Chương 1705: Huyền Hoàng Trọng Sinh Thuật (2)
Chương 1705: Huyền Hoàng Trọng Sinh Thuật (2)Chương 1705: Huyền Hoàng Trọng Sinh Thuật (2)
Giống như Thương Thiếu Quân bây giờ, cho dù có chỉ điểm của Lý Phàm, trong lúc nhất thời cũng vẫn không thể nào lĩnh ngộ ra chân tướng ẩn tàng.
"Đời này muốn thử dò xét bọn họ, thì không thể bó tay bó chân."
"Đã tới đây, trước hết hủy đi một chỗ, xem bọn họ có phản ứng gì."
Ánh mắt Lý Phàm chớp động.
Ngàn vạn kiếm ảnh sau lưng hiện lên, đột nhiên gia tốc, hướng về bên trong vực thẳm.
Thương Thiếu Quân đang ngây người, vội vàng đuổi theo.
Càng đi vào sâu, mức độ xen lẫn và dung hợp của pháp tắc thế giới khác nhau càng mỏng.
Thiên Đạo va chạm, cho dù là giữa những thế giới đã sụp đổ, cũng không phải tu sĩ tâm thường có khả năng tiếp nhận.
Dao động gấp loạn trong bóng đêm, giống như cuồng phong đảo qua.
Thương Thiếu Quân cảnh giới Hợp Đạo thậm chí còn cảm thấy thiên địa chỉ phách mà mình tế luyện đạo, cũng có nguy cơ bị phân giải.
"Tu sĩ Hợp Đạo ở chỗ này cũng như thuyền con trong mưa, nến tàn trong gió, không thể tự chủ."
Thương Thiếu Quân lại lần nữa nhìn về phía Lý Phàm, trong lòng tràn đầy khó hiểu.
Rõ ràng cảnh giới của đối phương không bằng mình, nhưng ở giữa những dao động tạo thành do va chạm của các pháp tắc thế giới khác nhau, vẫn có thể giữ vững bình tĩnh như vậy.
"Rốt cuộc hắn có cảnh giới gì?"
"Chẳng lẽ là..."
"Trường Sinh?"
Trong tâm trí của Thương Thiếu Quân không khỏi hiện ra những suy nghĩ này.
Theo những gì hắn biết, trong những di dân ấy đến từ Tu Tiên giới khác cũng có một số sự tồn tại Trường Sinh kỳ.
Tuy không bất khả chiến bại như Trường Sinh thiên tôn Huyền Hoàng giới, nhưng quả thực không phải tu sĩ Hợp Đạo bình thường có thể đối phó được.
"Chắc hẳn là như vậy" Thương Thiếu Quân trong lòng ớn lạnh, đối đãi với Lý Phàm càng ngày càng cảnh giác cẩn thận. Hai người tiếp tục đi sâu vào Vực Thẳm Gào Thét, cùng với mức độ dung hợp pháp tắc của thế giới khác nhau đạt đến đỉnh cao.
Trong bóng tôi bắt đầu xuất hiện dị tượng mới.
Tia sáng Huyết Sắc chiếu sáng phía trước.
Những mảnh lục địa vỡ treo ngược và lơ lửng trên đầu họ.
Nhìn từ xa, có thể lờ mờ nhìn thấy phế tích rải rác khắp nơi trên lục địa, xương trắng chỉ chít trong phế tích.
Sợi tơ hồng chắc chắn giống như rễ cây, từ những mảnh vỡ đại lục này sinh trưởng lên, lan rộng xuống Vực Thẳm Gào Thét, ẩn mình trong bóng tối.
Trong không gian còn thỉnh thoảng vang lên âm thanh khiến người ta rùng mình. Giống như con dao kim loại sước qua bề mặt xương, lại giống như một người sắp chết đang hấp hối.
Bầu không khí quỷ dị nơi đây, khiến cho hai người Lý Phàm đến tìm kiếm bí mật không hẹn mà cùng dừng lại.
