Tuy nhiên, lấy ‘Hoàn Chân’ trúc cơ, độ khó của nó cao hơn không biết bao nhiêu lần so với lấy kiếm ý trúc cơ.
Muốn đạt được mục tiêu này, Lý Phàm còn kém một chút.
Trương Hạo Ba mở hai mắt ra, luồng kiếm ý nãy giờ tự do bay nhảy kia nhoáng cái trở về trong đan điền của hắn.
Sau khi nhuệ ý trong mắt chậm rãi tiêu tán, cả người hắn trở nên bình thường không có gì lạ, hoàn toàn không có khả năng gây hại đến người và vật gì.
Lý Phàm thu hết tất cả các biến hóa của Trương Hạo Ba vào đáy mắt, trong lòng không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Một người tuy chỉ mới đạt đến Trúc Cơ kỳ, có thể mơ hồ ẩn giấu hơi thở, phản phác quy chân.
Thật đúng là có điểm khó lường.
Dừng lại một lát dưới đáy biển, sau khi Trương Hạo Ba quen thuộc được sức mạnh vừa đột phá tới Trúc Cơ kỳ thì lập tức thả người bay lên mặt biển.
Đúng là một khắc cũng không ngừng nghỉ, bắt đầu tu hành Định Hải Thần Kiếm.
Từng thanh thủy kiếm màu lam lần lượt xuất hiện, múa giữa hư không.
Dưới sự kiện soát của Trương Hạo Ba, lam quang tung hoành, thủy long bay lượn.
Lý Phàm âm thầm quan sát liền nhận ra ngay.
Sau khi dùng kiếm ý không biết tên kia xây thành đạo cơ, kiếm thế của Định Hải Thần Kiếm mà Trương Hạo Ba tu hành cũng theo đó xuất hiện một số biến hóa rõ ràng.
Nếu như nói lúc trước Định Hải Thần Kiếm thi triển là đại khí bàng bạc, đường đường chính chính.
Như vậy Định Hải Thần Kiếm hiện nay, dưới sự gia trì của kiếm ý không biết tên kia, trong kiếm thế mênh mông vô cùng còn âm thầm cất giấu sát ý điên cuồng mà hung ác.
Thậm chí, Lý Phàm còn mơ hồ có cảm giác được trước mắt Trương Hạo Ba vẫn còn đang giấu giếm điều gì.
Một luồng sát khí ngập trời thủy chung bị hắn ẩn giấu mà không phát tác ra ngoài.
Luồng sát khí này bắt nguồn từ chuôi kiếm màu đen kia, một khi bộc phát ra thì chỉ sợ uy lực của Định Hải Thần Kiếm trong phút chốc sẽ mạnh hơn gấp mấy lần.
Trương Hạo Ba ở trên mặt biển không người, một khắc không ngừng diễn luyện kiếm thuật Định Hải, không biết mệt mỏi.
Mặt trời lên mặt trăng xuống, mưa gió không trở ngại.
Lấm tấm những hạt ánh sáng màu xanh từ biển chung quanh hội tụ mà đến, trong biển Tùng Vân gần như sân nhà này, Trương Hạo Ba hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề sẽ bị hao tổn linh khí, để cho hắn có thể thoải mái thi triển chiêu thức, không cần cố kỵ điều chi.
Cứ như vậy, tuy rằng cảnh giới vẫn chỉ mới là Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng chiến lực thực tế của hắn lại đang nhanh chóng tiến bộ.
Trong đó bên ngoài rõ ràng nhất, chính là số lượng thủy kiếm mà Trương Hạo Ba ngưng tụ được, trong những ngày này một đường từ ba mươi sáu chuôi tăng lên không ngừng như bão táp.
Ba mươi sáu, bảy mươi hai, một trăm lẻ tám!
Chỉ dùng thời gian hơn một tháng, Trương Hạo Ba vừa bước vào Trúc Cơ kỳ đã luyện Định Hải Thần Kiếm đến đại thành!
Trong đó, tuy có một ít nhân tố bên ngoài.
Nhưng không thể phủ nhận thiên tư của Trương Hạo Ba thật sự vô cùng khủng bố.
