Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1610 - Chương 1610: Hư Không Ngoài Huyền Hoàng

Chương 1610: Hư không ngoài Huyền Hoàng Chương 1610: Hư không ngoài Huyền HoàngChương 1610: Hư không ngoài Huyền Hoàng

Tiếp đó, vượt qua hư không, cách xa Huyền Hoàng giới dẫn nổ tiên khí, có lẽ dưới sự thêm vào của thân thể Huyền Hoàng thiên tôn thì hẳn cũng không phải việc gì khó.

"Về phần dẫn nổ tiên khí, sau khi đạt được được lực lượng có thể siêu thoát tiên, nếu thật sự chọn rời đi, e rằng sẽ mất đi trở thành tư cách Huyền Hoàng thiên tôn. Chỉ có chân chính lựa chọn như Bạch tiên sinh trong lịch sử, vi phạm ý nguyện thiên đạo Huyền Hoàng vẫn ở lại Huyền Hoàng giới. Mới có thể chân chính kế nhiệm trở thành Huyền Hoàng Đại thiên tôn..."

"Nhưng mà, thật sự đơn giản như vậy ư?" Nơi này là Vẫn Tiên ảo cảnh, cho dù lựa chọn dẫn nổ tiên khí, vượt qua tường cao lại như thế nào?

Bên ngoài tường cao là cấm khu lực lượng Huyền Hoàng thiên tôn đều chưa hề đặt chân, hoàn toàn là tồn tại chưa biệt. Cơ bản có thể khẳng định, bên ngoài tường cao cũng như trong Tiên quyển cáo lệnh, Vẫn Tiên cảnh căn bản không thể diễn hóa.

Sau khi trở về thế giới hiện thực, vẫn ở trong Huyền Hoàng.

Chỉ cần là người suy nghĩ bình thường đều sẽ không lựa chọn rời Huyền Hoàng giới nhỉ?

Như vậy ý nghĩa của khảo nghiệm này lại ở đâu?

Lý Phàm mang theo đủ loại nghỉ vấn, lặng yên bay ra Huyền Hoàng giới.

So sánh với mấy ngàn năm sau, sức hấp dẫn của Tiên Khư lúc này còn chưa mạnh như vậy.

Lấy thực lực Trường Sinh vượt xa bình thường của Bạch tiên sinh, chống cự Tiên Khư, vượt qua hư không quả thưc không phải chuyện đặc biệt khó khăn.

Lao vun vút trong hư không, hình ảnh Huyền Hoàng giới sau lưng càng ngày càng nhỏ.

Cuối cùng triệt để chìm ngập trong bóng đêm.

Xung quanh là một mảnh đen kịt hoàn toàn.

Chỉ có lực kéo từ Tiên Khư truyền đến nơi xa nhắc nhở Lý Phàm tất cả đều không phải ảo giác của hắn.

"Đây là Tinh hải chí ám mà..."

Hiu quạnh và lạnh băng thấu xương từ từ xông lên đầu.

Đưa mắt nhìn bốn phía, không có gì khác biệt.

Mặc cho tốc độ phi độn của Lý Phàm nhanh đến thế nào, cảnh sắc xung quanh cũng không có mảy may biến hóa.

Điều này cũng làm cho Lý Phàm gần như hoài nghi có phải mình đang bay nhanh mà không phải lòng vòng tại chỗ không.

"Không có đạo tiêu và máy định vị toạ độ hư không. Dựa vào thân thể phi độ tinh không đúng thật là không thực tế lắm"

Trong lòng Lý Phàm yên lặng tính tính toán thời gian.

Ước chừng toàn lực phi hành ba ngày, sau khi cảm giác khoảng cách đã đủ, Lý Phàm mới cuối cùng ngừng lại. Trong đen kịt vô tận, chỉ có một mình Lý Phàm tồn tại.

Hắn lấy ra hết mười ba món tiên khí vơ vét được.

