Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 140 - Chương 140. Trương Hạo Ba Thử Kiếm

Chương 140. Trương Hạo Ba thử kiếm Chương 140. Trương Hạo Ba thử kiếm

Sau khi số mệnh biến hóa, tốc độ tu hành của Trương Hạo ba còn nhanh hơn cả kiếp trước rất nhiều.

Hắn tu luyện càng nhanh, thực lực càng cao thì khả năng càn quét gió mưa càng mạnh.

Tuy bản thân hắn chưa nhúng tay vào trận chiến Xích Viêm, nhưng đã lĩnh ngộ được Sinh Tử Tỏa Liên Hoàn của Lý Phàm một cách rõ ràng.

Đây là tu sĩ Kim Đan có khả năng tạo ra hiệu ứng liên tục không thể coi thường.

“Trận Xích Viêm đốt biển này đúng là đáng để mong chờ.”

Ba tháng sau.

Lý Phàm đang bế quan thì nhận được tin tức Vũ Văn Tinh truyền đến.

“Lý Phàm đạo hữu, ngươi cũng đã biết, đảo Lưu Ly của chúng ta gần đây có một vị nhân vật không tầm thường xuất hiện!”

Mắt Lý Phàm sáng lên.

“Ồ? Xin rửa tai lắng nghe.”

“Ha ha, nhìn xem.”

Vũ Văn Tinh truyền đến một đoạn hình ảnh.

Trong hình, mười bảy khôi lỗi cực lớn toàn thân đỏ sẫm, vung nắm đấm sắt khủng bố đanh nhau với một người cầm thủy kiếm màu xanh.

Mà giữa mười bảy khôi lỗi này đang vây quanh một người, không ngờ chính là Trương Hạo Ba!

Bên cạnh hắn còn có Lam Kiếm bảy chuôi bay lơ lửng, xoay tròn xung quanh hắn, làm hộ vệ.

Mà hắn chỉ khống chế mười bảy thanh thủy kiếm, đồng thời chiến đấu với tất cả khôi lỗi.

Loại chiến đấu này hiển nhiên hao tổn tâm thần cực độ.

Không lâu sau có ba khôi lỗi đột nhiên đột phá phong tỏa của thủy kiếm, đến gần hai bên Trương Hạo Ba.

Bảy thanh lam kiếm hộ thân phân ra ba thanh, đón lấy ba khôi lỗi này.

Mà Trương Hạo Ba thì bay lùi lại.

Trong chớp mắt, khôi lỗi nổi giận không cam lòng, hắn lùi ra khỏi động phủ.

Sau một lát, giọng nói đắc ý của Vũ Văn Tinh truyền đến.

“Thế nào?”

“Mười bảy khôi lỗi này là ở trong động phủ Thiên Dương kia? Một người đơn độc chiến đấu với mười bảy khôi lỗi, nhưng vẫn giữ vững được, đúng là vô cùng đáng sợ. Người này là ai?” Lý Phàm giả vờ như không biết.

“Ha ha, người này tên Trương Hạo Ba, hơn một năm trước vẫn chỉ là một tên người phàm bình thường.”

“Mấy tháng trước, sau khi đột phá đến Luyện Khí kỳ, qua ta giới thiệu thì gia nhập Vạn Tiên Minh của chúng ta.”

“Sau khi hắn nghe về động phủ Thiên Dương thì một mình đơn độc đi đến động phủ.”

“Mới đầu ta còn không biết hắn đến đó, sau này mới được biết.”

“Hắn tu luyện mười bảy cơ quân khôi lỗi kia!”

“Lúc mới bắt đầu, nghe nói hẳn chỉ kiên trì được mấy hơi. Sau đó, hắn dần dần có thể kiên trì càng lâu hơn dưới tay khôi lỗi.”

“Đoạn hình ảnh ta gửi cho ngươi là hơn nửa tháng trước.”

“Không biết hiện giờ bên kia là cảnh tượng gì rồi.”

Nói xong, Vũ Văn Tinh không nhịn được thở dài: “Người này không chỉ có thiên phú tu hành cao, hiếm có trên đời. Mà ý chí và dũng khí tu hành kiếp này cũng ít thấy.”

“Mười bảy khôi lỗi kia có thực lực mạnh mẽ, tu sĩ bình thường còn tránh đi không kịp. Nhưng Trương Hạo Ba lại làm ngược lại, dùng nó để thử kiếm.”