108 chuôi Định Hải Thần Kiếm tụ tập, Thủy Long Ngâm đầy trời.
Thanh thế này trong mắt Lý Phàm đã vượt qua Khấu Hồng cùng với Đạo Huyền Tử Trúc Cơ hậu kỳ ngày đó.
Phải biết rằng, đây là dưới tình huống Trương Hạo Ba không có vận dụng kỳ vật Trúc Cơ.
Nhìn thấy sự tiến bộ thần tốc của Trương Hạo Ba, trong lòng Lý Phàm không khỏi âm thầm chờ mong.
“Kế tiếp, ngươi định làm gì bây giờ? Định Hải Thần Kiếm ta đưa cho ngươi chỉ tới Trúc Cơ kỳ mà thôi.”
“Chẳng lẽ ngươi còn có thể tự mình đẩy ra bộ phận Kim Đan kỳ hay sao?”
Lý Phàm có chút không tin.
Tu Tiên giới này, đương nhiên là có thể tự nghĩ ra công pháp.
Nhưng đó không chỉ nhờ có thiên tư cao là có thể làm được.
Còn cần sự nhận thức công pháp cực kỳ uyên bác làm cơ sở, mới có thể sửa cũ thành mới, từ không thành có, sáng tạo ra một công pháp tu luyện mới.
Có thể nói, không phải là tông sư thì không thể làm được.
Tu Tiên giới gọi những kiểu tu sĩ có thể sáng tạo ra công pháp mới này là Chức pháp sư.
Chức pháp sư có địa vị tôn quý hơn địa vị các loại pháp sư luyện khí, luyện đan, chế phù sư, trận pháp rất nhiều.
Không kể là ở trong tổ chức nào cũng đều là người ngồi chức vị quan trọng, được người người kính ngưỡng.
Thậm chí những Chức pháp tông sư có kỹ nghệ tiêu chuẩn cao siêu, sự lý giải đối với công pháp siêu phàm nhập thánh, có thể “định chế tư nhân” công pháp cho tu sĩ thì địa vị của hắn thậm chí không dưới tiên tôn Hợp Đạo.
Mà Trương Hạo Ba, tuy thiên phú đích xác rất cao, nhưng hắn từ trước đến nay cũng chỉ tu hành có một môn Định Hải Thần Kiếm mà thôi.
Thành công thôi diễn ra công pháp Định Hải Thần Kiếm phần Kim Đan, khả năng này là có.
Nhưng tỷ lệ thành công rất thấp.
Lý Phàm hiện tại ngược lại có chút chờ mong Trương Hạo Ba kế tiếp sẽ làm như thế nào.
Nhưng trước mắt, Trương Hạo Ba Trúc Cơ sơ kỳ vẫn chưa cần lo lắng vấn đề công pháp.
Hắn giống như lão sư tốt nhất, một lần lại một lần, vô cùng tỉ mỉ và điêu luyện lặp lại diễn luyện các loại chiêu thức trong Định Hải Thần Kiếm ở trước mặt Lý Phàm.
Không ngại phiền toái, tỉ mỉ vô cùng.
Lý Phàm phân ra hơn phân nửa tâm thần học tập cảm ngộ.
Sự chú ý còn lại cũng trở về trong Vạn Huyền Kính.
Cái gọi là tu luyện không năm tháng, thật sự không phải là giả.
Trong khoảng thời gian Lý Phàm và Trương Hạo Ba tu hành, thời gian lặng lẽ trôi qua.
Bây giờ đã đến neo định mười sáu năm
Cách thời điểm màn che Xích Viêm đốt biển được mở ra càng ngày càng gần.
Lý Phàm đầu tiên là điều tra một chút về đại sự phát sinh trong hai năm qua.
Bởi vì chịu ảnh hưởng của Trường Sinh thiên tôn, tuy chỉ mới qua qua hai năm nhưng rất nhiều chuyện ghi chép lại đã mất đi.
Nhưng sau đó Lý Phàm lại bái phỏng các tu sĩ Vũ Văn Tinh, trong lúc nói chuyện không ngừng hỏi thăm, vẫn có thể lần ra dấu vết từ trong lời kể về một ít chuyện.