Nhìn thấy Lý Phàm hình như đang quan sát chăm chú cảnh tưởng kỳ lạ phía trước, sau khi suy nghĩ một hồi Thương Thiếu Quân cũng truyền âm biểu đạt quan niệm của bản thân: "Dường như những thế giới đổ nát này vẫn còn sự sống?" Hắn có chút không chắc chắn.
Lý Phàm thánh thai không trả lời.
Chỉ vung ra một kiếm quang, bay thẳng về phía một trong những thế giới VỠỡ nát.
Thương Thiếu Quân thấy vậy, trong lòng căng thẳng, lập tức đề phòng.
Tuy đã biết kiếm thuật của Lý Phàm phi phàm cỡ nào, nhưng phản công của thế giới cũng không thể coi thường, cho dù là thế giới Tân Tử.
Trong chớp nháy kiếm quang màu trắng bạc đã xuyên qua không gian, đến trên mảnh đại lục đổ nát kia.
Khiến cho Thương Thiếu Quân có chút không ngờ tới, thanh kiếm đó của Lý Phàm chém ra, dường như không phải là để tiêu diệt.
Sau khi sắp đâm thủng khoảng cách thì luôn ở trạng thái đình trệ không động.
Và khi nó đến, những dấu vết lưu lại trong không gian cũng không hề phai mờ.
Kiếm quang ngưng tụ, dường như hình thành một sợi bạc mỏng.
Đưa Lý Phàm kết nối với thế giới đổ nát đó. Thân hình Lý Phàm bay đi, đứng trên sợi dây bạc, nhắm mắt lại dường như cảm ngộ điều gì đó.
"Đây là tại..."
Đối với hành động của Lý Phàm, ban đầu Thương Thiếu Quân có chút không hiểu.
Nhưng khi hắn xem, không biết vì sao, trong tâm trí hiện ra bác sư người phàm bắt mạch chữa bệnh.
"Dùng kiếm làm dẫn, bác vọng sinh tử"
"Chăng lẽ vị này không những kiếm thuật siêu phàm, hơn nữa còn có thành tựu sâu sắc về 'y học'?"
Trong lòng Thương Thiếu Quân chấn động.
Mà hành động tiếp theo của Lý Phàm, càng khiến tim hắn đập mạnh hơn.
Chỉ thấy Lý Phàm nhẹ nhàng giậm chân lên sợi bạc, một tia dao động dọc theo sợi chỉ mỏng manh truyền đến trong thế giới tàn phá.
Lúc đầu, đó là một cơn chấn động nhẹ không đáng kể.
Sau đó, như thể có thứ gì đó vang lên, chấn động càng lúc càng dữ dội. Vùng đất vốn đã chết bỗng bừng tỉnh.
Tiếng nổ vang từ dưới lòng đất truyền tới, vô số dung nham cùng với tiếng gầm của thế giới ầm ầm phun trào.....
Chính tại lúc này, Lý Phàm nhẹ nhàng búng tay, cắt đứt kiếm quang dưới chân.
Sau đó chạy xa về phía sau nơi đến.
"Cách xa một chút." Lý Phàm chưa dứt lời, Thương Thiếu Quân đã cảm thấy mình bị một dòng sức mạnh đập trúng, cơ thể không khống chế được bay ngược về phía sau.
Khí huyết trong cơ thể cưồn cuộn, giống như đã bị thương nhẹ.
Thương Thiếu Quân kinh hãi quay đầu lại, phát hiện thế giới bị Lý Phàm "chuẩn đoán" kia đang kịch liệt tự va chạm, đã rơi vào kết cục hủy diệt.
Vốn dĩ là mảnh tàn, thế giới cực kì mỏng manh.
Chẳng thể nào chịu đựng được năng lượng kịch liệt như thế của mình dao động.
Mặt đất hoàn toàn tách rời, hóa thành ngọn lửa mạnh mẽ màu đỏ vô tận.