Chương 1458: Độc hành đường trường sinh
Chương 1458: Độc hành đường trường sinhChương 1458: Độc hành đường trường sinh
Sau khi Lý Phàm hấp thu những lời của đối phương, chậm rãi suy nghĩ.
"Những điều này đều là suy đoán của các ngươi nhỉ? Có chứng cứ mang tính thực chất nào không?”
Bách Hoa đạo nhân lắc đầu nhưng vẫn cực kỳ chắc chắn: "Năm đó những người may mắn còn sống bọn ta có thể sống sót từ trong kiếp nạn đều là người thực lực đứng đầu nhất các giới. Những điều nhờ vào tư liệu còn sót lại của các giới suy đoán ra..."
"Cho dù không phải là chân tướng tuyệt đối cũng không sai lệch nhiều lắm."
"Nhất là người viết phỏng theo chữ triện Chân Tiên và chữ Cơ ngộ đạo cũng chỉ là cảnh giới tiên nhân. Tuy thực lực tuyệt đối nghiền áp tu tiên giả chúng ta, nhưng lại không đạt tới loại cấp độ không thể phỏng đoán như Vô Danh Chân Tiên" Trong giọng nói Bách Hoa đạo nhân tự có ngạo khí.
Lý Phàm lại nhớ tới chuyện ở đời 115, người trong Tiên Khư sau khi cảm ứng được ánh mắt của mình thình lình mở hai mắt. Đồng thời thông qua phân thân cảm ứng, lan truyền chữ Cơ bên trong Huyền Hoàng giới gây nên diệt thế.
"Lúc ấy ta quả thực đã nhìn thấy tiên nhân mở mắt, xem ra hắn đúng là vẫn còn sống."
"Liếc mắt lấy chữ Cơ diệt Huyền Hoàng, e rằng không phải việc tiên nhân bình thường có thể làm được. Ngồi bất động vạn năm, ngộ đạo có lấy thu hoạch, sợ là cách đột phá đến cảnh giới Vô Danh Chân Tiên không xa nữa..." Trong lòng Lý Phàm bỗng nhiên sinh ra một luồng áp lực vô hình.
Nếu như những lời của Bách Hoa đạo nhân đều là thật, như vậy cuối cùng sẽ có một ngày vị tiên nhân này sẽ từ trong ngộ đạo tỉnh lại.
Nếu như khi đó chính mình vẫn chưa thể chạy trốn khỏi vùng tinh hải chí ám này...
Nhất định phải hoàn chân.
Nói cách khác, thời gian hắn ở trong Huyền Hoàng giới thật ra có hạn mức cao nhất.
Chẳng qua hiện tại xem ra vẫn không cần lo lắng quá mức về vấn đề này.
Ít nhất nhìn từ mấy lần luân hồi hắn trải qua, mãi đến định neo năm thứ hơn bảy trăm, tiên nhân Tiên Khư vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại. "Nhưng đời sau đó Phương Tiêm Bi Thiên Minh xây dựng phun trào càng ngày càng thường xuyện, nói không chừng là đã phát giác được nguy cơ tiên nhân tỉnh lại, không thể không làm vậy." Lý Phàm âm thầm suy nghĩ.
"So với Chân Tiên tỉnh lại, chuyện ta cần lo lắng hơn là, nếu như cưỡng ép phá vỡ hấp dẫn của Tiên Khư, rời đi Huyền Hoàng, thậm chí vượt qua tường cao thì có thể đánh thức vị tiên nhân đang trong ngộ đạo này không?”
Suy nghĩ tới đây, Lý Phàm không khỏi hỏi: "Tạm thời lại không nhắc tới ngọn nguồn kiếp nạn Tu Tiên giới. Đạo hữu nhìn nhận thế nào về bức tường chắn vô hình vây quanh tinh hải chí ám?"
Bách Hoa đạo nhân trầm mặc một hồi, cho ra một đáp án khiến Lý Phàm có chút bất ngờ. "Bức tường chắn vô hình này thực ra có hai khả năng."
"Thứ nhất là tồn tại bên ngoài tinh hải chí ám để đề phòng sự khuếch tán kiếp nạn chữ triện Chân Tiên mang đến mà lập nên."
Lý Phàm gật đầu, điều này giống với suy đoán của Huyền Thiên Vương năm đó.
"Còn loại khả năng thứ hai..."
Giọng điệu Bách Hoa đạo nhân đột nhiên trầm xuống: "Rất có thể là do vị tiên nhân Tiên Khư kia bố trí."
"Trước đó đã từng nói, đạo đồ Chân Tiên mỗi tiên nhân theo đuổi là độc nhất vô nhị. Vị tiên nhân muốn lấy chữ Cơ ngộ đạo vì đề phòng bị tiên nhân khác phát hiện sự tồn tại của chữ 'Cơ, từ đó ảnh hưởng đến tiến trình ngộ đạo của bản thân. Bởi vậy trước khi ngộ đạo, hắn đã bố trí thủ đoạn phong tỏa tỉnh vực này, ngăn cách trong ngoài."
"Tường caơ là do tiên nhân Tiên Khư bày ra?
Trong lòng Lý Phàm đầu tiên là giật mình, sau đó sau khi suy nghĩ một lúc, cảm thấy đúng là có không phải không có loại khả năng này.
Hắn không khỏi nhớ tới nhận định của Huyền Thiên Vương năm đó.
Chỉ có đột phá đến cảnh giới Chân Tiên mới có thể mang theo Huyền Hoàng giới vượt qua tường cao.
"Chân Tiên trong lời Huyền Thiên Vương, dựa theo lời giải thích rất nhanh là có thể đạt tới của hắn năm đó để xem xét thì hẳn là cảnh giới tiên nhân bình thường. Mà không phải cảnh giới Vô Danh Chân Tiên."
"Chỉ có thực lực gân hoặc mạnh hơn tiên nhân Tiên Khư bố trí tường cao mới có thể vượt qua hắn. Điều này cũng hết sức hợp lý."
"Năm đó Tiên giới sụp đổ, người sống sót chạy tứ phía. Tiên nhân Tiên Khư sau khi đạt được Cơ Tự Quyết lại trực tiếp ngồi ngộ đạo ở lối vào thông đạo Tiên giới, phân can đảm này..."
"Có lẽ trong Tiên giới cũng không thấy nhiều."
"Như vậy hắn tiện tay bố trí tường cao phong tỏa toàn bộ tinh hải chí ám cũng chưa chắc là chuyện không thể"
Trong lúc Lý Phàm trầm tư, vậy mà cảm thấy có lẽ loại suy đoán thứ hai mới gần chân tướng sự thật hơn.
Nếu thật sự là như thế...
"Sợ rằng muốn trốn khỏi từ tỉnh hải chí ám thì chắc chắn phải quấy nhiễu đến vị tiên nhân Tiên Khư kia." Đây không thể nghi ngờ là chuyện nguy hiểm, không thể đạt được hơn chuyện đối kháng Truyền Pháp.
Chỉ muốn trường sinh tự tại, ai ngờ vừa bước lên đường thì đã phát hiện trên đường phía trước lần lượt đứng sừng sững hai kẻ địch mạnh nhất thiết phải đối mặt là Truyền Pháp thiên tôn, tiên nhân Tiên Khư...
Đây là chuyện làm người tuyệt vọng cỡ nào!
Chỉ sợ tuyệt đại đa số tu sĩ trong tinh hải chí ám trong nháy mắt biết được chân tướng thì đều sẽ đạo tâm sụp đổ, khó có lòng tiến tới được nữa!