Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1780 - Chương 1781: Thủ Tịch Hộ Pháp Đường

Chương 1781: Thủ tịch Hộ Pháp đường Chương 1781: Thủ tịch Hộ Pháp đườngChương 1781: Thủ tịch Hộ Pháp đường

Đẩy nó đến một tình cảnh khó mà tưởng tượng.

Trợ giúp của Giải Ly điệp cuối cùng đối với Lý Phàm trong luân hồi đã không cần nói nhiều.

Nếu lại thêm thứ khác...

Làm cho Lý Phàm không kiềm được tim đập thình thịch.

"Nói không chừng, đạo phá cục nằm ngay trong đó."

"Bảo vật ở trước, phải xem mưu đồ thế nào rồi."

Ánh mắt Lý Phàm chớp động.

Suy cho cùng Hóa Đạo Thạch Mẫu cũng là tồn tại có thể thuận lợi chạy trốn từ trong kiếp nạn Huyền Hoàng giới diệt tuyệt, Lý Phàm cũng sẽ không khinh địch.

"Chưa hẳn phải vội vàng cầu thành. Đời này, làm đồng bọn hợp tác tuyệt đối đáng tin, đổi lấy tín nhiệm của Thái Diễn tông, từ đó biết càng nhiều thông tin che giấu của bọn họ hơn."

"Bản thân ta phải hoàn thiện số liệu trận pháp ô nhiễm này trước, nếu như có cơ hội thì dùng dao mổ trâu giết gà, xem thử hiệu quả."

Không gian Diễn Pháp Giác cung cấp cho Lý Phàm thời gian đủ an toàn, sẽ không bị bên ngoài quấy rầy.

Ngoài ngẫu nhiên phải ứng đối với việc bãi công của tiểu loli ra, lúc khác đều có thể nói là tương đối rảnh rỗi.

Giao lưu với nhau giữa ba trưởng lão trấn thủ cũng càng ngày càng ít, từng người đều đắm chìm trong thế giới của chính mình.

Chỉ có điều, một ngày này, trong không gian Diễn Pháp Giác lại có một nhóm người đặc biệt tới.

Không có ngọc bài cận pháp lại nhận được phê chuẩn đặc biệt của Tiên Minh, đi tới đây dưới sự dẫn dắt của trưởng lão thủ tịch Hộ Pháp đường.

Hoa Nguyệt Dạ luôn có chút lười biếng dường như trở nên có phần căng thẳng, liên thanh chào hỏi: "Tham kiến Hư trưởng lão."

Lý Phàm nhận ra được không chỉ hai trấn thủ khác, ngay cả tiểu loli Diễn Pháp Giác trước giờ tùy tiện, không sợ trời không sợ đất cũng thu liễm rất nhiều.

Cùng lúc hành lễ theo, Lý Phàm nhìn lão giả tóc trắng hình như hai mắt đều mù trước mắt, trong đầu lóe qua tư liệu của vị thủ tịch Hộ Pháp đường này. "Hư Uyên Hiến, đảm nhiệm thủ tịch Hộ Pháp đường đã hơn ba ngàn năm. Tuy mặt ngoài nhìn qua bình dị gần gũi, thực ra tính tình cổ quái, cứng nhắc. Tuân thủ chế độ Tiên Minh đến mức tín điều, không nể nang tình cảm. Thậm chí ngẫu nhiên truyền pháp giả đến, muốn phá hư quy củ cũng không được. Được truyền pháp giả Tưởng coi trọng, truyền pháp giả khác tuy có người ngứa mắt hắn nhưng cũng chẳng làm gì được hắn."

"Nếu đã có thể đảm nhiệm thủ tịch Hộ Pháp đường, thực lực bản thân Hư Uyên Hiến cũng sâu không lường được, không phải Hợp Đạo bình thường có thể so sánh. Vạn Tiên Minh chỉ có một lần tru sát Hợp Đạo, thu hồi ghi chép tiết lộ công pháp, cũng là người này xuất thủ. Gọn gàng, thậm chí đều không cho người đứng ngoài quan sát thời gian phản ứng."

