Chương 1460: Tất tru kẻ cầu đạo
Chương 1460: Tất tru kẻ cầu đạoChương 1460: Tất tru kẻ cầu đạo
Ẩn giấu sát ý mờ nhạt rất kỹ lại vẫn không trốn được cảm ứng thân lưu ly của Bách Hoa đạo nhân.
Lời của Bách Hoa đạo nhân thoáng dừng lại, không biết sát ý của đối phương lại chẳng hiểu ra sao từ đâu mà đến.
"Chẳng lẽ người trước mắt có quan hệ sâu xa với Bán Tiên năm đớ?" Bách Hoa tức khắc kinh hãi trong lòng.
Sau khi suy nghĩ, Bách Hoa đạo nhân chủ động dời đề tài, từ chuyện xưa năm đó lại chuyển dời đến trên sự mất tích của hồ câu cá: "Sau khi ta vào Huyền Hoàng giới thì vẫn bám vào trên người Tiểu Lưu Ly. Một là vì ta phát giác được, Huyền Hoàng giới dường như hung hiểm hơn năm đó rất nhiều, hai là Lưu Ly Trí Quả rất có ích cho tu hành của ta..." "Võn dĩ ngày tháng trôi qua coi như bình tĩnh, cho đến khi đạo hữu và tu sĩ Thạch Bản kia đến."
"Nếu chỉ là câu bảo vật từ trong hồ câu cá thì cũng thôi, mà hắn lại còn muốn lĩnh ngộ Điếu chỉ đạo gì đó..."
Nói đến đây, Bách Hoa đạo nhân liếc Lý Phàm.
Lúc trước Thạch Bản sở dĩ đưa ra quyết định này không phải không liên quan đến sự khuyến khích của Lý Phàm.
"Món chí bảo hồ câu cá này hiển nhiên là xuất phát từ bút tích của một 'Vô Danh Chân Tiên' đã xác lập đạo đồ của bản thân. Đạo đồ của bản thân lại há để người khác nhúng chàm?”
"Thạch Bản hắn muốn lĩnh ngộ Điếu chỉ đạo ắt sẽ gặp phải phản kích. Còn Thạch Bản và hồ câu cá rốt cuộc đã đi nơi nào, sợ rằng không phải chuyện ngươi ta có thể dò ra." Bách Hoa đạo nhân lắc đầu, khẽ thở dài.
Lý Phàm im lặng không nói.
Cách nói của Bách Hoa đạo nhân không có sơ hở gì. Đặt tay lên ngực tự hỏi, nếu có người muốn thông qua Hoàn Chân lĩnh ngộ pháp hóa hư thành thực, nghịch chuyển thời không, như vậy Lý Phàm cũng nhất định sẽ không chết không thôi với hắn.
Nhưng rất nhanh, Lý Phàm lại nghĩ tới điều gì, cau mày: "Nếu đạo đồ Chân Tiên đã không cho người khác nhúng chàm, như vậy 'Minh Đạo Tiên' lại vì sao sẽ để lại mấy bộ chữ triện Chân Tiên? Tiên nhân Tiên Khư ngộ đạo mấy ngàn năm, lại vì sao không có gây nên sự chú ý của Minh Đạo Tiên?"
Bách Hoa đạo nhân trâm ngâm một lúc, giống như đang tổ chức lời nói: "Đạo hữu e rằng hiểu lầm rồi, tiên nhân Tiên Khư ngộ đạo và đạo đồ của 'Minh Đạo Tiên' căn bản không có quan hệ gì."
"Đạo đồ của Minh Đạo Tiên là khắc đạo thành chữ. Mà tiên nhân Tiên Khư là mượn chữ 'Cơ ngộ đạo..."
"Đạo đồ hắn theo đuổi là bản thân 'Cơ, cũng có thể có liên quan đến 'Cơ. Nhưng tuyệt đối sẽ không là 'Minh Đạo..."
