Chương 1805: Điếu ngư chung xuất bảo
Chương 1805: Điếu ngư chung xuất bảoChương 1805: Điếu ngư chung xuất bảo
Bách Hoa đạo nhân đến để báo cáo công việc cho Lý Bình.
Đương nhiên, quan trọng hơn chính là đòi hỏi tỉnh túy nguyên lực.
Sau mấy lần hấp thụ, thực lực bất ngờ tăng mạnh, Bách Hoa đã ăn tủy biết vị, khó mà bỏ qua.
Thật ra, nguyên lực màu vàng nhờ vào nghỉ thức tộc nhân U tộc cầu nguyện tạo ra, có khoảng cách chênh lệch chút ít so với tỉnh túy nguyên lực chân chính.
Có điều, cổ pháp Trường Sinh này đối với Bách Hoa mà nói, có thể giúp nàng tiến thêm một bước đã không khác biệt gì so với nguyên lực chân chính.
Trong lúc chào hỏi Lý Bình, Bách Hoa cũng chú ý đến Xảo Công và Thiên Dương bên cạnh hắn.
Tuy vẻ ngoài Thiên Dương chỉ là dáng vẻ của thiếu niên mười mấy tuổi nhưng trong người ẩn chứa sức mạnh khiến Bách Hoa phải âm thầm run rẩy.
Còn Xảo Công thì lại để Bách Hoa cảm nhận được một thứ mùi vị quen thuộc.
Thứ mùi vị từ bên ngoài Huyền Hoàng giới, khí tức của tu sĩ.
Bách Hoa quan sát tỉ mỉ hai người một phen, cũng không nhiều lời gì.
Nhân vật cổ quái kỳ lạ hội tụ tại Thánh triều Đại Khải đúng là quá nhiều. Nàng đã không còn cảm thấy kinh ngạc từ lâu.
Đối với nàng, chuyện này trái lại là chuyện tốt. Có được tỉnh túy nguyên lực của Lý Bình, Bách Hoa vô cùng đắc chí rời đi.
"Đạo hữu, vị kia là?" Xảo Công cẩn trọng hỏi.
"Bách Hoa đạo nhân, tông chủ Thiên Liên tông Vạn Thịnh giới trước đây." Lý Bình giới thiệu tóm tắt giản lược.
Một câu nói đơn giản làm Xảo Công vừa kinh hoảng cũng vừa không nhịn được hoang mang.
Hóa ra giống như hắn, cũng là người sống sót đến từ Tu Tiên giới khác. Vậy liệu có phải bên trong tiểu thế giới này còn có càng nhiều hơn không?
Mang theo nghi vấn này, Xảo Công và Thiên Dương dưới sự dẫn dắt của Lý Bình, đi thăm thú tổng thể Thánh triều Đại Khải.
Bất kể là Tiên Linh tháp phun linh khí ngày đêm không ngừng hay là bay lượn chu thiên, Tuần Thiên tiễn canh gác phòng hộ đều khiến hai người kinh ngạc thán phục.
Trong quá trình đi thăm thú, thỉnh thoảng gặp phải người khiến người ta không nhìn thấu, càng làm bọn họ ngộ ra rằng: Thánh triều Đại Khải ngọa hổ tàng long, tôn tại như bọn họ...
Vẫn còn rất nhiều.
Cuối cùng, bọn họ đi đến bên trong Thánh Hoàng tọa.
Lý Bình quay về vị trí tương ứng của hắn, nhìn xuống hai người, giọng nói vang vọng trong tòa kiến trúc trống không.
"Xảo Công đạo hữu, ta biết thủ đoạn luyện khí của ngươi cao siêu."
"Chỗ ta có một vài ý tưởng luyện chế khôi lỗi kiểu mới, ngươi không ngại thì tham khảo chút." Xảo Công nhanh chóng bị phương pháp Lý Bình đưa ra hấp dẫn.
"Tinh túy nguyên lực, cộng thêm Thân Hóa Đạo, phối với kỹ thuật luyện khí của Thiên Cơ giới..."
"Chế tạo ra tồn tại có ý thức của bản thân, có thể so với khôi lỗi Tiên cấp."
Xảo Công càng xem càng phấn khích.
Hắn thấy phương án này hoàn toàn có thể thực hiện được. Thậm chí rất nhiều ý tưởng trong đó còn tình cờ trùng hợp với quan niệm từ trước tới nay của hắn.
