Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1476 - Chương 1476: Song Xu Rơi Vào Tay

Chương 1476: Song xu rơi vào tay Chương 1476: Song xu rơi vào tayChương 1476: Song xu rơi vào tay

"Ha ha, chỉ là vừa lúc đánh trúng điểm yếu trong tâm linh của nàng thôi. Ai mà ngờ được, thủ tịch Sách Trận đường vang danh thiên hạ lại là kẻ nhát gan cực kỳ sợ sư tôn dâu... Lý Phàm cũng cười khẳng khặc quái dị đáp lại.

"Thì ra là thế." Chiến sự chưa chấm dứt, Mặc Nho Bân cũng không quá xoắn xuýt việc này.

"Sức mạnh còn lại của ta đang hao hụt nhanh chóng. Chỉ sợ không đủ phong ấn Huyền Tố Thường và Sóc Phong..."

"Không sao, bọn họ đã chạy trời không khỏi năng."

Trong lúc hai người liên lạc ngắn ngủi với nhau, thế công vẫn trí mạng như cũ. Ba người Thiên Dương chủ trì trận pháp, tuy có chiến giáp hộ thể, Huyền Tố Thường vẫn như cỏ lay trước gió, tràn ngập nguy cơ.

Ánh sáng màu đỏ bảo vệ tâm thần không ngừng bị ánh mắt pháp tướng thiên tôn trên bầu trời trấn áp.

Đã đạt đến cực hạn có thể chịu đựng.

Lúc này Huyền Tố Thường đã nhận ra, hư ảnh trên đỉnh đầu thực chất căn bản không phải Truyền Pháp thiên tôn.

Chẳng qua chỉ vì có thể chấn nhiếp tinh thần của nàng mà diễn hóa thành dáng vẻ như vậy

Dù sao trợ giúp Thiên Huyền Kính phân lập phân thân nhân loại đã vi phạm chế độ Truyền Pháp thiên tôn sáng lập.

Nói rằng trong lòng Huyền Tố Thường không sợ hãi là chuyện không thể.

Tuy không phải bản tôn pháp tướng thiên tôn, nhưng áp lực đem đến cho Huyền Tố Thường không hề ít ỏi.

Cùng với bóng ma không ngừng truyền đến tiếng cười quái dị xung quanh càng khiến ảo giác của Huyền Tố Thường như mọc thành bụi, khó có thể chống đỡ.

Mà sợi tơ màu xám luôn quấn quanh người nàng từ khi trận chiến bắt đầu cũng ngày càng nhiều.

Suy nghĩ, hành động của nàng dần dần trở nên chậm chạp.

"Rốt cuộc là ai?"

Trước khi mất ý thức trong đầu, Huyền Tố Thường hiện lên vô số suy nghĩ khó hiểu.

Hai vị Hợp Đạo đã bị bắt, chiến đấu tiếp theo không có bất ngờ gì.

Hóa thân của Sóc Phong có thực lực Hóa Thần, vốn dĩ không chen tay vào được.

Dưới sự trấn áp của trận pháp do bốn vị Hợp Đạo kỳ liên thủ, hẳn đã sớm ngất xỉu.

Bắt toàn bộ tu sĩ còn lại trong động phủ Trúc Hải vào động thiên trấn áp, Lý Phàm nhìn thấy nữ tu hai vị Hợp Đạo đang mê man phía trước.

Cả hai đều có ngoại hình nghiêng thành đổ nước, khí chất Lục Khê Thiền lộng lẫy đài các, Huyền Tố Thường cũng giống như thiếu nữ trẻ tuổi, nét ngây thơ vẫn chưa biến mất.

"Hưng Vượng huynh đệ, sức mạnh của ta sắp hết, nơi này giao cho ngươi."

Bóng ma bất tận bao trùm biển trúc cuối cùng hóa thanh một thân hình mơ hồ.

Hắn nhìn Lý Phàm, chậm rãi nói: "Nếu có tin tức về phân thân của Huyền Thiên Bảo Kính, nhanh chóng liên lạc ta."

