Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1805 - Chương 1806: Điếu Ngư Chung Xuất Bảo (2)

Chương 1806: Điếu ngư chung xuất bảo (2) Chương 1806: Điếu ngư chung xuất bảo (2)Chương 1806: Điếu ngư chung xuất bảo (2)

"Tựa thú mà không phải thú, giống như khí mà không phải khí. tỉnh hải bao ra rộng lớn quả nhiên thần kỳ khó đoán. Thậm chí ngay cả tạo vật bậc này cũng †ồn tại." Trong lòng Lý Bình không khỏi thầm cảm thán.

Con mèo con này trông như vật vô hại.

Nhưng thật ra lúc nó tới gần, mạng lưới nguyên lực màu vàng trong người Lý Phàm đã cảm nhận được nguy hiểm, tự bộc phát phòng hộ.

Tuy giống như vật sống nhưng hoàn toàn không có hơi thở sinh mệnh.

Trên thực tế, từ sau khi nó bị câu lên, lúc đầu chỉ là một pho tượng hình mèo con. Mặc cho người câu may mắn kia dùng hết đủ loại cách thăm dò cũng không tìm được tác dụng của pho tượng hình mèo này. Cuối cùng hắn hậm hực giao lên Thánh triều, đổi lấy phần thưởng khác.

Mà ngay từ đầu, thậm chí Lý Bình cũng không nhận ra sự khác lạ của nó.

Đến tận một ngày, hắn đột nhiên phát giác bảo vật cất giữ trong bảo khố không hiểu sao bị thiếu mất, sau đó dùng tinh túy nguyên lực câu cá chấp pháp một phen mới túm được thủ phạm này lại.

Mèo, chỉ vỏn vẹn là một loại hình thái trong số hình thái của nó.

Sau khi ăn xong, nó lười biếng như muốn đi ngủ nhưng lại cảm nhận được suy nghĩ Lý Bình truyền đến.

Con mèo con hơi không tình nguyện nhưng cân nhắc đến miếng cơm manh áo sau này, nó vẫn phát ra một tiếng gào có hơi mà không có lực.

Sau ánh sáng xanh nhạt lập lòe, mèo con biến thành một chiếc hộp nhỏ hình vuông.

Xung quanh chiếc hộp được khắc vài hình ảnh kỳ lạ.

Thiên tinh rơi xuống, đại địa đầy vạn thú.

Bên trong tinh hải, vô số chiến hạm khổng lồ trải dài không dứt.

Hai bóng người to lớn giằng co, một dòng quang ảnh ở giữa chia cắt bọn họ....

Lý Bình cầm cái hộp nhỏ hình vuông trong tay, nhắm ngay một đốm sáng trong bảo khố.

Một bên mặt hộp lập tức phóng ra ánh sáng xanh yếu ớt.

Bao trọn đốm sáng kia vào trong.

Chỉ một lúc sau, một chùm tia sáng cũng bắn ra từ một mặt khác của chiếc hộp vuông nhỏ.

Chiếc hộp nhỏ rung lắc dữ dội, giống như đã tiêu hao rất nhiều.

Lý Bình nhìn thấy vậy, lại lấy ra một chút nguyên lực màu vàng kim để truyền vào trong đó.

Sau khi được bồi bổ, lúc này hộp vuông nhỏ mới dần dần ổn định lại.

Cuối cùng, tất cả tia sáng ở cả hai đầu đều biến mất, mà một vật phẩm giống hệt vật bị Quang Đoàn bao phủ xuất hiện trong bảo khố của Thánh triều.

Lý Bình cầm hai Quang Đoàn trong tay, cẩn thận quan sát so sánh.

Bên trong hai Quang Đoàn có hai thanh kiếm giống nhau.

Như thể được làm từ hàn băng vạn năm, thân thanh kiếm phát ra hào quang màu xanh băng.

"Kiếm Băng Phong Vạn Năm, được tạo thành từ U Hàn chỉ hạch, loại dị vật có thể khiến cho toàn bộ thế giới đóng băng."

"Nếu như hàn khí bên trong đó hoàn toàn thoát ra ngoài, có thể đủ để khiến cho một châu của Huyền Hoàng giới đóng băng trong nháy mắt."

"Tin tưởng cho dù là ở bên trong Vạn Tiên Minh hiện tại, thanh kiếm này cũng là bảo vật có giá trị khá cao."

