Chương 1681: Lục thế khu tiên lực (2)
Chương 1681: Lục thế khu tiên lực (2)Chương 1681: Lục thế khu tiên lực (2)
"Ngược lại giống như Thiên Y, cũng ra ngoài thu thập mảnh vỡ thế giới trong tinh hải."
Trong lòng Lý Phàm không khỏi có phần nặng nề.
"Hoặc là, cũng là trừ cái đó ra, Truyền Pháp cũng không có tốt hơn phương pháp đi cứu vớt Huyền Hoàng giới, bất đắc dĩ bị bức bách mà vì đó."
"Hoặc là..."
"Truyền Pháp và Thiên Y thực ra căn bản là cùng một người!"
"Hoặc là nói, Truyền Pháp chính là phân thân của Thiên Y!"
Trong mắt Lý Phàm lóe lên một luồng tỉnh mang.
Ở Huyền Hoàng giới, trong lòng vô số tu sĩ đều có một nghi vấn.
Vì sao Truyền Pháp cùng lúc đi vào cõi tiên không để lại một phân thân?
Chỉ cần có một phân thân cũng đủ để trấn áp mọi kẻ xấu trong Huyền Hoàng.
Nếu Truyền Pháp thiên tôn có phân thân trấn áp Huyền Hoàng, giữa Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội tuyệt đối không có khả năng khai chiến quy mô lớn.
Có lẽ Ngũ Lão hội là công cụ Truyền Pháp tận lực phóng túng để duy trì cân bằng khéo léo của Huyền Hoàng giới. Đối với chiến tranh giữa bọn họ, thực ra Truyền Pháp chẳng hề để ý, thậm chí còn có thể là vui lòng nhìn thấy.
Nhưng yêu ma quỷ quái Huyền Hoàng giới ẩn giấu quá nhiều, đồng thời còn có Tiên Khư xa xa đang nhìn.
Dưới tình huống một lời không hợp là có thể phá hủy Huyền Hoàng giới, chắc chắn để một phân thân ở Huyền Hoàng giới mới ổn thoả hơn nữa.
Nhưng Truyền Pháp thiên tôn xem Huyền Hoàng giới là trân bảo lại cố tính không làm như thế.
Hai lần diệt thế Lý Phàm từng trải qua, một lần Truyền Pháp từ thiên ngoại khoan thai tới chậm, phát ra tiếng gào thét vô năng.
Một lần khác thì dứt khoát căn bản không có xuất hiện, chỉ có Thiên Y hiện thân.
Chuyện này thoạt nhìn hết sức kỳ lạ.
Luyện chế một phân thân rất khó với Truyền Pháp ư?
Công pháp phân thân ở Huyền Hoàng giới tuy thưa thớt, nhưng Lý Phàm đều có thể nhiều lần thông qua thuật phân thân làm mưa làm gió.
Huống chỉ là vị tổ sư tân pháp này chứ?
Rõ ràng tiện tay là có thể làm, nhưng lại không làm thế...
Trên thực tế, về vấn đề vì sao Truyền Pháp thiên tôn không để lại phân thân trấn áp, tu sĩ Huyền Hoàng giới tuy không dám thảo luận bên ngoài nhưng trong âm thầm có nhiều phỏng đoán.
Đơn giản là Truyền Pháp đã siêu thoát vật ngoại, không quan tâm đến Huyền Hoàng giới nhiều nữa.
Rất rõ ràng bọn họ vừa không hiểu Huyền Hoàng giới, cũng không hiểu Truyền Pháp thiên tôn.
Mà theo Lý Phàm thấy, nếu như bản thân Truyền Pháp thiên tôn chính là phân thân...
Như vậy tất cả đều thuận lý thành chương.
Không phải không có năng lực làm, mà là không muốn làm!
Lúc ở đời 119, thực lực của phân thân Lý Tình đã gần vô hạn bản tôn, đến Nguyên Anh đỉnh phong.