“Chà chà, nếu tiếp theo đây người này không chết, nhất định có thể tiền đồ rộng mở!”

Lý Phàm phụ họa: “Vũ Văn đạo hữu nói chí phải!”

Đã lâu rồi, bên kia không có tin tức gì truyền ra. Hiển nhiên chính Vũ Văn Tinh là người công khai chuyện này với người khác.

“Trúc Cơ kỳ mới ngưng tụ được hai mươi bốn thanh Định Hải kiếm, Trương Hạo Ba vừa mới vào Luyện Khí không bao lâu, vậy mà có thể ngưng tụ ra được.”

“Là vì hắn vô cùng thích hợp với công pháp này? Hay bởi nguyên do nào khác? Thú vị...”

Đột nhiên có hứng thú, Lý Phàm lập tức khởi hành, chuẩn bị đi đến động phủ Thiên Dương tra rõ ngọn ngành.

Động phủ Thiên Dương nằm ở phía Tây biển Tùng Vân, trong một ngọn núi lửa dưới đáy biển tĩnh mịch.

Kể từ lúc ngọn núi lửa phun trào và động phủ Thiên Dương xuất hiện.

Các hỏa mạch dưới đáy biển quanh đây càng hoạt động mạnh mẽ hơn.

Trên đường đi, Lý Phàm thỉnh thoảng cũng nhìn thấy tu sĩ Luyện Khí đi theo nhóm hai, ba người.

Vẻ mặt họ hưng phấn, đề tài trong lúc nói chuyện không thể tách rời Trương Hạo Ba đang thử kiếm.

Nghe được ý tứ trong cuộc nói chuyện của họ, như thể hiện giờ thời gian Trương Hạo Ba giữ chắc mười bảy cơ quan khôi lỗi kia trong tay không khác biệt lắm so với uống một chén trà.

Rất nhiều người nhân cơ hội Trương Hạo Bá thu hút hỏa lực của khôi lỗi, lén lút lẻn vào trong động phủ tìm kiếm cơ hội.

Nhưng thời gian uống một chén trà quá ngắn, còn chưa đợi họ tìm kiếm được gì, Trương Hạo Ba đã không chống đỡ được, rút lui khỏi động phủ.

Kết quả là những người này bị đám khôi lỗi không ngừng tức giận dùng làm đối tượng trút giận, lần lượt chết thảm.

Tuy nhiên, có tin Trương Hạo Ba tiến bộ thần tốc sau nhiều lần thử kiếm liên tục.

Có lẽ không bao lâu sau sẽ đột phá đến Luyện Khí trung kỳ.

Đến lúc đó thực lực nhất định nhảy vọt, có thể khống chế khôi lỗi trong thời gian lâu hơn.

Tất nhiên những người đứng xem cũng đục nước béo cò, có cơ hội tiến vào động phủ thăm dò.

Còn Trương Hạo Ba kia, hắn dường như không quan tâm lắm đến hành vi này, cũng không có biểu hiện gì bất mãn.

Chỉ là lặp đi lặp lại sự nhàm chán giữa nghỉ ngơi, thử kiếm, lại nghỉ ngơi.

Vì vậy, ngày càng nhiều tu sĩ có suy nghĩ riêng.

Tất nhiên, cũng có người chỉ đơn thuần kinh ngạc trước hành động vĩ đại đơn độc đánh lại mười bảy khôi lỗi của Trương Hạo Ba, đến đây để xem phong thái của hắn.

Không bao lâu sau, Lý Phàm đã tới khu vực biển nơi có động phủ Thiên Dương.

Bởi than đá sục sôi nên nhiệt độ nước biển ở đây rõ ràng cao hơn những nơi khác.

Rất nhiều loại cá chết nổi trên mặt biển. Đây còn là kết quả của việc được dọn dẹp qua một lần.

Cũng may trước khi Lý Phàm đến đã chuẩn bị sẵn sàng, sau khi kích hoạt Ẩn Hình phù và Dục Hỏa phù cũng chìm vào trong nước biển.

Càng đi xuống, nhiệt độ nước biển càng cao.

Khi sắp tới đáy biển, nước biển đã gần sôi.

Ở một nơi trong miệng núi lửa dưới đáy biển, nham thạch không ngừng phun trào cùng với khói trắng bốc lên cuồn cuộn.

Khi nham thạch gặp nước biển cũng nguội đi nhanh chóng, tạo thành đá đen, chồng chất khắp nơi bên ngoài.

Bình Luận (0)
Comment