Chương 1682: Thiên Y Truyền Pháp mê
Chương 1682: Thiên Y Truyền Pháp mêChương 1682: Thiên Y Truyền Pháp mê
Lý Phàm xem lại lần nữa ký ức của quá khứ.
Quả nhiên lại tìm kiếm được rất nhiều manh mối. ...
Đảo Ân Ân.
Ấn Thượng Nhân chỉ về phía hai bộ xương nhân loại chính mình trân tàng, đi đến trước mặt Lý Phàm, cực kỳ nhỏ giọng nói: "Hai người kia, không phải cùng một loại người."
"Không phải cùng một loại người?" Lý Phàm sững sờ: "Có ý gì?"
Ân Thượng Nhân lấy tay khua một hồi, suy tư một hồi, dường như lại nghĩ không ra lời nói để hình dung thích hợp.
Rối rắm hồi lâu, bỗng nhiên siết tay, mặt đầy rối rắm: "Là một loại cảm giác, cảm giác ngươi hiểu chứ? Rõ ràng đều là nhân loại, nhưng hai nhân loại này, niên đại bọn họ sinh sống khác nhau, khu vực sinh sống cũng khác nhau. Có lẽ dáng vẻ bọn họ gần giống nhau, cũng đều là ta từ đáy biển Tùng Vân đào ra, nhưng có một loại giới hạn cực kỳ đặc biệt phân ranh sự khác nhau của hai bộ hài cốt này..."
Ân Thượng Nhân nói khá mơ hồ, nói rất lâu nhưng lại không nói ra được nguyên do cụ thể. ...
Di niệm vĩnh hằng của Thiên Dương, trong quá trình nghĩ hóa lần thứ hai.
Vì cố hết sức thoát khỏi thân thể yếu đuối của Thiên Dương, mau chóng khôi phục từ trong hôn mê, Lý Phàm nghiên cứu "Thiên Y Tiên Kinh”, kê một đơn thuốc cho chính mình, dặn dò sư huynh đi luyện chế. Quả thực hữu hiệu, nhưng sau đó sau khi hắn tỉnh lại, nhị sư huynh Lăng Tiếu lại nói với hắn thế này.
"Tiểu sư đệ, nói ra ngươi cũng đúng là may mắn. Trong phương thuốc ngươi cho, có mấy vị thuốc chưa từng nghe thấy. Bọn ta hỏi một lượt các phường thị xung quanh đều không tìm được có người bán ra. Thậm chí có người nói, Tu Tiên giới căn bản không tồn tại mấy loại thuốc này."
"Ha ha, ta không tin. Làm sao có thể có chuyện trong một phương thuốc, dược liệu khác đều có, mấy loại khác lại không †ôn tại chứ?"
"Ngay sau đó dựa vào lí lẽ tranh luận, tranh cãi với đối phương."
"May mắn lúc này có một đệ tử Dược Vương tông đi ngang qua, nghe thấy bọn ta cãi nhau, hắn tò mò hỏi bọn †a phương thuốc cụ thể."
"Sau đó căn cứ vào dược lý, chọn cho bọn ta mấy loại thảo dược thường gặp để thay thế."
"Tiểu sư đệ ngươi mới có thể uống thuốc này đấy!"...
Trước đây lúc gặp mặt Cực Thành tiên tôn, giành được phần thưởng ngọc bài cận pháp.
Cực Thành tiên tôn từng chỉ vào một gốc 'Thanh Vân Liễu' trong viện của hắn, dò hỏi ba người hắn, Hàn Dịch và Tây Môn Nguyệt có biết chỉ tiết về cây này không.
Hàn Dịch và Tây Môn Nguyệt đều không biết, chỉ có Lý Phàm đọc toàn bộ Thiên Y Tiên Kinh một câu nói rõ.
Về sau Cực Thành tiên tôn bởi vậy có nhiều chỉ điểm hơn với Lý Phàm. Thoạt đầu Lý Phàm có điều không hiểu, sau đó sau khi tra xét một phen mới tỉnh ngộ.
