Chương 1611: Hư không ngoài Huyền Hoàng (2)
Chương 1611: Hư không ngoài Huyền Hoàng (2)Chương 1611: Hư không ngoài Huyền Hoàng (2)
Cùng lúc như bước vào một thế giới mới tinh trên thị giác, thân thể cũng cảm giác trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Tựa như trôi nổi trên mặt nước, chỉ cần mình hơi mượn lực, nhảy lên là có thể rời trong nước.
Đắm chìm trong thể nghiệm mới lạ trước nay chưa có, qua rất lâu sau Lý Phàm mới lắc đầu thở dài: "Chỉ tiếc, tất cả đều là hư ảo."
"Hoàn thành nhiệm vụ, là lúc trở về rồi."
Cùng lúc trong lòng hắn đưa ra lựa chọn này, hình ảnh xung quanh trong phút chốc bất động.
Sau đó Lý Phàm nhạy bén phát giác được, tuy nhìn qua không có gì thay đổi, nhưng hình như có chuyện hơi khác đã xảy ra.
"Hửm? Chẳng lẽ đây đã coi như là hoàn thành khảo nghiệm Huyền Hoàng thiên tôn rồi?"
"Như này không khỏi cũng dễ dàng quá rồi."
"Chờ đã, không đúng?!"
Ánh mắt Lý Phàm nháy mắt nhìn qua bốn món tiên khí còn lại.
Trong này lại có 'Đại Nhật Kim Chung' hắn rõ ràng đã hủy hoại lúc trước!
"Tình huống thế nào đây."
Lý Phàm híp mắt, muốn thu hồi bốn món tiên khí đó.
Nhưng lại kinh ngạc phát hiện, đó chỉ là hư ảnh mà thôi.
"Chẳng lẽ nói..." Một suy đoán làm hắn có phần khó có thể tin không khỏi hiện lên trong lòng Lý Phàm.
"Ta đã trở lại hiện thực?"
"Không thể nào. Lực tiên linh to lớn hội tụ trong cơ thể ta rõ ràng không phải ảo giác."
Tư niệm của Lý Phàm quay nhanh, rất nhanh dùng Thủy Kính thuật chiếu xem chính mình.
Phát hiện thế mà y như hắn đoán, khuôn mặt hắn đã không còn là Bạch tiên sinh, mà là hình dạng của bản thân hắn!
"Chuyện này..."
Trong lòng Lý Phàm đột ngột cảm thấy hoảng sợ.
"Sao lại như thế?"
"Lực tiên linh tổn hại tiên khí đạt được trong Vẫn Tiên cảnh, vậy mà lại chân thực xuất hiện..."
Lúc hắn có phần mê mang, trong đầu chợt hiện lên khuôn mặt Bạch tiên sinh, tựa như một tia chớp bổ ra sương mù.
Lý Phàm sững sờ tại chỗ.
"Thì ra là vậy."
Không sai, tất cả những chuyện Lý Phàm trải qua trong Vẫn Tiên cảnh vừa rồi tuy đều là giả.
Nhưng trong lịch sử chân thực, Bạch tiên sinh quả thực đã thu thập, cũng phá hủy rất nhiều tiên khí, bởi vậy đạt được lực lượng có thể vượt qua tường cao.
"Bạch tiên sinh cuối cùng không lựa chọn rời Huyền Hoàng giới. Cho nên..."
Trong mắt Lý Phàm thoáng chốc toát ra một luồng tinh quang.
Trái tim cũng không biết cố gắng đập mãnh liệt: "Năm đó lực tiên linh to lớn này được bảo tồn lại hoàn hảo không chút tổn hại!"
"Được lưu giữ trong Vẫn Tiên cảnh này! Trong cảnh khảo nghiệm cuối cùng để trở thành Huyền Hoàng Đại thiên tôn này!"
Lý Phàm cảm nhận được lực lượng tràn đầy vây quanh thân thể mình.
Lúc này hắn đã hiểu.
