Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1415 - Chương 1415: Kế Thiên Y Thật Giả

Chương 1415: Kế Thiên Y thật giả Chương 1415: Kế Thiên Y thật giảChương 1415: Kế Thiên Y thật giả

Đã cắt đứt liên hệ với bên ngoài, Lý Phàm thử rất nhiều phương pháp muốn rời khỏi, nhưng tất cả đều thất bại.

Lý Phàm cũng không bối rối.

Dù sao tới chỗ này chỉ là một luồng thần thức của mình mà thôi.

Với bản tôn mà nói, vết thương mất đi thần thức này, không lâu sau đó sẽ khỏi hẳn.

Theo lẽ thường mà nói, vô vọng thoát khỏi, cũng sẽ không tạo thành tổn thương cho bản tôn.

Luồng thần thức này của Lý Phàm đại khái có thể trực tiếp tự mình chôn vùi bên tỏng.

Nhưng do bản năng sinh tồn, luông thân thức do Lý Phàm phân ra này vẫn còn muốn giữ lại thử xem.

Nhìn xem có thể tìm ra cách phá giải hay không.

"Ngay cả vật ngoại lai là ta đây cũng không thể thoát ra khỏi ác mộng vĩnh hằng này. Thì càng đừng nói tới chủ nhân nơi này là Hãn Hải."

"Nhưng nguyên nhân tạo nên cảnh tượng này, đáng để suy ngẫm một phen. Rốt cuộc bản thân Hãn Hải bị kích thích quá lớn, chính hắn không cách nào giải thoát được. Hay là..."

Tuy Lý Phàm kinh hãi nhưng không loạn, tiếp tục dùng góc nhìn của Hãn Hải rơi vào ác mộng.

Lại lần nữa trải qua cảnh tượng địa ngục, trong tiếng hừ lạnh của Thiên Y, lúc bóng tối kéo đến.

Lý Phàm tập trung tinh thần, đến về phía bóng tối. Bóng tối chỉ kéo dài một chút thời gian.

Thoạt nhìn có vẻ như bóng tối kéo đến đơn thuần là do thiếu đi ký ức tạo ra.

Nhưng Lý Phàm lại nhạy bén phát giác được, thời gian bóng tối bao trùm chia làm hai loại khác nhau.

Loại trước là Hãn Hải bị người ta cưỡng ép che đi cảm giác đối với bên ngoài.

Đón lấy sự khởi đầu của chuỗi ác mộng.

Chẳng qua hình thức biểu hiện đều là bóng tối hoàn toàn tĩnh lặng, cho nên Hãn Hải đang trong trạng thái điên loạn cũng không thể phân biệt hai loại này.

Chỉ có người bên ngoài như Lý Phàm mới có thể mơ hồ phát hiện ra được sự khác biệt nho nhỏ bên trong đó. Thậm chí nếu như Lý Phàm không thường thấy thảm kịch thế gian, tâm như bàn thạch, cũng không bị chấn động bao nhiêu với thảm cảnh bên trong Vân Thủy Thiên Cung, vẫn có thể duy trì trạng thái tỉnh táo tuyệt đối.

Hắn cũng rất khó phát hiện ra chỗ khác biệt giữa hai loại.

Có điểm vào, sợi thần thức này của Lý Phàm không ngừng chờ đợi bên trong vòng xoáy ác mộng.

Cố gắng xuyên phá bóng đêm, chứng kiến chuyện xảy ra bên ngoài.

"Xem ra 'Thiên Y' kia cũng không phải là bởi vì chán nghe rồi mới thu tay lại. Sự thay đổi trên khuôn mặt kia rất nhỏ..."

"Là có người tới."

Lý Phàm giật mình. Lại kiên nhân đã trải qua hơn trăm lần luân hồi, mỗi lần nắm bắt được chút xíu trong ánh sáng ít ỏi.

Giống như ghép hình vậy, Lý Phàm cuối cùng cũng chắp vá được chuyện bị bóng tối che đi kia.