Hơn trăm loại thảo mộc sinh linh ghi lại trong Thiên Y Tiên như Kinh Mặc Cổ Trúc, gỗ Thanh Dã, hoa Vô Vọng, Bách Linh Ưng, Cửu Luyện Lộc vân vân. Những động thực vật này vốn hẳn cực kỳ thường thấy, ở Huyền Hoàng giới hiện giờ lại trở nên khan hiếm.
Thanh Vân Liễu, bây giờ chỉ phân bố số ít ở châu La Yên. Quê hương của Cực Thành tiên tôn cũng chính là châu La Yên. Khi đó Cực Thành nhận nhầm Lý Phàm là người đồng hương. Bởi vậy mới sẽ chiếu cố quá mức...
"Thiên Y là tu sĩ Thiên Pháp giới. Khác biệt giữa Tu Tiên giới sẽ có khác biệt rất nhỏ của giống loài. Vì vậy rất nhiều linh dược ta thấy trong "Thiên Y Tiên Kinh, căn bản không thấy trong Huyền Hoàng giới thượng cổ. Các sư đồ Thân Hóa Đạo tự nhiên hỏi hết tu sĩ xung quanh, đáp án nhận được đều là không có loại dược liệu này."
"Nhưng Thanh Vân Liễu vốn chỉ thấy trong Thiên Pháp giới, hiện tại sau nhiều năm lại xuất hiện trong một số châu vực. Đây là dấu hiệu Thiên Pháp đã hoà vào Huyền Hoàng."
"Hai giới giao dung."
"Hai bộ hài cốt nhân loại dưới đáy biển Tùng Vân, một bộ là dân bản địa Huyền Hoàng, một bộ khác thuộc về di hài của nhân loại Thiên Pháp giới. Tuy cùng là nhân loại, nhưng bởi vì Tu Tiên giới sở thuộc khác nhau, cho nên có khác biệt rất nhỏ. Khác biệt này nhỏ như thế, dù là lấy năng lực của Ân Thượng Nhân cũng nghiên cứu không ra."
"Không chỉ biển Tùng Vân đến từ Thiên Pháp giới. Huyền Hoàng giới còn có rất nhiều châu vực cũng đến từ cố hương của Thiên Y."
"Cổ Kim Sơn Hà Khảo" Tây Môn Vũ biên soạn suy tính ra Cổ Kim Sơn Hà chỉ biến. Huyền Hoàng giới không giống như căn nuốt tiểu thế giới khác, phía sau động thiên bành trướng ra ngoài đơn giản, mà như bị chia cắt phân tách ra, sau đó lại chen vào trong khe hở của mảnh nhỏ thế giới khác tiến hành bổ khuyết."
Suy nghĩ của Lý Phàm quay cuồng.
"Trong Vẫn Tiên huyền cảnh, thành Ninh Viễn và Tử Tiêu tông cách nhau không quá xa. Nhưng trong thế giới hiện thực, mật thất dưới lòng đất Bạch tiên sinh trong thành Ninh Viễn chôn sâu dưới núi Thái Hư. Mà di tích Tử Tiêu tông thì nằm ở châu Lâm Lang trung bộ Vạn Tiên Minh phía xa. Cùng là một châu, mấy ngàn năm sau, trời nam đất bắc."
"Dung hợp, cải tạo."
"Giống như tiến hành một cuộc phẫu thuật ngoại khoa tinh chuẩn..."
"Thiên Y..."
"Huyền Hoàng giới xảy ra biến hóa long trời lở đất như thế trong mấy ngàn năm. Tu sĩ bình thường lại căn bản không cách nào phát giác. Thậm chí cho dù người thiên phú dị bẩm như Tây Môn Vũ, có thể tra rõ chân tướng từ trong sương mù, tác phẩm của hắn cũng sẽ bị Vạn Tiên Minh phong sát, không cách nào truyền bá."