Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1445 - Chương 1445: Bí Mật Truyền Pháp Giả (2)

Chương 1445: Bí mật truyền pháp giả (2) Chương 1445: Bí mật truyền pháp giả (2)Chương 1445: Bí mật truyền pháp giả (2)

Trong lúc trò chuyện với nhau, Lý Phàm không chỉ biết được nguyên nhân khiến đốm mốc màu xám không bùng phát.

Cũng là lần đầu tiên, có được khá nhiều thông tin về đám truyền pháp giả luôn ở phía sau hậu trường kia.

Mỗi một truyền pháp giả đều là giai cấp đặc quyền thực sự của Vạn Tiên Minh, định mức độ cống hiến hàng năm gần như là không giới hạn, công huân cấp bậc cũng là cấp bậc cao nhất - diễn bốn mươi chín.

Chẳng qua chỉ là làm đáng một chút để duy trì chế độ của Tiên Minh cho nên bọn họ mới bước vào hệ thống độ cống hiến và cấp bậc công huân. Truyền pháp giả phụ thuộc vào Huyền Hoàng giới, cùng với đạo do Truyền Pháp thiên tôn tạo nên, tuy từ đó không thể nào đạt được chứng nhận trường sinh nữa, nhưng vẫn có thể sống thọ cùng thiên địa, trường sinh bất tử.

Hơn nữa, nghe nói cho dù bọn họ có chết vì lý do nào đó, vẫn có thể quay trở lại thế gian một lần nữa thông qua phương pháp 'bị phân' nào đó.

Tất nhiên, kể từ khi Tiên Minh ra đời, loại chuyện truyền pháp giả bị tấn công và ngã xuống này chưa bao giờ xảy ra.

Vậy nên Mặc Nho Bân cũng không biết tính xác thực của chuyện đó.

Có tổng cộng mười tám chỗ dành cho thuyết pháp giả, từ khi Tiên Minh được thành lập tới này cũng chưa bao giờ thay đổi.

Sau này không sẽ bao giờ thay đổi. Bọn họ là người đứng đầu thực sự của Vạn Tiên Minh, bất kỳ cái gọi là chế độ, pháp lệnh nào của Vạn Tiên Minh cũng đều mất tác dụng đối với bọn họ.

Chỉ có những nghị quyết của nội bộ nghị viện thuyết pháp giả mới có thể ảnh hưởng đến bọn họ.

Bọn họ cũng có những đặc quyền mà những tu sĩ bình thường không thể tưởng tượng được.

Ví dụ như: chiêu mộ.

Trong Vạn Tiên Minh, nếu như nhìn trúng bất kỳ tu sĩ nào, không cần biết là vì lý do gì, thì đều có quyền chiêu mộ tu Sĩ đó vào tiểu thế giới của mình.

Mà tu sĩ được chọn, từ đó giống như đã bốc hơi khỏi thế gian, biến mất.

Sẽ không có bất kỳ dữ liệu nào được giữ lại. Trong mấy ngàn năm qua, đám truyền pháp giả vẫn luôn làm như vậy.

"Truyền pháp giả tiến vào trong tiểu thế giới, tu sĩ cũng có thể hưởng thụ đặc tính không già kia. Ngay cả truyền pháp giả Phùng không nóng lòng thu thập nhân tài nhất, cũng chính là cơ thể mà ta chiếm giữ kia, trong tiểu thế giới của hắn có hơn ngàn thiên tài thật sự."

"Có thể tưởng tượng nội tình của đám truyền pháp giả còn lại kia thâm sâu cỡ nào."

Mặc Nho Bân cảm thán.

Nghe vậy, trước mắt Lý Phàm không khỏi hiện ra một hình ảnh.

Huyền Hoàng giới giống như một mảnh đất, mấy ngàn năm qua, các tu sĩ giống như hoa màu trong đất, lớn lên từng chút một.

Những ai bình thường không có gì kì lạ thì bị người ta thu hoạch, tinh hoa thật sự thì được nhóm truyền pháp giả kia dốc lòng bảo vệ.

"Thảo nào át chủ bài của Vạn Tiên Minh lại như thể vô cùng tận vậy, mỗi một đời đều có thể mang đến niềm vui bất ngờ cho ta."

"Đây vẫn chỉ là một mạch truyền pháp giả thôi đấy. Trong Tiên Minh còn có hai mạch khác là chưởng kính nhân và Huyễn Chân hiền giả nữa..."

"So sánh với nhau thì Ngũ Lão hội có vẻ hơi..."

Lý Phàm suy nghĩ như vậy nhưng lại hừ lạnh nói: "Coi tu sĩ trong thiên hạ là gì thế, thật là đáng chết!"

Mặc Nho Bân cũng gật đầu, bày tỏ đồng ý: "Nếu Huyền Thiên Vương trở về, chắc chắn sẽ quét sạch bọn họ!"

Lý Phàm không hùa theo, giả vờ rơi vào mờ mịt: "Huyền Thiên Vương, Huyền Thiên Vương..."

"Cái tên rất quen..."

Mặc Nho Bân thấy Lý Phàm lại rơi vào mơ màng, cũng bất đắc dĩ.

"Cũng may chỉ mang tính gián đoạn, không ảnh hưởng đến việc lớn."

Nghĩ vậy, Mặc Nho Bân lại không ngại cực khổ 'đánh thức' Lý Phàm dậy, bàn giao mọi chuyện và công việc liên quan nếu bước tiến triển tiếp theo.

Sau đó mới rời khỏi không gian thần thức của Lý Phàm.

Một lúc lâu sau, Lý Phàm mới giả vờ dần tỉnh táo lại.

"Chắc là truyền pháp giả Tưởng mang theo nấm mốc màu xám cùng quy nguyên rồi. Thảo nào đợi mãi không thấy tập kích đâu, hóa ra là hữu kinh vô hiểm." "Có điều, hình như tiên khí thiên tính của truyền pháp giả Tưởng này vẫn còn để lại chuyển hóa ở Huyền Hoàng giới, trước mắt không cách nào đề phòng được. Cho dù biết trước cũng không ngăn cản được ảnh hưởng của nó..."

Cho dù Lý Phàm có Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú hộ thể nhưng thiên tính của truyền pháp giả Tưởng dường như trực tiếp cải biến thuộc tính, tính chất của bản thân hắn.

Mà không phải tạo thành sự mê hoặc đối với thần trí, cảm giác của người khác, bởi vì từ đầu đến cuối đều không phát hiệu quả động phòng ngự của Tiên Tâm Chú.

"Trước đại kiếp năm đó, tất cả tiên khí còn sót lại của Huyền Hoàng giới đều đột nhiên không rõ tung tích. Không ngờ vậy mà còn chuyển hóa thành người." "Thú vị thật..."

Nếu chưa bại lộ thì không cần Hoàn Chân nữa.

Kế hoạch đời này vẫn còn phải tiếp tục tiến hành.

Nhưng Lý Phàm lại không buông lỏng cảnh giác, tâm thần vẫn không tách ra khỏi Linh Mộc giới.

Nói không chừng truyền pháp giả Tưởng kia còn lừa gạt cả người của mình, là kế sách nghi binh của hắn thì sao?

Lý Phàm quyết định xem lại.

Điều cần làm hiện giờ chỉ có một chữ chờ.

Trong cuộc trò chuyện với Mặc Nho Bân vừa rồi, hắn nói có khả năng tiến hành tăng cường trận pháp Huyền Thiên Tỏa U, tiến thêm một bước ép Huyền Thiên Bảo Kinh hay không.
Bình Luận (0)
Comment