"Không biết ta nói như vậy, đạo hữu có hiểu hay không?" Bách Hoa đạo nhân nhìn về phía Lý Phàm.
Lý Phàm trầm ngâm một hồi, khẽ gật đầu.
Không phải hắn ngu dốt đến mức điểm đơn giản như vậy cũng nghĩ không rõ, mà là trong lòng chợt có một ý tưởng nảy ra, lại muốn xác nhận với Bách Hoa đạo nhân một phen. "Ta từng nhìn thấy trên người tiên nhân Tiên Khư có xiềng xích trói buộc, vốn cho rằng là người ngoài làm ra trấn áp"
"Bây giờ nghĩ lại thì có thể là tiên nhân tự trói mình hơn. Còn mục đích có thể là vì đề phòng bản thân vì ngộ đạo chữ 'Cơ' mà mất khống chế. Không đúng, tiên nhân coi thường sinh mệnh nhân gian, không quá có thể đơn thuần là vì tai họa người vô tội. Càng có thể hơn còn là lo lắng mất khống chế sẽ ảnh hưởng đến đạo đồ của chính mình..."
"Thì ra là thế, đạo đồ hắn sở tu có lẽ có thể có quan hệ với việc 'đối kháng bản năng đói khát."
Suy bụng ta ra bụng người, Lý Phàm vẫn có bản lĩnh này, trong nháy mắt đã thôi diễn rất nhiều.
Thấy Lý Phàm rơi vào suy tư, Bách Hoa đạo nhân cũng giữ trâm mặc.
Sau một lúc lâu, Lý Phàm lại lần nữa lên tiếng: "Tuy đạo hữu đã giải thích rất nhiều, nhưng suy cho cùng không có chứng cứ thiết thực. Không phải tộc ta, không thể không ngại. Vì sự sống còn của thương sinh Huyền Hoàng, e rằng vẫn phải uất ức đạo hữu..."
Phản ứng của Lý Phàm như nằm trong dự liệu của Bách Hoa đạo nhân, nàng không mảy may kích động mà là trầm giọng nói: "Nếu hiện tại ta cũng là †u sĩ Huyền Hoàng giới thì sao?"
Lý Phàm tức khắc ngây ra: "Đạo hữu có ý gì?"
"Ta mượn thân thể Lưu Ly, tái tạo thân lưu ly. Mà lưu ly thì mượn lực lượng thiên địa trong Huyền Hoàng giới biến hóa..."
"Nói từ một loại ý nghĩa nào đó, thực ra hiện tại ta cũng là thiên địa Huyền Hoàng giới sinh dưỡng." Bách Hoa đạo nhân khẽ cười nói.
"Nếu như đạo hữu không tin có thể cùng ta trở về Huyền Hoàng giới, cảm nhận thiên địa chỉ ý là được. Thực lực này của ta, nếu là kẻ ngoại lai, thiên địa nhất định sẽ sinh ra chán ghét theo bản năng. Tu sĩ trong phàm giới đều có thể liếc mắt nhìn ra, căn bản không có cách che giấu."
Để nghiệm chứng lời nói của đối phương, Lý Phàm mang theo Bách Hoa đạo nhân đi tới trong Huyền Hoàng bản giới.
Nháy mắt chuyển đổi thành thị giác thiên địa.
Quả nhiên, Lý Phàm nhìn ra thiên địa căn bản không sinh ra ác ý với Bách Hoa đạo nhân. Thậm chí mơ hồ còn có chút thân mật, có ý mời chào.
Lý Phàm không khỏi sinh lòng quái lạ.
"Hiện giờ đạo hữu là tu vi gì?" Hắn hỏi.
"Ặc, nếu ở Vạn Thịnh giới, công pháp của ta đại thành, sau khi thân hóa lưu ly, bước tiếp theo có thể tiếp nhận thiên kiếp tẩy lễ, phi thăng đăng tiên."