Chương 1622: Truyền thuyết sáng thế
Chương 1622: Truyền thuyết sáng thếChương 1622: Truyền thuyết sáng thế
Nghe xong phân tích của Lý Phàm, Xảo Công cư sĩ và Bách Hoa đạo nhân đều gật đầu.
Lúc này, Liễu Như Trần của Dược Vương tông bỗng cất nói: "Tuy chưa từng tận mắt nhìn thấy cái gọi là lực u ám này, nhưng ta từng xem một truyền thuyết như thế này trong quyển sách cổ nào đó."
"Lưu truyền trong các tộc đàn nhân loại, là về khởi nguyên của nhân loại."
"Ban đầu, thế gian không hề tồn tại nhân loại, cũng không tôn tại các Tu Tiên giới. Trong hư vô tuyệt đối, phân ly rải rác mấy sinh linh cường đại. Về sau, một người trong đó cảm thấy nhàm chán, bèn lấy bản thân làm nguyên liệu, sáng tạo, mở ra từng thế giới." "Từ từ, trong hư vô dần trở nên tràn đầy. Mà tồn tại khác cũng dần bị những thế giới lạ lùng này hấp dẫn, sôi nổi bắt chước. Lấy bản thân làm nguyên mẫu, sáng tạo ra đủ loại chủng tộc khác nhau."
"Mà tổ tiên của nhân loại cũng là người lúc đầu sáng tạo chư giới."
Hiển nhiên mọi người đều là lần đầu nghe nói về truyền thuyết này, sôi nổi nổi lên hứng thú nghe.
"Tuy thế gian trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều, nhưng rất nhanh những sinh linh cường đại này liền phát hiện dị thường. Bởi vì tất cả tồn tại được bọn họ sáng tạo ra đều không thể giống như bản thân bọn họ, bất tử bất diệt. Có cái gọi là giới hạn thọ mệnh."
"Náo nhiệt chỉ là tạm thời, rất nhanh thế gian lại quay về vắng lặng. Ngẫu nhiên sáng tạo vì hứng thú của bản thân, nhưng nếu phải liên tục sáng tạo như vậy thì lại trở thành gánh nặng."
"Cho nên sinh linh cường đại sôi nổi mất đi hứng thú với sinh mệnh bọn họ sáng tạo."
"Nhưng có một người không phải như thế. Hắn không muốn nhìn thấy tạo vật của mình cứ như vậy biến mất, sau đó vậy mà đánh bại đồng bạn của mình, cũng rút ra lực lượng từ trên người hắn, tặng cho tất cả tạo vật thế gian."
"Vì vậy, sinh linh thế gian bèn có năng lực sinh sôi."
Lời Liễu Như Trần tới đây lại bỗng ngừng lại.
Mọi người đang nghe được say sưa, đồn dập dùng ánh mắt ra hiệu hắn tiếp tục nói tiếp.
Liễu Như Trần nhún vai: "Kế tiếp hết rồi." "Đơn giản là những lời giải thích giống như phải cảm tạ ân điển thần linh sáng thế."
"Ta sở dĩ liên hệ tới lực u ám là bởi vì có lẽ có thể đạt được gợi ý từ bên trong, nghiên cứu mất đi hoặc là đạt được lực u ám rốt cuộc có ảnh hưởng gì đối với tu sĩ chúng ta."
"Nếu như nói lực u ám này là bản thân tồn tại trong cơ thể chúng ta chỉ là theo sự xuất hiện của Tiên Khư mà phân tách. Đây chẳng phải có ý nghĩa là, chúng ta bây giờ..."
"Là không hoàn chỉnh?"
"So sánh với tu sĩ lúc Tiên Khư còn chưa xuất hiện, chúng ta lại có gì khác biệt?"
Xảo Công cư sĩ nghe vậy, sắc mặt hơi đổi.
"Ta nói mà, từ sau khi Tiên Khư chỉ kiếp xảy ra, ngộ tính, sức sáng tạo của ta tựa như đều kém xa trước rồi?"
"Sẽ không vì nguyên nhân này chứ?"
"Ngươi nói là ngươi trở nên ngu ngốc rồi ư?" Bách Hoa đạo nhân kinh ngạc nhìn Xảo Công cư sĩ.
"Có lẽ..."
Xảo Công còn chưa dứt lời, lại nghe Bách Hoa nói tiếp: "Khi ta vừa bắt đầu so sánh thì không có biến hóa gì rõ ràng cả. Có khi nào do vấn đề của bản thân ngươi không?"
Nghe vậy, Xảo Công tức cười.
"Đoán nữa cũng vô ích, chỉ bằng đích thân thử một lần." Trong ánh mắt Phương Tái Tề lóe lên hào quang nóng lòng muốn thử.
Cả đám người nói qua nói lại.
Cuối cùng, Lý Phàm vẫn là người đưa ra định luận: "Không nghĩ răng sự phản hồi của lực u ám lại đơn giản như vậy."
"Nếu chỉ đơn thuần hấp thu, chỉ sợ không giống như Mặc Nho Bân, ngược lại còn bị nó ăn mòn."
"Hơn nữa u ám tuyệt địa ở trước mắt đã bị Vạn Tiên Minh chưởng khống, muốn tiến vào nghiên cứu..."
"Sợ bên kia sẽ không chấp thuận."
Liễu Như Trần nói: "Chẳng phải thượng sứ đã nói Vạn Tiên Minh cũng phải thông qua nghỉ thức gì đó của người "U tộc' mới có thể tiến vào u ám tuyệt địa sao?"
"Không biết là họ có còn nhớ rõ nội dung cụ thể của nghi thức đó hay không? Nếu chúng ta bắt chước theo, có lẽ cũng có thể len lén lẻn vào trong đó."
"Dù gì bên trong u ám tuyệt địa đều là một vùng đen tối. Chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút thì sẽ không bị đối phương phát hiện."
Nghe vậy, Phương Tái Tê phụ họa theo: "Đề nghị của tông chủ thật là hay! Chúng ta có thể thử một lần!"
Lý Phàm trầm ngâm một lát, rồi dùng Thủy Kính thuật phục hồi hình ảnh nghi thức có chút kỳ dị kia lại như ban đầu.
Bao gồm cả âm tiết, âm điệu niệm chú cũng phục hồi lại nguyên vẹn như cũ.
Sau khi chọn hơn mười tu sĩ trẻ tuổi học thuộc, không ngoài dự đoán, nghi thức thực hiện không thành công.
"Đúng là không phải người U tộc thì không thể thành công ư?" Phương Tái Tề thâm mắng.
Mọi người trong Liên Hợp hội đồng loạt lắc đầu, cảm thấy có chút đáng tiếc. "Người U tộc sao..."
Lý Phàm nắm giữ những thông tin cơ bản của tất cả tiểu thế giới trên Huyền Hoàng giới.
Nhưng trong đó không hề có bất cứ thông tin gì về tộc nhân U tộc, có lẽ Vạn Tiên Minh đã cố ý che giấu.
"Hết cách, chỉ đành loại trừ từng cái là được."
Trong quá trình tìm kiếm Hứa Khắc, đại đa số tiểu thế giới đều đã tiến hành thăm dò bước đầu rồi.
Những việc còn lại phải hoàn thành không tốn bao nhiêu thời gian.
Theo mệnh lệnh của Lý Phàm, vô số dị thú tầm thường chen chúc đi đến lối ra vào của các tiểu thế giới.