Hắn phải đưa ra lựa chọn giống như đúc Bạch tiên sinh năm đó.
Là kế thừa phần này tiên linh lực, vượt qua tường cao, từ đó tiêu dao tự tại.
Hay là lựa chọn từ bỏ, ở lại Huyền Hoàng giới, đảm nhiệm Huyền Hoàng Đại thiên tôn.
Tuy không biết năm đó Bạch tiên sinh xuất phát từ loại nguyên nhân nào mà đưa ra lựa chọn ở lại.
Nhưng Lý Phàm không cao thượng như Bạch tiên sinh.
Nếu có cơ hội rời đi, làm sao hắn lại lựa chọn bị Huyền Hoàng giới trói buộc chứ?
Gần như không hề nghĩ ngợi, Lý Phàm muốn đưa ra quyết định kế thừa lực tiên linh ngay.
Nhưng ở giây phút cuối cùng, hắn lại đột nhiên đổi ý.
"Bên ngoài tường cao, bên ngoài tường cao..."
"Bên ngoài tường cao, thật sự an toàn ư."
Trong lòng Lý Phàm không khỏi hiện ra một dấu chấm hỏi lớn.
Thực lực bản thể hắn bây giờ chỉ có thể so với Hợp Đạo Nguyên Anh cảnh bình thường.
Ở trong Huyền Hoàng giới, mượn lực lượng Linh Mộc giới và đám người Thiên Dương, miễn cưỡng có thể tự bảo vệ mình.
Nhưng ra khỏi Huyền Hoàng, tới bên ngoài tường cao...
Sợ rằng mức độ nguy hiểm còn hơn xa lúc lấy thân thể người phàm đi vào Huyền Hoàng giới năm đó.
Phải biết rằng, bên ngoài tường cao có Chân Tiên tồn tại.
Dao động lực lượng bộc phát ra trong nháy mắt vượt qua tường cao rất có thể sẽ hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.
Đặc biệt là đời này, Lý Phàm vẫn nằm trong lưới của Chân Tiên không mặt.
Nguyên Anh cảnh, bất kể nhảy nhót thế nào đều chưa chắc có thể dẫn đến sự theo dõi của Chân Tiên. Nhưng nếu hạt bụi nhỏ Nguyên Anh cảnh trong phút chốc biến thành tiên nhân...
Đến lúc đó e rằng Lý Phàm còn chưa có thời gian phản ứng hoàn chân đã bị Chân Tiên không mặt bắt được, bắt đi nghiên cứu.
Lý Phàm trầm ngâm rất lâu, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Triệt để đè xuống dục vọng rục rịch.
Cơ hội siêu thoát hơn trăm kiếp luân hồi vất vả truy tìm, lúc này đang ở trước mắt Lý Phàm.
Nhưng lúc thật sự có cơ hội có thể thoát khỏi, Lý Phàm lại rút lui. Truy cứu căn bản là bởi vì thực lực của Lý Phàm hiện tại còn quá mức nhỏ yếu.
Mà còn hoàn toàn không biết gì về bên ngoài tường cao.
Không phải bây giờ không thể rời đi, mà là mạo hiểm rời đi quá lớn.
Thậm chí lớn đến mức độ dù Lý Phàm có Hoàn Chân đều không dám tùy tiện thử.
"Chờ thêm, chờ thêm nào."
"Còn chưa đến lúc."
"Đối với người khác, một khi bỏ lỡ cơ hội rời đi Tỉnh hải chí ám này thì vĩnh viễn sẽ không còn nữa."
"Nhưng ta thì khác."
"Dẫu sao đã biết sự tồn tại của lực tiên linh to lớn này, miễn là cần, ta có thể tới lấy bất cứ lúc nào." Sau một phen phân tích lý tính, tâm cảnh của Lý Phàm rốt cuộc về lại trạng thái không hề bận tâm.
Đã tạm thời từ bỏ kế hoạch vượt qua tường cao, hiện tại lại có một vấn đề bày ra trước mặt Lý Phàm.