Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1698 - Chương 1699: Thanh Huyền Thương Thiếu Quân (2)

Chương 1699: Thanh Huyền Thương Thiếu Quân (2) Chương 1699: Thanh Huyền Thương Thiếu Quân (2)Chương 1699: Thanh Huyền Thương Thiếu Quân (2)

Lý Phàm biết rõ, càng là chuyện cấm bàn luận, thì càng có thể kích thích lòng hiếu kỳ của mọi người.

Sau khi đám tu sĩ phát hiện chuyện có thể liên quan đến âm mưu to lớn của Truyền Pháp thiên tôn, bất kể có bằng lòng hay không thì bọn họ cũng đã trở thành người ngồi chung trên một chiếc thuyền với Lý Phàm.

"Vậy thì bắt đầu từ Thương Thiếu Quân đi."

Lý Phàm khẽ gật đầu, che giấu nét âm u trong mắt đi.....

Di tích Thiên Kiếm tông, Kiếm Trủng.

Lý Phàm thánh thai đang ngồi xếp bằng ở bên cạnh hắc kiếm, cảm ngộ muôn vàn kiếm đạo quanh quẩn bên cạnh.

Tuy hắn đã từng dùng kiếm đạo xây dựng căn bản, nhưng giờ phút này, ở trong Kiếm Trủng này, bộ vô số thanh đao kiếm vây quanh, trong lòng Lý Phàm thánh thai vẫn có cảm ngộ mới không ngừng sinh ra như cũ.

"Thiên chỉ kỳ, chính là quy luật vốn có của thiên đạo."

"Thế giới biến ảo, quy luật lưu chuyển. Cũng không phải là bất biến. Thời gian ta đến đây thu lấy hắc kiếm không trùng với thời gian mấu chốt, tin là việc thôi thúc kiếm đạo cũng có khác biệt rất nhỏ."

Lý Phàm thánh thai mừng rỡ trong lòng.

Đối với việc nhận biết thế giới xoay chuyển, tiến thêm một bước.

Dưới lòng có cảm giác, hắn phát ra một tiếng thét dài, mười triệu thanh kiếm trên mặt đất cũng theo đó mà không ngừng hơi rung động.

Mà nơi trung tâm vạn kiếm, thanh kiếm gỗ mà Bạch tiên sinh để lại cũng hơi cong.

Dường như là sinh ra chút bất đồng đối với cảm ngộ của Lý Phàm thánh thai.

"Thiện."

Miệng Lý Phàm thánh thai khẽ nhếch, hắc kiếm bay lên trời, thẳng vào trong bụng, hóa thành tự thân đạo cơ.

Dựa vào Thiên chỉ kỳ lần này, bởi vì Lý Phàm thánh thai đã lấy được trước thời hạn cho phép.

Cho nên kiếm gỗ cũng không ngăn cản. Khí tức huyền ảo ẩn chứa trong kiếm gỗ từ từ biến mất.

Một làn sóng huyền diệu khó lòng giải thích được từ từ xuất hiện trên người Lý Phàm thánh thai.

Huyền Hoàng kiếm đạo, vào giờ khắc này hoàn thành di dời.

Được vô số thanh kiếm rỉ sắt trong Kiếm Trủng khom người đưa tiễn, Lý Phàm thánh thai chậm rãi rời đi.

"Người mang Thiên chỉ kỳ, có thể vào thẳng Hợp Đạo kỳ."

"Kiếm chỉ đạo cơ, kiếm phương pháp, kiếm hóa động thiên. Cùng với..."

Lý Phàm bản tôn đã Hóa Thần, nháy mắt chỉ ra con đường tiếp theo thánh thai phải đi.

"Huyền Hoàng kiếm đạo tự thay đổi" "Sau đó, chỉ cần khiến Thiên chỉ kỳ hoàn toàn dung hợp với bản thân, thì tương đương với đã chiếm đoạt, hoàn toàn nắm giữ lực lượng phép tắc thiên địa. Đạt được thành tựu tiên tôn Hợp Đạo."

"So với tu sĩ tân pháp tâm thường thì đúng là dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng cho dù..."

