Chương 1513: Chư giới ngoài Huyền Hoàng (2)
Chương 1513: Chư giới ngoài Huyền Hoàng (2)Chương 1513: Chư giới ngoài Huyền Hoàng (2)
Nghe Lý Phàm giới thiệu xong, Liễu Như Trần ngẫm nghĩ một lúc sau đó đưa ra câu trả lời chắc chắn.
"Nếu đã quyết định gia nhập Liên Hợp hội, tất nhiên phải dốc một phần sức lực."
"Nếu bàn về chiến lược, có lẽ Dược Vương tông chúng ta chẳng ra sao cả. Nhưng nói tới luyện đan, bồi dưỡng linh thực, Dược Vương tông chúng ta vẫn tính là am hiểu."
"Có điều..." Trên mặt Liễu Như Trần xuất hiện sự do dự.
"Mấy nghìn năm đã trôi qua, ta không biết đan đạo Huyền Hoàng giới bây giờ đã phát triển đến mức độ nào rồi. Nhưng nếu có thể tạo ra chút đan dược cụ thể và cho chúng ta thêm chút thời gian, chắc có thể miễn cưỡng đuổi kịp."
Liễu Như Trần vô cùng hiểu rõ, cách để đảm bảo sự an toàn của toàn thể Dược Vương tông tốt nhất chính là dốc hết khả năng thể hiện giá trị của bản thân.
Dù sao, sau khi nhìn thấy toàn tộc Thụ Nhân vất vả làm việc không biết ngày đêm cùng với con rối bằng máu bằng thịt hoàn toàn biến thành cỗ máy tu hành công pháp, Liễu Như Trần biết ngay Vạn Giới Liên Hợp hội này tuyệt đối không phải loại lương thiện gì.
Mà vị "thượng sứ" đại diện cho Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên trước mắt đây, pháp vương của Huyền Thiên giáo ngày xưa.
Cũng tuyệt đối không thân thiện nhân từ như mới nhìn thấy. "Tế Thế Trường Sinh Kinh có tăng thêm chỗ đặc biệt cho việc luyện đan. Vì vậy, trưởng lão trong tông tốt nhất nên chọn lọc một tí giữ lại tu vi vốn có."
"Còn về phần mấy đệ tử tư chất bình thường bên kia thì..."
Trong mắt Liễu Như Trần lóe lên vẻ không nỡ, có điều cuối cùng vẫn nén giọng nói: "Vậy thì hủy bỏ công pháp của bọn hắn, chuyển sang tu hành Thương Sinh Linh Nguyên Công!"
Lý Phàm nghe vậy, hài lòng võ tay.
"Quả nhiên Liễu tông chủ rất có mắt nhìn. Ta cũng khó mà tỉnh ngộ được như thế”
Liễu Như Trần lúng túng cười khổ.
Nộp lên danh sách toàn bộ tu sĩ trong đỉnh, Lý Phàm nhìn lướt qua, sau đó quyết định vẫn nên đánh thức trưởng lão Hợp Đạo dậy trước tiên. Dù sao dưới Hợp Đạo, đặc biệt còn là tu sĩ cổ pháp, thật ra tác dụng không quá to.
Bên trong Dược Vương đỉnh, tổng cộng có sáu Hợp Đạo, hai mươi Hóa Thần đang ngủ say.
Trong đó có ba người Liễu Tam, Phương Tái Tế, Khương Ngọc San, Lý Phàm đã vô cùng thân thuộc.
Vậy nên tất nhiên sẽ chọn đánh thức bọn hắn trước.
"Chống lại sát ý vô hình kia, có lẽ có thể mượn nhờ sức mạnh của đan dược." Trước khi giải trận pháp Đại Mộng Xuân Thu, Liễu Như Trần chợt nói như thế.
"Dù gì ta cũng chưa từng đích thân trải nghiệm, cũng không có niềm tin tuyệt đối." Liễu Như Trần nói chuyện vô cùng cẩn thận.
