Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1514 - Chương 1514: Trong Ngoài Mộng Như Một

Chương 1514: Trong ngoài mộng như một Chương 1514: Trong ngoài mộng như mộtChương 1514: Trong ngoài mộng như một

Tính cả bản thân Liễu Như Trần, sáu tên tu sĩ Hợp Đạo. Dù là cổ pháp, đối với Vạn Giới Liên Hợp hội hiện giờ mà nói cũng là một nhóm chiến lực không nhỏ.

Cộng với việc sở trường của bọn hắn đều là luyện đan, có lẽ tác dụng còn tốt hơn một chút so với Hợp Đạo bình thường.

Dưới sự dẫn dắt của Liễu Như Trần, đám người Dược Vương tông gần như đã quen thuộc với tình hình ở Linh Mộc giới.

Ai ai cũng mang tâm sự nặng nề, ngoại trừ Phương Tái Tế.

Phương Tái Tế nghe nói trong Linh Mộc giới vậy mà còn có sự tồn tại của tu sĩ Thiên Cơ giới. Mà sau khi biết cơ thể Liễu Như Trần còn là con rối đối phương luyện chế thì phấn khích không thôi. Lập tức nhao nhao muốn gặp Xảo Công cư sĩ.

Trước vị khách khó hiểu này, Xảo Công đang dốc lòng nghiên cứu Thiên Dương vốn có hơi không chào đòn.

Chẳng qua sau khi hai người giao tiếp đơn giản một phen thì lập tức vui vẻ qua lại.

Tuy trình độ luyện khí của Phương Tái Tế kém xa Xảo Công nhưng lúc hắn tuổi còn trẻ đã từng du lịch khắp Huyền Hoàng, kiến thức uyên bác.

Càng có chỗ giúp đỡ cho việc nghiên cứu Thiên Dương Thân Hóa Đạo.

Hai người hết sức phấn khởi đóng cửa lớn, không cho người ngoài quấy rầy.

Lý Phàm cũng chỉ tùy bọn họ thôi. Sau khi mấy vị Hợp Đạo Dược Vương tông bàn bạc xong xuôi, cuối cùng đưa cho Lý Phàm một danh sách bao gồm ba mươi người.

"Những đệ tử này tuyệt đối đều là nhân tài có thể đào tạo. Nếu chuyển sang tu hành Thương Sinh Linh Nguyên Công, không khỏi hơi đáng tiếc. Nhưng trước tiên để bọn hắn duy trì giấc ngủ, đợi sau này lại tìm ra được phương pháp áp chế sát ý rồi nói tiếp."

"Còn về đệ tử khác..." Liễu Như Trần quyết định dứt khoát nói: "Nghe theo quyết định từ bên trên."

Tuy lạnh lếo vô tình nhưng dù sao còn có thể giữ tính mạng.

Còn về việc tập hợp sức mạnh từ mấy Hợp Đạo bọn hắn, xoay giáo đánh ngược...

Sau khi chứng kiến rất nhiều cảnh tượng tại Linh Mộc giới, bọn hắn quả quyết chôn sâu suy nghĩ này trong đầu, không dám để lộ mảy may.

"Thật ra ta còn cách khác. Chưa chắc đã muốn để tất cả những đệ tử này trở thành máy móc vận chuyện công pháp vô giá trị" Nhìn đám người Dược Vương tông, Lý Phàm chợt mở miệng nói ra.

"Không phải bọn họ đang ngủ say trong Đại Mộng Xuân Thu trận sao? Nếu †a tiến hành cải tiến trận pháp, khiến tình cảnh trong mộng thống nhất như hiện thực."

"Bọn hắn chưa hẳn phải tỉnh lại mà vẫn có thể hoàn thành công việc cần thiết trong hiện thực."

Liễu Như Trần nghe vậy, có hơi phân vân, nói: "Ý của thượng sứ là..."

"Mộng du?” Lý Phàm khẽ gật đầu.

"Chờ một lát đã."

Giải Ly điệp cuối cùng trong thức hải vận chuyển, Đại Mộng Xuân Thu trận sau khi đã cải tiến hiện ra trong giây lát.

Sau khi truyền thụ trận pháp cho Liễu Như Trần, trong ánh mắt của đối phương chất chứa tràn đầy kinh ngạc.

Bởi vì trận pháp này cứ hệt như được thôi diễn ra trong lúc nói chuyện như thế?

"Chắc có thể được." Liễu Như Trần hít vào một hơi thật sau, chậm rãi nói.

Không lâu sau đó, trong lúc Đại Mộng Xuân Thu trận mới được thay thế vận chuyển, cả đoàn người Lý Phàm xuất hiện trong mộng cảnh của nhóm đệ tử Dược Vương tông.

Tất cả cảnh tượng bên trong mộng cảnh trước kia đều biến mất, thay vào đó là cảnh tượng giống như đúc Linh Mộc Giới trong hiện thực.

Liễu Như Trần cũng không nói cho các đệ tử biết thân bọn hắn vẫn ở trong mộng cảnh.

Chỉ là thuật lại một lần sự tình thoát khỏi Huyền Hoàng giới thất bại, bây giờ đang tìm nơi nương tựa vào Vạn Giới Liên Hợp hội.

Tuy lòng chúng đệ tử bàng hoàng nhưng dù sao đã bảo vệ được tính mạng.

Sau một lúc rúng động thì khôi phục lại như thường.

Dựa theo chỉ thị của Liễu Như Trần, bọn hắn nghỉ lại tại Linh Mộc giới.

Cùng lúc đó ở hiện thực, cơ thể của bọn hắn cũng xuất hiện động tác đồng bộ. Để tránh trong ngoài mộng cảnh xuất hiện địa điểm không hài hòa, Lý Phàm còn chú trọng khoanh vùng một khu vực thuộc Linh Mộc giới để làm nơi nghỉ lại cho những đệ tử Dược Vương tông này.

Dưới sự ngăn cách của trận pháp, đảm bảo không có bất kỳ quấy rây ngoài ý muốn nào.

"Giữa mộng cảnh và hiện thực, dâu sao vẫn có chút chênh lệch. Vì vậy, bọn hắn không làm được chuyện nào quá tinh vi. Nhưng nếu chỉ dốc sức khổ cực tương tự như mang lại Trường Sinh Thanh Lực chắc hẳn không thành vấn đề." Liễu Như Trần sau một lúc quan sát thì đánh giá.

"Luyện chế bất kỳ đan dược gì, chỉ cần đưa vào số lượng Trường Sinh Thanh Lực vừa phải đều sẽ tăng xác suất thành công và phẩm chất đan dược. Vậy nên càng nhiều Trường Sinh Thanh Lực càng tốt" Nhìn rất nhiều đệ tử Dược Vương tông trong mộng sống sót sau tai nạn, khắp gương mặt mang khát vọng về tương lai, trong mắt Liễu Tam chợt lộ vẻ không nỡ.

Nhưng hắn cũng biết đây là đãi ngộ tốt nhất có thể tranh giành được cho bọn hắn trước mắt, nên chỉ phụ họa theo Liễu Như Trần.

Còn Lý Phàm thấy rõ lòng người thì cảm ứng được suy nghĩ trong bụng dạ các vị Hợp Đạo Dược Vương tông ở đây.

Có câu một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, chuyện thường tình của con người. Lý Phàm cũng sẽ không ép buộc quá đáng mà mở miệng đảo bảm, nói: "Chẳng qua là kế tạm thời mà thôi. Chư vị yên tâm, chắc chắn sẽ không để các đệ tử đây chìm trong mộng quá lâu."
Bình Luận (0)
Comment