"Tuy nhiên..."

Lý Bình nhìn về phía một thanh kiếm Băng Phong Vạn Năm khác trong tay mình. Không thể ra bất kỳ điểm khác biệt nào.

"Vậy mà lại bị chiếc hộp vuông nhỏ này sao chép một cách dễ dàng." Suy nghĩ của Lý Bình dâng trào.

Trong khi Lý Bình đang suy nghĩ, chiếc hộp vuông nhỏ ngọ nguậy một hồi, biến trở lại hình dạng một con mèo co một lần nữa.

Có vẻ như đã tiêu hao rất nhiều, trông có vẻ hơi ỉu xìu.

Há miệng ngáp một cái, nhưng cũng không chịu rời đi, mà trực tiếp tựa vào vai Lý Bình ngủ say.

Hiển nhiên là không phải là ngụy trang, cho dù Lý Bình có lấy nguyên lực màu vàng kim ra thì cũng không có hứng thú nuốt chửng.

Lý Bình không đuổi nó đi. Bảo vật như vậy, mang theo bên mình cũng tốt.

"Hiện tại xem ra, khi bảo vật này biến thành chiếc hộp vuông nhỏ, chức năng của nó là phục chế."

"Có thể thực hiện phục chế hoàn toàn vật phẩm. Đường như bảo vật này vẫn đang trong giai đoạn phát triển, còn một số thứ hiện tại vẫn chưa thể phục chế được. Hơn nữa, mỗi lần phục chế đêu tiêu hao rất nhiều, cần một khoảng thời gian nhất định để nghỉ ngơi, điều chỉnh lại."

"Hơn nữa, bảo vật này không chỉ có hai hình thái là hộp bảo vật hình vuông và con mèo. Chắc hẳn là còn có những loại biến hóa khác..."

Lý Bình sờ sờ con mèo đang ngủ say, đối phương cũng vô thức phát ra âm thanh đáp lại. "Thú vị thật."

"Không uổng công ta cực khổ sắp xếp, cuối cùng hồ câu cá cuối cùng đã mang đến cho ta một điều kinh hỉ"

"Nếu như hình dạng lúc hiện thế là một bức tượng hình mèo. Gọi hắn là "Miêu Bảơ đi."

Khi Miêu Bảo được câu lên chỉ là một quang đoàng màu trắng bình thường nhất.

Nhưng hiển nhiên, Miêu Bảo có khả năng 'Phục chế chắc chắn không thể nào chỉ có phẩm chất màu trắng.

"Tuy có thể là do ngay từ đầu không được kích hoạt. Nhưng cho dù thế nào đi nữa, ngay cả tiên bảo hồ câu cá thì cũng có thể đi lừa gạt."

"Lai lịch của 'Miêu Bảo này rất không tầm thường." "Thậm chí còn có thể đến từ bên ngoài bức tường cao..."

Bóng dáng của Lý Bình lóe lên, trở lại bên trong Thánh Hoàng tọa.

"Miêu Bảo này là trợ giúp rất lớn trong cuộc chiến giữa ta với Vạn Tiên Minh"...

Trong mật thất của Tôn gia.

Bổn tôn của Lý Phàm cùng với những phân thân khác đều đã biết về sự †ồn tại của Miêu Bảo.

Chẳng qua là ở kiếp này, Miêu Bảo lại có thể phát huy giá trị lớn nhất nếu năm trong tay Thánh Hoàng, cũng không việc gì phải vội thay thế bằng điểm neo.

"Hơn nữa, nó vẫn còn ở giai đoạn ấu kỳ. Giới hạn cao nhất cụ thể là như thế nào, cần phải được quan sát thêm."

"Ngoại trừ pháp bảo do con người chế tạo ra, kỳ vật thiên địa của Huyền Hoàng giới, cho đến tồn tại như Giải Ly điệp cuối cùng, nó có thể phục chế hay không?"

"Nếu như có thể..."

Lý Phàm suy nghĩ một chút, nhiều nhất cũng là tăng nhanh tốc độ sưu tập của hắn mà thôi.

Mỗi lần hắn Hoàn Chân, chẳng phải là cũng tương đương với một lần phục chế toàn bộ thế giới sao?

Nghĩ tới đây, tâm tình của Lý Phàm vốn còn đang dao động, ngay lập tức bình tĩnh lại.
Bình Luận (0)
Comment