Chương 1621: U ám thôn pháp vương (2)
Chương 1621: U ám thôn pháp vương (2)Chương 1621: U ám thôn pháp vương (2)
U ám dường như có thể nhờ vào đó truyền nhiễm, tử sĩ áo đen không thể phát ra chút âm thanh nào.
Đã bị u ám dâng lên trên tay mình chiếm đoạt.
May mà truyền pháp giả Chu quyết định nhanh chóng, ngay lập tức cắt đứt liên hệ với tử sĩ, cũng hạ lệnh lập tức đồng thời tru sát hắn.
Lúc này mới tránh được u ám truyền bá trong mọi người Tiên Minh.
"Đạo hữu có ý kiến gì không?” Giọng điệu truyền pháp giả Chu có phần trâm trọng hỏi.
Lý Phàm trầm mặc rất lâu, chậm rãi nói: "U ám trên thi thể Mặc Nho Bân tựa như có điểm khác với trong tuyệt địa U Ám"
"Trên thi thể có tính truyền nhiễm, mà trong cảnh vật xung quanh lại không có."
"Trước khi chưa làm rõ hư thực nơi này, vẫn nên cố gắng đừng đụng vào mới tốt"
"Lực u ám này tuy có thể sẽ giúp chúng ta thoát khỏi Tiên Khư. Nhưng đó hẳn là trong tình huống chúng ta có thể an toàn khống chế nó."
"Nếu không..."
Vẻ mặt Lý Phàm nghiêm túc: "Nếu như thế giới bị u ám này ăn mòn, e rằng kết cục không thể tốt hơn rơi vào Tiên Khư chỗ nào."
Trong lúc hai người nói chuyện, tựa như đạt được một loại phụng dưỡng nào đó, u ám chiếm cứ nửa bên thân thể Mặc Nho Bân bỗng nhiên mở rộng lần nữa.
Gần như hoàn toàn chiếm đoạt cả thi thể.
Nhưng kỳ lạ là, loại luật động không ngừng tản ra từ trên người hắn lại trước sau không dừng lại.
Thậm chí còn rõ ràng hơn trước đó.
Giống như trái tim rung động phập phồng, quanh quẩn ở tuyệt địa U Ám này. Làm cho trong lòng Lý Phàm dần có dự cảm chẳng lành.
Mấy truyền pháp giả trong đội ngũ cũng nhìn ra tình huống hình như có phần không đúng.
Rất nhanh hạ mệnh lệnh tạm thời cách xa.
Trốn ra khoảng cách xa một chút, bất an mãnh liệt trong lòng Lý Phàm mới chậm rãi biến mất. "Đề nghị của ta là triệt để phong tỏa tuyệt địa nơi này. Trước khi chưa làm rõ thuộc tính chân chính của lực u ám, đừng tuỳ tiện tiếp cận thi thể Mặc Nho Bân nữa."
"Sau khi ta trở về cũng sẽ lập tức báo cáo phát hiện lần này cho trong hội. Một khi có tin tức cũng sẽ nói cho các ngươi biết trước."
Thấy Lý Phàm cẩn thận như thế, truyền pháp giả Chu mặt ngoài gật đâu đồng ý, thực ra trong lòng lại hơi khinh thường.
"Đạo hữu cũng không cần căng thẳng quá mức. Bất kể ra sao, đặc tính rời bỏ Tiên Khư của lực u ám sẽ không thay đổi. Điều này cũng đã định trước bọn chúng sẽ không tập kích Huyền Hoàng giới."
Lý Phàm thấy thế, lắc đầu, cũng không nói thêm gì.
Mặc Nho Bân đã chết, Lý Phàm cũng không cần thiết ở lại đây nữa.
Tuy hành trình báo thù đầu voi đuôi chuột, nhưng sự phát hiện của lực u ám lại mang ý nghĩa trọng đại.
Bái biệt mọi người Vạn Tiên Minh, Lý Phàm nhanh chóng triệu tập thành viên các bộ môn của Liên Hợp hội, kể lại những chuyện trải qua ở tuyệt địa U Ám lần này cho bọn họ.
"Lực u ám..."
Vẫn là Bách Hoa đạo nhân lên tiếng phát biểu trước nhất.
Suy cho cùng cũng là nhân vật sống sót từ thời kỳ thượng cổ, tuy thực lực Bách Hoa chẳng ra sao nhưng quả thực kiến thức rộng rãi.
"Dường như ta từng nghe một vị đạo hữu năm đó nói về thứ tương tự."
"Năm đó hắn từng tận mắt xa xa nhìn thấy quê nhà của mình rơi vào Tiên Khư, vạn vật vỡ vụn, hình thành cảnh tượng mộng ảo một vòng sáng vặn vẹo kỳ dị”
"Dựa theo miêu tả của hắn, cùng lúc Tu Tiên giới hoàn toàn biến mất trong Tiên Khư, ở hướng ngược lại tựa như cũng có lượng lớn vật chất phun ra ngoài."
"Mắt thường, thân thức đều không cách nào phát giác, hắn chỉ bất hạnh bị sát mép của nó đánh trúng, lập tức bản thân đã bị trọng thương. Cho dù sau này khỏi hẳn cũng biến thành dáng vẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ."
Nhìn Bách Hoa đạo hữu vẽ ra hình ảnh tu sĩ đáng sợ trên mặt trải rộng không động lúc nhúc màu đen, mọi người không kiềm được vẻ mặt có chút nghiêm trọng.
Mà Xảo Công cư sĩ dường như cũng nhớ ra gì đó: "Năm đó ban đầu khi lực lượng Tiên Khư bao phủ 'Tổ, thực ra bọn †a rất có lòng tin độ qua kiếp nạn."
"Bởi vì tính toán dựa theo cường độ thân thể còn lại của Tổ khi đó thì đủ để ngăn chặn lực hấp dẫn của Tiên Khư. Nhưng về sau, lực hấp dẫn của Tiên Khư càng ngày càng mạnh là một mặt..."
Xảo Công cư sĩ lộ vẻ mặt bừng tỉnh: "Cường độ của Tổ ngày càng yếu đi mới là nguyên nhân căn bản nhất! Giống như có đồ vật mang tính mấu chốt nào đó đang không ngừng xói mòn. Dẫn đến thân thể Tổ dần dần mục nát."
"Lúc ấy các vị trưởng lão đều là trăm mối không thể giải. Cuối cùng chỉ có thể đổ lỗi việc này cho sự cường đại của Tiên Khư."
"Hiện tại xem ra, thứ biến mất rất có thể là lực u ám này."
Sau khi Lý Phàm nghe thấy lời của hai người thì như có điều suy nghĩ: "Ý của các ngươi là, thực ra lực u ám cũng là một phần trong hệ thống lực lượng tu sĩ tu luyện. Chỉ có điều tương phản với lực hút mang tính chất tự nhiên của Tiên Khư, bởi vậy trong quá trình đến gần Tiên Khư, bị cưỡng ép tróc ra."
"Lực u ám của Tu Tiên giới khác lại bởi vậy mà tách rời. Nhưng ở Huyền Hoàng giới, lại vì một loại nguyên nhân chưa biết nào đó, tất cả đều hội tụ một chỗ. Vẫn trói chặt cùng một chỗ với Huyền Hoàng giới."
"Nếu có một ngày, Huyền Hoàng giới có thể thoát khỏi Tiên Khư. Lực u ám hẳn sẽ trở về thế gian vạn vật Huyền Hoàng một lần nữa."