"Nhưng gần như có thể là đoạn tuyệt nghịch lý chứng đạo trường sinh. Giống như Bạch tiên sinh được coi nhẹ Huyền Hoàng Đại Thiên Tôn, nhưng chống lại đạo lý thiên địa vậy. Cho dù có kinh tài tuyệt diễm đến mức có thể nghịch lý thành công thì cũng chưa chắc đã có thể trốn thoát được thiên địa cắn trả"

"Ngày chứng đạo cũng chính là ngày chết." Suy nghĩ sôi trào trong đầu Lý Phàm thánh thai, mà cảnh giới của hắn cũng từng bước tiến lên.

Thời điểm khí hắn rời khỏi Kiếm Trủng, vẫn chỉ là mới vừa vào Trúc Cơ kỳ.

Nhưng ngày hẳn ra khỏi châu Thiên U, Lý Phàm thánh thai đã thăng lên tới Kim Đan kỳ.

Mà thời điểm khi Lý Phàm thánh thai xuất hiện ở Vực Thẳm Gào Thét có cất giấu trường chắn sương trắng, hắn đã bước vào đến hàng ngũ Nguyên Anh kỳ.

Không cần tận lực hấp thu, không có chút nào trở ngại, thiên địa linh khí mãnh liệt tràn tới, tự đi vào trong cơ thể Lý Phàm thánh thai.

Hóa thành nấc thang tấn thăng vững chắc.

"Đây chính là lợi ích sau khi lấy được sự cho phép của thiên đạo."

"Vẫn chỉ là một trong số kiếm đạo. Nếu là cả thiên đạo Huyền Hoàng, thật sự là không dám tưởng tượng. Khó trách ban đầu Bạch tiên sinh có thể một bước thăng lên Hóa Thần, ngay lập tức chứng Trường Sinh..."

Có Thiên chi kỳ trong người, việc tu hành không cần đến ngoại vật nữa.

Lại thêm có thiên địa đại thế chủ động phối hợp, tốc độ tu hành của Lý Phàm thánh thai đã không thể dùng lẽ thường để suy đoán.

Kiếm đạo chập chờn di tán xung quanh, ép mở phệ nguyên sương trắng.

Lý Phàm thánh thai hóa thành một ánh kiếm quang, chạy thẳng tới Đoạn Chưởng tiên thành.

Sau khi trong tai mơ hồ nghe được vô số tiếng kêu rên giống như ác quỷ, Lý Phàm thánh thai đã trở nên giống như bản tôn, cùng là cảnh giới Hóa Thần.

Có điều ngay sau khi đột phá đến cảnh giới Hóa Thần, đối với lĩnh ngộ diễn biến kiếm đạo của bản thần vẫn còn khiếm khuyết.

Cái này cũng dẫn đến việc tiến triển của tu vi lập tức chập lại.

"Cộng thêm sự nghiên cứu ở đời này nữa, lần sau lặp lại, tiến cảnh sẽ còn nhanh hơn."

"Người tới dừng bước!" Một tiếng quát chợt vang lên, cắt đứt mạch suy nghĩ của Lý Phàm thánh thai.

Đồng thời một bóng người ngăn ở trước mặt Lý Phàm.

Người mặc áo giáp màu xanh, tay cầm trọng kích, nhắm vào Lý Phàm.

"Kẻ nào?! Dám xông vào Tiên Lũy Vĩnh Hằng?" Giọng điệu tu sĩ mặc giáp bất thiện.

Ánh mắt Lý Phàm hơi nheo lại, nhận ra giọng nói này.

Ở đời đời 114, hắn phụng mệnh xây cất Thiên Huyền Tỏa Linh trận trong Tiên Lũy Vĩnh Hằng.

Sau đó Vực Thảm Gào Thét đột nhiên xuất hiện dị động, chỗ của hắn ở cứ điểm số Giáp Tuất mất liên lạc với tiên thành.

Mắt thấy đồ tiếp tế sắp hao hết, Lý Phàm nghịch luyện đạo tâm, một thân một mình từ trong cứ điểm trở lại tiên thành, tìm kiếm cứu viện.
Bình Luận (0)
Comment