Không lâu sau khi "Thiên Y" trấn áp tất cả mọi người của Vân Thủy Thiên Cung, một bóng người nhanh chóng lao đến từ trên trời.

"Thiên Y" lộ ra vẻ trào phúng, cơ thể nhạt đi, biến mất không thấy gì nữa.

Mà sau khi bóng người kia xuất hiện, bất ngờ cũng là dáng vẻ của Thiên YI

Người trước người sau, dáng vẻ, khí tức của hai Thiên Y đều giống với những gì Lý Phàm đã thấy.

Chỉ là Thiên Y đã đích thân gây ra thảm kịch vô tận ở Vân Thủy Thiên Cung, trong suốt quá trình đều tỏ ra rất thờ ơ.

Thậm chí nơi sâu trong ánh mắt còn có sự thưởng thức.

Mức độ biến thái khiến Lý Phàm cũng mặc cảm.

Mà Thiên Y đến sau, bên trong ánh mắt đều là tức giận, thương tiếc, sao cũng chẳng thể che giấu được.

Cơ thể hơi run rẩy, cũng có thể nói rõ tâm trạng của hắn ngay lúc này.

Thiên Y hơi hé miệng, như muốn nói gì đó.

Hình ảnh được khôi phục đến đây thì dừng lại. ...

Lý Phàm rơi vào trầm tư.

"Có người ngụy trang thành dáng vẻ của Thiên Y, giết hại toàn bộ Vân Thủy Thiên Cung?”

"Thiên Y thong thả tới chậm, lại vô lực cứu được?"

Nhớ lại những gì Thiên Y trước đó nói với Thiên Dụ và Thiên Tuyệt/Mắt thấy chưa hẳn là thật".

Hành động của Thiên Y là để cứu chữa cho Thiên Tuyệt và phong ấn Vân Thủy Thiên Cung.

Lý Phàm không khỏi đưa ra kết luận này.

"Nhưng vu oan giá họa đơn giản thì không phải là giải thoát được. Vì sao hiểu lầm từ đầu đến cuối vẫn không tiêu trừ được, ngược lại khiến cho mọi người bên trong Vân Thủy Thiên Cung bị tra tấn ngàn năm, hiểu lầm càng ngày càng sâu?"

Lý Phàm có chút không hiểu.

"Có lẽ, đáp án của vấn đề này có thể †ìm kiếm được từ trên người Hãn Hải." Trầm ngâm một lát, Lý Phàm đưa ra quyết định.

Lại trải qua vòng tuần hoàn ác mộng, lúc Thiên Y dùng bóng tối che đi cảm giác của Hãn Hải.

Lý Phàm giống như một tia ánh sáng, chiếu sáng bóng tối một chút.

Đồng thời không ngừng phát lại những hình ảnh đã được khôi phục trước đó, nỗ lực thức tỉnh ý thức đang ngủ say của Hãn Hải.

"Tỉnh lại! Tỉnh lại!"

"Hung thủ không phải Thiên Y!"

"Hung thủ một người hoàn toàn khác! Có người giả mạo Thiên Y, châm ngòi ly gián!"...

Những dao động thần thức tiếp tục vang vọng trong bóng tối.

Dần dần, giống như một cơn sóng lớn, không gian xung quanh trở nên rung chuyển và bất ổn.

"Im miệng! Im miệng!"

"Đừng hòng gạt ta!"

"Tôn giả đại thiên chấp pháp, người khác sao có thể ngụy trang được?"

"Vẻ ngoài, khí tức có thể là giả, nhưng quyền hạn nắm giữ Thiên Pháp giới của hắn sao có thể giả mạo được!"

Dường như nghe thấy lời lải nhải của Lý Phàm khiến Hãn Hải nổi giận.

Khuôn mặt màu xanh hiện lên không gian bên trong quả cầu.
Bình Luận (0)
Comment