Chương 1769: Đột nhiên vận mệnh đổi (2)
Chương 1769: Đột nhiên vận mệnh đổi (2)Chương 1769: Đột nhiên vận mệnh đổi (2)
"Khuấy động phong ba mười năm hơn, cuối cùng bị đại quân triều đình tiêu diệt trọn ổ. Ngươi và Vương Huyền Bá tử chiến không lui, bị loạn đao phân thay."
Tôn Nhị Lang nghe thấy "vận mệnh" thuộc về mình từ trong miệng đối phương, không khỏi nhướn mày.
"Nhưng mà hiện tại, mọi thứ đã khác."
"Tương lai của ngươi..."
Bóng dáng Trần Thiên Hải biến thành màu xanh lam hư ảo.
Chỉ là sau chốc lát, lại biến trở lại nguyên dạng.
"Diệu thay! Biến số chỉ ngoại!"
"Thánh triều khởi à.." Trong mắt Trần Thiên Hải nhuốm tia sáng kỳ dị.
"Trong thời gian mấy năm ngắn ngủ, đã có thể tảo thành biến chuyển lớn như vậy...
Hắn lẩm bẩm trong biến, giống như đã phát hiện chuyện khiến người ta cực kỳ hưng phấn.
"Ngươi có biết, lai lịch của vị sư tôn đó của ngươi không?" Trần Thiên Hải hỏi.
Tôn Nhị Lang chỉ bình tĩnh nhìn Trần Thiên Hả.
"Đúng rồi, đừng nói ngươi không biết. Cho dù ngươi biết, e rằng cũng sẽ không biết nên nói sao, cũng nói không thành lời được." Trần Thiên Hải lộ ra nụ cười khó hiểu.
Trong lòng Tôn Nhị Lang đột nhiên cảm thấy có chút không thoải mái.
"Ể, đợi đã, công pháp tu hành của ngươi..." Trần Thiên Hải quan sát Tôn Nhị Lang rồi đột nhiên thốt lên, có chút kinh ngạc bất định.
"Là 'Tọa Sơn Quyết' của Thần Mộc tông?"
0
"Lễ nào, sư tôn người là người của Thần Mộc tông môn năm đó?" Trần Thiên Hải dường như nhớ đến gì đó, có chút kinh ngạc không thôi.
"Tọa Sơn Quyết?" Nghe đến ba chữ này, trong lòng Tôn Nhị Lang khế động. Trong vô thức nảy ra là một loại cảm giác thân thuộc.
"Không đúng, không đúng." Có điều chưa đợi Tôn Nhị Lang trả lời, Trần Thiên Hải đã tự mình lắc đầu phủ quyết.
"Chỉ là khí tức có chút tương đồng mà thôi." "Huống hồ, theo lý mà nói "Tọa Sơn Quyết" là công pháp mà thần mộc của Thần Mộc tông năm đó tu hành, lấy năm tháng đổi tu vi. Tu sĩ tầm thường tu hành, gian khó vô cùng, tiến vào cảnh giới cực chậm. Tiểu lang quân tuổi còn trẻ mà đã là Nguyên Anh đại thành. Rõ ràng không hợp lắm." Trần Thiên Hải tự cười trào phúng, nhìn Tôn Nhị Lang, tò mò trong lòng càng sâu.
"Thực sự thì thứ vấn bối tu hành không phải cái gì mà 'Tọa Sơn Quyết, mà là huyền công thân truyền của sư tôn. Sở dĩ ta tu hành nhanh như vậy, phần nhiều là nhờ vào công của môn huyền công này." Tôn Nhị Lang trầm giọng nói.
"Được rồi có lẽ quả thực là ta đã nhìn lầm" Trần Thiên Hải không tranh biện thêm, lược qua không nói đến nữa.
"Tiền bối, Thần Mộc tông này, phải chăng là một trong thập tông Tiên đạo năm đó?" Tuy đã thanh minh nguồn gốc của công pháp bản thân đã tu hành, nhưng Tôn Nhị Lang vẫn còn một chút hiếu kỳ về "Tọa Sơn Quyết" kia, thế là trực tiếp mở lời hỏi.