"Không sao, tốt nhất là hữu dụng." Liễu Như Trần lấy ra mấy viên đan dược tỏa ra ánh sáng lạnh lếo từ trong Dược Vương đỉnh, đút cho Liễu Tam ăn trước.
Sau một lát, Liễu Tam chậm rãi mở hai mắt ra.
Đầu tiên ngơ ngác nhìn Lý Phàm.
"Ai đấy?" Tính cảnh giác của Liễu Tam còn rất cao, bóng dáng lóe lên cách ra xa.
Nhưng sau khi nhìn thấy Liễu Như Trần, sự cảnh giác trong lòng biến mất hoàn toàn.
"Chủ nhân..."
"Thế này là đã tới Tiêu Dao giới?" Trên mặt Liễu Tam hiện ra vẻ vui mừng, hỏi theo bản năng.
Liễu Như Trần thở dài, lắc đầu, thuật lại chân tướng sự việc một cách đơn giản một lần.
Đương nhiên trong lòng Liễu Tam cũng khó tránh khỏi rúng động, nhưng có người đáng tin cậy Liễu Như Trần, hắn vẫn nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Tiếp theo là đánh thức Khương Ngọc San.
So ra biểu hiện của Khương Ngọc San thì tỉnh táo hơn rất nhiều.
Rất nhanh đã thích ứng được tình trạng mới nghìn năm sau.
"Liễu tông chủ, ngươi quyết định thì hơn." Khương Ngọc San từ tốn nói với chất giọng như kim loạt ma sát.
"Hai người các ngươi tạm thời vận chuyển Tế Thế Trường Sinh Kinh." Nhìn hai vị tu sĩ trước mắt, Liễu Như Trần phân phó.
Lúc này Liễu Tam, Khương Ngọc San làm theo.
Sau một lát, hai người không hẹn mà đồng loạt nhíu mày.
"Cảm giác thế nào?"
"Đúng thật có sát ý khó chịu thỉnh thoảng hiện lên. Nhưng vẫn có thể kiềm chế. Có lẽ là công hiệu của 'Vô Thức đan kia." Sau một lát Liễu Tam hiểu ra, trả lời.
Khương Ngọc San thì nói: "Lãng phí Vô Thức đan dành cho ta rồi, so với tao ngộ tại Vô Định ngục, hoàn toàn không đáng nhắc tới."
Lúc này Liễu Như Trần mới nhìn về phía Lý Phàm: "Xem ra đúng chính xác có công dụng áp chế sát ý. Có điều, nguyên liệu cần thiết để luyện chế Vô Thức đan khá quý giá, chỉ sợ trong kho Dược Vương đỉnh chỉ đủ luyện chế ra mấy lô..."
Lý Phàm khoát tay áo: "Đừng lo lắng vấn đề nguyên vật liệu, về mặt này, Vạn Giới Liên Hợp hội chúng ta tương đối dồi dào."
"Tiếp tục đi, xem ra có thể duy trì nhiều nhất mấy người."
Liễu Như Trần gật đầu.
Tiếp theo, hắn đánh thức lần lượt hai vị tu sĩ Hợp Đạo là Tằng Thiên Nhiên, Âu Khôi.
Lúc này, bọn hắn đã trấn áp sát ý trong lòng vô cùng gượng ép.
"Xem ra cực hạn chính là ở đây. Trước hết cứ vậy đi, về phần Phạm Chước còn lại..."
"Còn có một vị Phương trưởng lão, tình huống của hắn khá đặc biệt, chưa từng tu hành Tế Thế Trường Sinh, thức tỉnh cũng không sao." Không đợi Lý Phàm nói xong, Khương Ngọc San lên tiếng nhắc nhở, nói. Liễu Tam liếc nhìn Khương Ngọc San.
Lý Phàm nở nụ cười, thả Phương Tái Tế từ trong Đại Mộng Xuân Thu trận ra.
Đến tận lúc này, chiến lực hàng đầu Dược Vương tông coi như đã tề tựu gần hết.