"Thân thể bị chiếm cứ này đã bị hủy triệt để, lần gặp mặt tiếp theo ngươi nhớ mang theo một bộ."

"Vẫn tại trong động thiên ẩn náu lần trước."

Giọng nói từ từ tiêu tán cùng bóng ma.

"Trận chiến này thuận lợi như thế, bóng ma che kín bầu trời này của Mặc Nho Bân không thể không kể công."

"Tuy không phải kẻ địch, nhưng ta vẫn cảm nhận được áp lực mơ hồ. Thậm chí trong thoáng chốc, ta giống như thấy được dáng vẻ tiên nhân Thiên Y, Tiên Khư..." "Huyền Thiên giáo... quả thật không †ầm thường."

Suy nghĩ chợt lóe qua đầu, lực chú ý của Lý Phàm lần thứ hai tập trung vào hai người Huyền Tố Thường.

"Thượng sứ, hiện tại nên rút lui sao." Bách Hoa đạo nhân cẩn thận hỏi.

Lý Phàm trầm ngâm một lát, lắc đầu: "Các ngươi đi vào biển trúc, bảo vệ cửa vào."

"Ta phải ép hỏi tin tức phân thân Huyền Thiên Kính ngay tại chỗ."

Ba người tuân lệnh rời đi.

Lý Phàm lấy ra hai trái 'Chân Thực Dụ Quả.

"Chỉ còn hai quả này, xem ra đã đến lúc đòi Ngũ Lão hội thêm mấy quả."

Ánh mắt Lý Phàm híp lại, chậm rãi bện thành lời nói dối tỉnh vi. Đợi đến khi Chân Thực Dụ Quả tỏa ra vâng hào quang óng ánh, Lý Phàm đút hai quả này.

Chân Thực Dụ Quả hoá thành từng sợi ánh sáng trắng bạc, trút vào thân thể của hai vị tu sĩ Hợp Đạo.

Lý Phàm vốn dĩ cho rằng sẽ sử dụng Chân Thực Dụ Quả thuận lợi như lúc trước, nhưng điều làm hắn không ngờ đến là, lúc ánh sáng trắng bạc chuẩn bị xâm nhập vào hai vị thức hải, lại đột nhiên đình trệ.

Cứ như đã gặp phải cản trở gì đó, toàn bộ sức mạnh của Chân Thực Dụ Quả bị chặn lại bên ngoài thần hồn.

Chân Thực Dụ Quả biến mất trong không trung, lại không hề thay đổi nhận thức của hai người Huyền Tố Thường và Lục Khê Thiền.

Chỉ là ánh sáng bạc kia vẫn quấn chặt lấy thần hồn của bọn họ.

"Đây là..."

Sắc mặt Lý Phàm khẽ động, tỉ mỉ quan sát, phát hiện không phải là sức mạnh của Chân Thực thiên tôn biến mất.

Mà là thần hồn của bọn họ có một tầng phòng hộ đặc thù, chống lại ảnh hưởng của nhận thức vặn vẹo.

"Quả nhiên thần hồn cấp cao của Vạn Tiên Minh có cơ chế phòng ngự đặc thù."

"Nghĩ ra thì có lẽ cũng có lý, nếu không chỉ dựa vào sinh ra số lượng lớn Chân Thực Dụ Quả, Ngũ Lão Hội đã có thể chinh phục Vạn Tiên Minh rồi."

Lần đầu dụ dẫn thất bại, Lý Phàm lại không hề bỏ cuộc.

Đồng thời cũng không có ý định hỏi thăm Mặc Nho Bân về cơ chế phòng ngự thân hồn này.

"Huyền Tố Thường liên quan đến bí mật thân phận Thiên Huyền Kính, xem ra tốt nhất chỉ có thể lấy ngươi thử nghiệm rồi" Ánh mắt Lý Phàm nhìn về Lục Khê Thiền đang chìm trong giấc ngủ sâu.

Để ổn thoả, ngoại trừ bóng mờ phong ấn của Mặc Nho Bân, Lý Phàm lại lần lượt đặt trận pháp xung quanh hai người.
Bình Luận (0)
Comment