Tôn Nhị Lang phát hiện, Thái Diễn tông này rất khác với một thượng cổ thần tông quy tắc sâm nghiêm trong tưởng tượng.
Dường như không có phân biệt tôn ti trên dưới, đối với hắn một người ngoài cực kỳ trẻ tuổi cũng luôn miệng gọi tiểu lang quân thân thiết.
Tuy không biết nguyên nhân tạo nên bầu không khí như vậy là gì, nhưng đối với Tôn Nhị Lang đây chắc chắn là một chuyện tốt, nhập gia thì tùy tục.
Trần Thiên Hải cũng có gì nói đấy, sau khi gọi Tôn Nhị Lang ngồi xuống, tiện miệng nói "Thần Mộc tông, còn cổ lão hơn tiên đạo thập tông bọn ta."
"Cùng một thời đại với Thần Mộc tông, là những tông môn viễn cổ đã sớm biến mất như Hoang Thần tông, Luân Hồi tông."
"Trước khi đoạn tuyệt tiên lộ, trong số bọn họ có một vài tiên môn đã vì các loại nguyên nhân mà biến mất triệt để"
"Thần Mộc tông nghe nói là vì một gốc thần mộc giới ngoại ở trong tông mà thành danh, thần mộc này nghe nói chính là do Tiên giới ban cho, sau khi mọc rễ ở Huyền Hoàng giới, triển hiện ra các loại thân thông nhiệm mầu. Nhưng lại chính vì gốc thần mộc này, dẫn đến bất mãn của 'Tuyên Hoàn Hoàn Hằng Viên. Cuối cùng dẫn đến kết cục bại vong. Đúng là họa phúc khó lường."
"ý nghĩa của năm chữ 'Tuyên Hoàn Hoàn Hằng Viên' này, là 'Đã xuất hiện từ thời tuyên cổ, đồng thời tiếp tục tồn tại vĩnh hằng. Sừng sững trên dòng sông sinh mệnh, như tường trời xanh'. Nó là một gốc cổ thụ nguyên sinh tự diễn sinh ngoài Huyền Hằng Giới cùng tồn tại với trời đất, thậm chí nắm giữ nguồn gốc trường sinh."
"Cái gọi là một núi không thể có hai hổ, sự tăng trưởng của gốc thần mộc giới ngoại này càng lớn mạnh, ắt hẳn sẽ tạo thành uy hiếp với nó. Thế là đã có chuyện tiêu diệt Thần Mộc tông..."
Trần Thiên Hải thuận miệng kể ra từng câu chuyện thượng cổ.
Từ khi Tôn Nhị Lang bước vào con đường tu hành đến nay, ngoại trừ tu luyện ra thì chính là giết chóc, đây là lần đầu tiên có cơ hội hiểu được những bí mật viễn cổ này, nghe đến cực kỳ say mê. "Hoang Thần tông, Thần Mộc tông, chỉ nghe tên dường như đều khác với các tông môn khác." Tôn Nhị Lang cảm thán nói.
Trần Thiên Hải mỉm cười sáng lạn: "Đó là đương nhiên. Những tông môn này đều là tông môn diễn sinh từ khi Huyền Hoàng giới mở ra, có liên hệ phức tạp với Tiên giới. Lúc Tiên giới hãy còn, địa vị của bọn họ đương nhiên vô cùng uy phong. Có điều nếu như Tiên giới gặp phải đại biến, tiên lộ đọan tuyệt, bọn họ cũng hưng thịnh vốn có nữa."
Tôn Nhị Lang nghe đến gật gù.
"Tiểu lang quân có biết nguồn gốc của Thái Diễn tông bọn ta không?" Trần Thiên Hải chợt chuyển chủ đề, hỏi.
"Vãn bối không biết." Tôn Nhị Lang thành thật đáp.