Tuy lúc này đã rời xa Huyền Hoàng giới, đã mất đi sự chống đỡ của thế giới bản thân, thực lực có giảm xuống. Nhưng chỉ phá hủy, dẫn nổ tiên khí thì vẫn miễn cưỡng có thể làm được.

Linh lực trong cơ thể điên cuồng phun trào, dẫn đầu quán thâu vào Hoang Thần ấn.

Tựa như từng cây trọng chùy gõ mạnh lên đó.

Ầm! Âm! Âm!

Năng lượng cuồng bạo bạo phát trong hư không, nhưng không truyền ra bao xa đã bị bóng tối vô tận nhấn chìm.

Không dấy lên chút bọt nước nào. Dưới sự kiên nhẫn của Lý Phàm, mặt ngoài vốn cũng không kiên cố lắm của Hoang Thần ấn xuất hiện từng kẽ nứt.

Từng tia lực tiên linh từ trong đó chảy ra.

Lý Phàm tinh thân một hồi, vội vàng dẫn độ nó vào trong cơ thể mình.

Phân biệt rõ ràng với linh lực bản thân, không cách nào bị hấp thu.

Nhưng có những lực lượng này thêm vào, Lý Phàm cũng rõ ràng cảm nhận được biến hóa xảy ra trên người mình.

Điểm trực quan nhất lại là...

Toàn bộ Tinh hải chí ám hình như sáng lên một ít.

Thị lực của hắn dường như dần thích ứng với hắc ám. Có thể xa xa nhìn thấy điểm nhỏ đại biểu Huyền Hoàng giới sau lưng.

"Đây chính là điềm báo trước của 'vượt qua tiên tường ?"

Cho dù là Vẫn Tiên ảo cảnh, trong lòng Lý Phàm cũng có phần kích động khó hiểu.

Ngay sau đó ngựa không dừng vó, gia tăng chuyển vận.

Rất nhanh triệt để phá tan Hoang Thần ấn.

Sau khi hoàn toàn hấp thụ lực tiên linh ẩn chứa trong đó, Lý Phàm lại bắt đầu vung lên trọng chùy linh lực tới món tiên khí thứ hai.

Tiên khí tên là 'Đại Nhật Kim Chung.

Sau khi Lý Phàm cởi bỏ cấm chế đối với nó, Đại Nhật Kim Chung như mặt trời thật trên trời, trong nháy mắt phát ra quang mang nóng rực, chói mắt.

Chiếu sáng một mảng lớn tỉnh không hắc ám xung quanh.

Dứt khoát không xảy ra cảnh khủng khiếp trong bóng tối có sinh vật khủng bố cỡ lớn nào đó đang gắt gao nhìn chằm chăm Lý Phàm.

Dưới quang mang chiếu rọi, Lý Phàm phát hiện xung quanh quả thực chỉ là một mảnh hư vô.

Lý Phàm bắt chước làm theo, bắt đầu phá hủy Đại Nhật Kim Chung.

Một tiếng khóc lóc thù hận quanh quẩn bên tai Lý Phàm, thật lâu không rời.

Lý Phàm ngoảnh mặt làm ngơ, không mảy may do dự.

Theo Đại Nhật Kim Chung biến mất trên thế giới này, lực tiên linh trong cơ thể Lý Phàm lại cường thịnh thêm mấy phần.

Kế tiếp là món tiên khí thứ ba, Âm Dương Câu Kiếm. ....

Sau khi phá hủy tổng cộng chín món trong mười ba món.

Theo phản ứng cực kỳ hưng phấn của thiên đạo Huyền Hoàng trong đầu xuất hiện, Lý Phàm biết đã đủ rồi.

Lúc này trong mắt hắn, tỉnh hải không còn là một mảnh đen kịt.

Mà là lộ ra các loại hình dáng kỳ quái màu sắc không ngừng biến ảo. Màu sắc như cực quang xuất hiện lại đột ngột biến mất, đều là bị vặn vẹo về hướng chỗ Tiên Khư.
Bình Luận (0)
Comment