Hư Uyên Hiến nói rõ ý đồ đến lần này: "Đại khảo Tiên Minh lần này vừa kết thúc không lâu, mấy đứa nhỏ này đều là người xuất sắc trong đó. Nghị hội truyền pháp giả phê chuẩn đặc biệt, cho phép bọn họ cơ hội sử dụng Diễn Pháp Giác, thôi diễn công pháp cấp Hợp Đạo một lần."

"Hửm?"

"Tại sao lại vậy?!"

Ba người trấn thủ và tiểu lolu Diễn Pháp đều có phần kinh ngạc.

Tiểu loli lẩm bẩm trong miệng, còn muốn oán giận.

Sau khi thoáng nhìn nét mặt Hư Uyên Hiến lại cẩn thận từng li từng tí nuốt lời nói vào trong bụng.

Lý Phàm phản ứng nhanh nhất, gật đầu nói: "Còn xin thủ tịch đưa ra pháp ấn của Nghị hội." Vẻ mặt nghiêm túc, không hề bởi vì đối phương là người lãnh đạo trực tiếp của mình mà làm cho có lệ.

Hư Uyên Hiến cũng rất phối hợp, đánh ra một pháp ấn.

Cảm nhận khí tức truyền pháp giả vờn quanh phía trên, Lý Phàm nghiêm túc kiểm tra tin tức nói rõ trong đó, cuối cùng mới ra hiệu gật đầu biểu thị kiểm tra thông qua.

Sau khi mời tu sĩ đang chờ thôi diễn, Lý Phàm sắp xếp Diễn Pháp Giác giải quyết nhiệm vụ của những tu sĩ mới nhận chức Tiên Minh trước.

Tổng cộng mười sáu người, tuổi tác, cảnh giới đều khác nhau.

Quang cầu diễn pháp khổng lồ không ngừng chuyển động, tiểu loli tức giận tiến hành công việc thôi diễn.

Trong lúc đám người này xếp hàng chờ thôi diễn công pháp, Lý Phàm có chút tò mò truyền âm hỏi Hư Uyên Hiến: "Thủ tịch đại nhân, thứ cho tiểu tử mắt vụng về, đám tu sĩ này... Hình như cũng không giống tư chất đặc biệt tốt. Sao Tiên Minh lại ưu đãi như thế?"

Truyền âm không tránh đi hai trấn thủ khác, bọn họ cũng lộ ra ánh mắt tò mò.

Song cũng chỉ chờ được trâm mặc.

Hư Uyên Hiến không nói một lời, giống như căn bản không nghe thấy truyền âm của Lý Phàm.

Hai người trấn thủ thức thời thu hồi ánh mắt.

Lý Phàm cũng không tiếp tục hỏi nữa, nghi thức trong sân rơi vào trong trâm mặc quỷ dị.

Mãi đến khi tập thể mười sáu người này hoàn thành thôi diễn công pháp, sắp rời đi, Hư Uyên Hiến mới đột ngột đáp lại.

"Vấn đề này, thực ra ta cũng muốn biết."

"Chẳng qua chuyện không biết trong thiên hạ quá nhiều, cũng không cần làm đến mức mọi chuyện đều biết. Chỉ cần làm tốt bản chức của mình là được."

"Nếu Nghị hội truyền pháp giả đều đã quyết định như vậy thì nhất định có đạo lý của bọn họ. Những người làm thuộc hạ chúng ta nghe lệnh là được."

Ba người trấn thủ sôi nổi cúi người, †ỏ vẻ thụ giáo.

Mãi đến khi Hư Uyên Hiến hoàn toàn rời đi không gian Diễn Pháp Giác mới dám bắt đầu giao lưu.

"Thủ tịch đại nhân thật đúng là cứng nhắc danh bất hư truyền."

"Lần này Tôn đạo hữu phản ứng thật nhanh, thủ tịch thích ngươi làm việc theo quy củ như vừa rồi. Nói không chừng vào pháp nhãn thủ tịch, chờ năm trăm năm sau đạo hữu ra ngoài, hắn sẽ chọn ngươi làm thủ tịch hạ nhiệm đấy." Hoa Nguyệt Dạ trêu đùa.
Bình Luận (0)
Comment