Lý Phàm trở lại trong Thiên Huyền Kính, sắp xếp ghi chép lại từng chuyện một.
Tuy rằng khẳng định không lâu sau đó, trong lúc lơ đãng Lý Phàm sẽ chậm rãi quên đi.
Nhưng không sao.
Có Hoàn Chân, ở kiếp sau Lý Phàm sẽ một lần nữa gợi lại những chuyện này từ trong ký ức.
Lý Phàm nghiên cứu ghi chép trong tay, trong đó có mấy sự kiện hắn đặc biệt cảm thấy hứng thú.
Neo định mười bốn năm, không lâu sau khi hắn và Trương Hạo Ba tiến vào đốn ngộ.
Vùng biển phía tây bắc biển Tùng Vân, gần ranh giới giữa châu Ung Lương và châu Cửu Sơn, dường như đã xảy ra chuyện lớn gì.
Đặc sản địa phương, cá chuồn mạ vàng, giá cả trong thời gian ngắn tăng vọt gấp năm mươi lần.
Chỉ giằng co ngắn ngủn bảy ngày, sau đó lại nhanh chóng hạ xuống.
Mà tất cả những người mua còn sống, đều không nhớ rõ lúc ấy đã xảy ra chuyện gì, tại sao phải mua con cá chuồn mạ vàng này.
Đây là việc thứ nhất.
Điều thú vị thứ hai xảy ra trong năm neo định thứ mười lăm.
Một ngôi sao băng lửa chiếu sáng phía chân trời, cắt ngang qua bầu trời đêm.
Không biết rơi xuống nơi nào.
Mà tất cả tu sĩ nhìn thấy ngôi sao băng này, trong lòng tất cả đều không hẹn mà cùng dâng lên một loại cảm giác sợ hãi, ưu sầu.
Đã có những nỗ lực tìm kiếm nơi ngôi sao băng lửa rơi xuống, nhưng dường như không ai có thể tìm thấy nó.
Chuyện thứ ba thì vừa mới phát sinh không lâu.
Lời đồn của Tiêu Tư Viễn: phụ cận động thiên linh khí thuộc tính mộc còn tồn tại hai cái động thiên khác đã được chứng thực.
Nhưng sự thật so với trong tin đồn còn khoa trương hơn nhiều.
Bởi vì ẩn giấu bên trong không chỉ là hai Động Thiên, mà tận bốn cái.
Năm động thiên phân biệt thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, rồi lại mơ hồ kết thành trận thế, giống như một thể.
Phát hiện ra động thiên Ngũ Hành thật sự quá mức kinh người.
Thậm chí đã khơi dậy ham muốn của Ngũ Lão hội.
Song phương đánh một trận ở phụ cận động thiên, cuối cùng cái giá phải trả của Vạn Tiên Minh là một cường giả Hóa Thần ngã xuống để đánh lui Ngũ Lão Hội.
Về sau, vì tránh cho lần nữa dẫn phát sinh tranh chấp, cũng vì bảo vệ động thiên Ngũ Hành này.
Vạn Tiên Minh tốn một cái giá rất lớn, di chuyển chỉnh thể đến trung tâm thế lực, phụ cận châu Thiên Vũ.
…
Lý Phàm cẩn thận ghi nhớ những tin tức này ở trong đầu, những thứ này đều là con đường mưu lợi quan trọng cho kiếp sau.
Trong mấy năm này, bên phía phân thân cũng không hề nhàn rỗi.
Hắn một mực tìm hiểu đủ loại tri thức bí ẩn của Tu Tiên giới.
Bây giờ hắn chỉ còn lại hơn bảy vạn ba ngàn điềm.
Mức dự trữ tri thức ở trình độ này đủ để ứng phó với hầu hết các tình huống trước mắt.
Cho nên, Lý Phàm tạm thời ngừng lại.
Trong một khoảng thời gian dài sắp tới, Lý Phàm dự định dành tinh lực của mình dùng để nghiên cứu các công pháp trên.
Khi hắn sắp đột phá tới Trúc Cơ kỳ thì cũng đã đến lúc thăng cấp một số môn công pháp trên người.
“Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương” có thể tu luyện đến Nguyên Anh cảnh nên tạm thời không cần lo lắng.
“Vân Thủy Huyễn Mộng Công” cũng như thế.
Căn cứ theo ghi chép trong công pháp “Thâu Thiên Hoán Nhật Quyết”, vào thời Thượng Cổ đã có thể tu luyện thẳng đến cảnh giới Hợp Đạo. Nhưng sau nhiều năm truyền thừa của Thâu Thiên Hoán Nhật tông, không hiểu sao đời sau lại ngày càng kém hơn đời trước.
Cách đây hơn hai ngàn năm chỉ có một tu sĩ Hóa Thần. Những người khác sau khi tu luyện cũng chỉ có thể đạt đến Nguyên Anh cảnh và rất khó để tăng lên nữa.
Nhớ lại Thâu Thiên Hoán Nhật Lệnh vẫn còn nằm trong nhẫn trữ đồ khiến cho dự cảm nào đó trong lòng Lý Phàm càng trở nên mãnh liệt hơn.
Hắn quyết định sau Trúc Cơ thì sẽ tìm một cơ hội để thử một lần.
“Như Ảnh Tùy Hình Quyết” chẳng qua chỉ là một môn thân pháp tương đối phổ thông nên nó rất có thể bị loại bỏ bất cứ lúc nào và thay thế bằng độn pháp Trúc Cơ kỳ.
Tuy nhiên, sau khi Lý Phàm quan sát thân pháp như luồng gió mát thổi qua của Trương Hạo Ba thì hắn đã lĩnh ngộ ra.
Có lẽ có thể kết hợp tinh túy sâu sắc của thân pháp đó với “Như Ảnh Tùy Hình Quyết” để tạo thành một môn công pháp hoàn toàn mới.
Ngược lại, “Minh Linh Huyễn Công” lại vô cùng quan trọng đối với Lý Phàm.
Huyễn linh Lam Viêm có nhiều hiệu quả thần kỳ khác nhau và có khả năng chống cự lại sự tham lam do phách của trời đất mang lại nhiều hơn.
Vì vậy, Lý Phàm đã tìm trong Thiên Huyền Kính để xem liệu có công pháp nào tương tự như việc bồi dưỡng huyễn linh trong Trúc Cơ kỳ hay không.
Đúng như dự liệu, hắn đã tìm được không ít công pháp như vậy.
Thậm chí, còn có một công pháp kết nối liền mạch với “Minh Linh Huyễn Công” được gọi là “U Minh Huyễn Công”.
Đó chính là bản thăng cấp thượng vị của “Minh Linh Huyễn Công”.
Tuy nhiên, Lý Phàm cũng không vội hối đoái.
Sau khi Lý Phàm quan sát Trương Hạo Ba ngưng tụ kiếm ý thì hắn liền cảm thấy rằng mình cũng có thể thử tiến hành kết hợp cảm ngộ này dung hợp cùng “Minh Linh Huyễn Công”.
Từ đó thôi diễn ra được công pháp mới.
Đúng vậy.
Lý Phàm muốn thử một lần làm Chức pháp sư.
Lý Phàm biết rằng việc thôi diễn ra công pháp mới là vô cùng khó khắn nhưng hắn vẫn chưa có sự nhận biết định lượng và cụ thể về mức độ khó của nó.
Cái gọi là bạn muốn biết mọi thứ thì bạn phải thực hành.
Cũng chính là một cơ hội hoàn hảo để xem rõ ngọn ngành.
Phân thân Lâm Phàm đang mở khải linh, dưới sự gia trì gấp đôi của Linh Lung Lưu Ly châu đã khiến cho hiệu suất cảm ngộ của hắn cao hơn bình thường hai mươi bảy lần.
Độ cống hiến còn thừa lại trên người có thể chống đỡ cho hắn bế quan trong mười năm mà không bị gián đoạn.
Trong hai trăm bảy mươi năm, hắn đã thôi diễn được hai môn công pháp Trúc Cơ.
Lý Phàm suy nghĩ tuy hắn chỉ có tư chất thường thường nhưng xác suất thành công vẫn rất lớn.