Cách vượt qua bản tôn chỉ có một bước.
Khi đó trong lòng Lý Phàm bèn sinh ra nghỉ vấn "thực lực của phân thân có thể mạnh hơn bản tôn không”.
Về sau sau khi mượn quyền hạn của bản nguyên Thiên Huyền Kính, tìm đọc đủ loại điển tịch, Lý Phàm mơ hồ có điều ngộ ra.
Thực lực phân thân vượt qua bản tôn, phân thân lại lần nữa luyện chế phân thân.
Hai cái này hẳn là cái sau càng khó thực hiện hơn chút.
Bởi vì nếu phân thân cũng có thể luyện chế phân thân của mình, như vậy thì có thể thuận theo kéo dài vô hạn. Kết cục cuối cùng là cả thế giới cuối cùng chỉ có một người tồn tại.
Không phải là tuyệt đối không có khả năng, nhưng đã siêu thoát cực hạn của phàm pháp.
Khách quan mà nói, vẫn là thực lực phân thân vượt qua bản tôn càng dễ làm hơn tí.
"Thiên Y, Truyền Pháp..."
Hai khuôn mặt lần lượt xuất hiện trong đầu Lý Phàm, hắn lại chợt nhớ tới khi gặp được tượng Truyền Pháp thiên tôn trong ảo cảnh lần đầu vào tổng bộ Vạn Tiên Minh trước đây. Khi đó, bản năng thân thể bởi vì loại cảm giác quen thuộc nào đó mà tự phát báo động trước.
Mà trước đó, tồn tại trên Hợp Đạo của Huyền Hoàng giới hắn từng nhìn thấy cũng chỉ có một mình Thiên Y.
"Tuy khuôn mặt không giống nhau, nhưng giữa bọn họ lại có chỗ rất giống nhỏ nhặt."
"Tổng bộ Vạn Tiên Minh, có một tia khí tức Truyền Pháp thiên tôn để lại. Tu sĩ lần đầu đi vào đó đều sẽ lòng có cảm giác, sinh ra ảo giác. Thứ bản tôn ta nhìn thấy là tượng Truyền Pháp thiên tôn, mà phân thân Lý Tình thì là..."
Hóa Đạo Thạch phát ra bạch quang mờ nhạt, phục hiện hình ảnh chỉ tiết ghi lại lúc đó.
Trong một quang đoàn mơ hồ, mấy bóng người đứng sừng sững. Âm thanh đối thoại đứt quãng từ trong đó truyền đến.
"Lần này đi, ngươi có mấy phần chắc chắn?"
"Làm hết sức mình, nghe thiên mệnh thôi."
"Đây không giống lời ngươi sẽ nói."
"Thực lực chênh lệch quá lớn, chỉ có liều mình đánh cược mà thôi."
"Thôi, ngươi cứ đi đi. Cũng không biết là phúc hay họa.'...
Lý Phàm lại nhớ lại cảnh nhìn thấy trong ý thức hỗn loạn của hắn lúc chữa trị cho Hãn Hải ở đời 119.
"Thiên Y tôn giả đã biến mất rất lâu, cũng không biết chuyện có thể thành hay không."
Hãn Hải ngồi ngay ngắn phía trên đại điện tông môn, quy xà Thái Nhất kích cỡ tương đương rùa đen bình thường dưới chân buồn bã nói.
"Trước khi chuẩn bị đi Thiên Y tôn giả đã nói, việc này ít nhất có nắm chắn chín mươi phần trăm. Ngươi ta vẫn nên có chút lòng tin với hắn mới phải." Khác với Thái Nhất mày ủ mặt ê, Hãn Hải giống như vô cùng ung dung, cười trấn an nói. ...
Lý Phàm sờ cằm mình.
Dưới tiền đề của giả thiết "Truyền Pháp thiên tôn chính là phân thân của Thiên Y", đủ loại manh mối vụn vặt trước đây thu được thoáng chốc đều xâu chuỗi lại.