"Ta sẽ đặc biệt mở ra một khối không gian bên trong tiểu thế giới Đại Khải làm chỗ nghiên cứu cho ngươi."
"Thiên Dương cũng sẽ hỗ trợ ngươi."
Lý Bình tiếp tục nói: "Trước tiên luyện chế ít khôi lỗi thử tay nghề đi, đợi sau khi không còn vấn đề gì nữa thì tiến hành cải tạo giúp Thiên Dương."
Xảo Công nghe vậy, mắt nhìn sang Thiên Dương, không khỏi giật mình.
"Mặc Viêm làm căn cơ, tỉnh túy nguyên lực trợ giúp thăng tiến..."
"E là sau khi đại thành, thực lực sẽ không nằm dưới Huyền Hoàng Trường SinhI"
Nghĩ đến tương lai trong tay mình, có thể thật sự tạo ra tồn tại Trường Sinh, thậm chí là Tiên cấp theo một ý nghĩa nào đó, trong lòng Xảo Công không nhịn được vô cùng phấn khích.
Không lâu sau khi hoàn thành kết nối với nhân viên liên quan trong Đại Khải, Xảo Công không chờ được bắt đầu công việc của mình.
"Mọi việc đã sẵn sàng, tiếp theo chính là đợi người của Dược Vương tông trở về." Lý Bình nghĩ vậy.
Hắn đã bày ra thiên la địa võng từ sớm, chờ Dược Vương đỉnh trở về Huyền Hoàng giới, sau đó sẽ lập tức dẫn dắt vào trong tiểu thế giới Đại Khải.
Tuy hiệu quả thúc đẩy tăng thực lực tổng hợp cho Đại Khải của đan dược không lớn nhưng Lý Bình lại nắm giữ không ít bài độc đan có thể làm suy yếu †u sĩ Vạn Tiên Minh.
Thánh Hoàng vô diện ngồi ngay ngắn trên Thánh Hoàng tọa, trong đầu hiện lên tất cả sự vụ Thánh triều gần đây.
Không cần hỏi đến việc khác, mọi thứ ngay ngắn trật tự, phát triển ổn định theo hướng tốt.
Duối tình huống tất cả mọi người đều biết không lúc nào Thánh Hoàng không đang theo dõi chăm chú, hoàn toàn không có người nào dám lười biếng.
Sau khi xem xét toàn bộ kể cả việc nhỏ nhặt, dòng suy nghĩ của Thánh Hoàng dần trở nên lắng xuống.
Thân hình chớp lóe, sau một khác đã đi vào mật thất U Ám bên dưới Thánh Hoàng tọa.
Nơi này giống như tỉnh không vô tận, mấy chục món bảo vật như tỉnh trần, phát ra ánh sáng lấp lánh, lẳng lặng trôi lững lờ.
Cuộc thi câu cá Thánh triều chưa từng dừng lại.
Bảo vật câu lên từ trong ao câu cá cũng nhiều vô số kể.
Lời thề Lý Bình hứa hẹn trước đây vẫn còn đó.
Những bảo vật này đều quy tụ về cho tất cả con dân Thánh triều. Đương nhiên, đối với vài nguyên nhân vì tính cách cá nhân, hoặc không biết rõ tác dụng cụ thể, không cần bảo vật cũng có thể chọn cách nộp lên, đổi lấy khen thưởng khác.
Trong bảo khố này chỉ còn lại bảo vật ao câu cá vô chủ.
Đại đa số trong đó, Lý Phàm không thèm để tâm.
Duy chỉ có một món trong số đó...
Lý Bình đưa tay phải ra, tỉnh túy nguyên lực màu vàng chợt hiện.
Một đốm sáng trong bảo khố phản ứng lại nhanh nhất. Trước khi các đốm sáng khác chưa kịp có hành động gì thì nó đã đi tới bên cạnh Lý Bình.
Liên tục xoay quanh như đang lấy lòng.
Trong đốm sáng kia có thể nhìn thấy mơ mơ hồ hồ một con mèo con, đôi mắt chớp chớp nhìn Lý Bình.
Lý Bình ngưng đọng tinh túy nguyên lực ở đầu ngón tay, trong chớp mắt con mèo con này đã hiểu ra ý của hắn.
Nó reo hò tiến đến gần, liếm láp ngón tay Lý Bình.