nhiên lại tiến về phía trước.

"Đền bù..."

Những khuôn mặt này lần lượt phát ra trận cười quái dị.

"Huyền Thiên giáo đã bị tiêu diệt ngàn năm, đám người các ngươi cũng chỉ là lũ chuột mãi mãi không thấy được ánh sáng..."

"Có gì đáng giá để ta..."

Lời còn chưa dứt, tất cả đều dừng lại. Bọn chúng nhìn chăm chằm vào một luồng ánh sáng màu vàng đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay Lý Tình, biểu cảm trên khuôn mặt cứng đời

Đại Đạo tông này là nền tảng để nàng đạt được cảnh giới Trường Sinh.

Tuy vẫn đang ở Huyền Hoàng giới, nhưng trên thực tế có thể coi là một cảnh giới riêng biệt ở bên trong một cảnh giới bị nàng khống chế hoàn toàn.

Bất kỳ động tĩnh hay xáo trộn gì đó trong Đại Đạo tông, đều không thể thoát khỏi sự kiểm soát của nàng.

Chỉ có duy nhất thứ ánh sáng vàng đột ngột xuất hiện này...

Nhất Tâm thiên tôn chắc chắn ngưồn gốc của ánh sáng vàng không phải từ trong cơ thể Lý Tình.

Mà là đến từ bên ngoài Đại Đạo tông! Lại có thể bỏ qua hạn chế của nàng, đến đi tùy ý...

Cảm nhận được năng lượng ẩn chứa trong ánh sáng vàng, ký ức xa xưa của các trưởng lão Đại Đạo tông không khỏi hiện lên.

Nhìn thấy phản ứng của Triệu sư tỷ, Lý Tình biết răng chiến lược của bản tôn đã thành công.

Vì thế hắn lớn tiếng nói: "Nhất thời bại trận, không có nghĩa là cả đời bại trận. Những năm tháng này ẩn nấp, cũng không có nghĩa là bọn ta sẽ biến mất trong dòng sông dài lịch sử”.

"Rắn chết vẫn còn nọc, huống chỉ truyền thừa Chân Tiên?"

Lý Tình ngẩng đầu nói.

Triệu sư tỷ đã tiếp thu được một vài môn công pháp của Huyền Thiên giáo, đương nhiên ý thức được bản chất đáng sợ của Huyền Thiên giáo.

Chỉ cần một vài môn công pháp truyền thừa, dường như đã tạo ra được vị Trường Sinh thiên tôn là nàng đây.

Truyên thừa chân chính của Huyền Thiên giáo chắc chắn sâu không dò được.

Quan trọng hơn là...

Tuy sự hủy diệt của Huyền Thiên giáo năm đó là do thập tông Tiên đạo liên thủ mới thành.

Nhưng dựa theo ghi chép bí truyền của Đại Đạo tông, thực ra trận chiến diệt ấy vô cùng kỳ lạ.

Vốn dĩ bọn họ không có ý định tiêu diệt hoàn toàn Huyền Thiên giáo, nhưng ai biết được rằng cứ đánh rồi đánh, bất ngờ đối phương lại tự làm mình tan tác.

Quan trọng nhất là, trên chiến trường ngày hôm đó, Huyền Thiên Vương, người được mệnh danh là Bán Bộ Chân Tiên hoàn toàn không xuất hiện.

Bởi thế trận chiến này mới dễ dàng như vậy.

Ban đầu thập tông Tiên đạo cũng từng nghi ngờ, trong chuyện này liệu có âm mưu gì không.

Lo sợ Huyền Thiên Vương có thể quay lại bất cứ lúc nào, nên đã hạ lệnh giết toàn bộ tàn dư còn lại Huyền Thiên giáo.
Bình Luận (0)
Comment