Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1812 - Chương 1813: Tân Pháp Biển Chí Ám

Chương 1813: Tân pháp biển Chí Ám Chương 1813: Tân pháp biển Chí ÁmChương 1813: Tân pháp biển Chí Ám

"Có học giả thiên tư xuất chúng nhất của toàn bộ Tiên chu."

"Thiên phú, là một loại tài nguyên cực kỳ quan trọng ở Tiên chu. Mặc kệ những thiên tài này có bằng lòng hay không, chỉ cần thể hiện ra thì sẽ bị khống chế chặt chẽ."

"Thậm chí, sau đó bị tước đoạt, không hề thuộc về bản thân bọn họ nữa."

Lời Triệu Vô Cực nói, khiến Triệu Nhàn ớn lạnh trong lòng.

Tuy Triệu Vô Cực không nói rõ cụ thể cách cướp đoạt thiên phú, nhưng xét đến việc những người gọi là thiên tài kia của học cung Tiên chu đã không còn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, e rằng kết cục của bọn họ không được tốt đâu.

Càng quan trọng hơn là trong chính cảnh trong mơ của bản thân, Triệu Nhàn cũng không nhìn thấy bất kỳ cảnh tượng liên quan nào.

Điều này khiến cho người tự xem là có thể biết trước tất cả như hắn, trong nháy mắt cảm thấy hỗn loạn không thể kiềm nén được.

Nhưng mà, dù sao hắn cũng không còn là thiếu niên vô tri, đơn thuần.

Không bao lâu, một dòng năng lượng lạnh buốt hiện lên trong lòng của hắn, khiến cho Triệu Nhàn nhanh chóng tỉnh táo lại.

Hắn nhanh chóng nghĩ: "Đúng thật, lộ thiên phú của mình sẽ khiến thượng tầng học cung chú ý đến. Thậm chí còn vì thế mà mất đi tính mạng. Nhưng nguy cơ thường sẽ tồn tại với cơ hội." "Hiện tại đã không còn là lúc học cung có thể một tay che trời, Huyền Tiên Chu gặp đại biến. Đoạn Tiên lâu và Tiên Khu viện đang tranh giành kịch liệt quyên khống chế Tiên chu tiếp theo. Tin chắc rằng tuy là Chứng Đạo học cung cũng cần cân nhắc ảnh hưởng của hai thế lực này với tương lại của Tiên chu."

"Thiên phú, cũng chỉ là thiên phú mà thôi. Chỉ cần có thể sống tiếp, thì vĩnh viễn sẽ không thiếu thiên tài nào cả."

Triệu Nhàn chỉ cảm thấy suy nghĩ lúc trước của mình chưa từng rõ. Dường như trong bóng tối có cái gì đó đang chỉ dẫn cho hắn, cẩn thận thăm dò trong rất nhiều manh mối hỗn loạn, suy diễn ra tương lai chính xác.

"Nếu như ta bó tay bó chân, cuối cùng Tiên chu sẽ nghênh đón kết cục hủy diệt. Chỉ có đối mặt với ba thế lực lớn của Tiên chu, tìm đường sống trong cái chết. Mới có thể dìu dắt Tiên chu, tìm được con đường sống sót."

Nghĩ tới đây, sợ hãi trong mắt Triệu Nhàn đã hoàn toàn biến mất. Hơi thở trước đó đang rối loạn cũng ổn định lại.

Triệu Vô Cực có hơi kinh ngạc nhìn sự thay đổi của vị đệ tử này, không hiểu tại sao.

Triệu Nhàn hít sâu, trầm giọng đáp lại: "Tiểu nhân hi sinh bản thân vì lợi ích, Thánh nhân hi sinh bản thân vì thiên hạ. Ta nhận ân huệ của học cung mới có được tạo hóa ngày hôm nay. Nếu thiên phú của ta có ích với học cung, vậy cứ việc lấy đi là được! Sao ta lại thấy tiếc chứ?"

"Trái lại, nếu mượn dùng tài nguyên của học cung để tu hành mà cứ muốn cố ý che giấu. chẳng phải là vong ân phụ nghĩa hay sao?" Những lời này, nói vô cùng oai phong lâm liệt. Đứng ở vị trí đạo đức cao, vậy mà trong nháy mắt Triệu Vô Cực lại hoàn toàn không có cách nào phản bác lại.

Hắn nhìn người đệ tử trẻ tuổi này, dường như đây là lần đầu tiên thật sự biết rõ hắn.

Ánh mắt chân thành tha thiết, kiên định kia của Triệu Nhàn thậm chí không khỏi làm Triệu Vô Cực thấy xấu hổ trong lòng.

Hai người giằng co trong im lặng.

Cuối cùng vẫn là Triệu Vô Cực bại trận.

"Mà thôi. Nếu ngươi đã có niềm tin như thế, trái lại trông ta như kẻ tiểu nhân" Triệu Vô Cực thở dài, hồn bay phách lạc rời đi.

"Tiên chu, ta nhất định phải cứu vớt nó."

Trong đầu hắn, ý nghĩ này càng trở nên kiên định.

Thầy trò hai người, hoàn toàn không phát hiện, nguyên nhân khiến Triệu Nhàn bướng bỉnh như thế.

Không phải vì Triệu Nhàn có phẩm hạnh cao và thanh khiết nhường nào, tín ngưỡng kiên định cỡ nào.

Thuần túy là vì...

Một phân thân đang trốn trong thức hải của hắn quấy phá.

"Thú vị, không ngờ tới Chứng Đạo học cung này còn có phương pháp có thể chiếm thiên phú của người khác làm của riêng."

"Cho dù là che giấu của Chứng Đạo học cung, hay là sự khống chế của Tiên Khu viện, Đoạn Tiên lâu với Triện Tự Chân Tiên, đều có giá trị với ta. Sao có thể để tiểu tử Triệu Nhàn này lùi bước được? Huống hồ, có ta ở đây, muốn làm tổn thương đến hắn không dễ vậy đâu."

Tin tức Triệu Nhàn trong khoảng thời gian ngắn đã đột phát đến Kim Đan, sau ba ngày đã truyền khắp cả toàn học cung.

Đã quá lâu rồi học cung không xuất hiện thiên tài như vậy, hôm nay lại như gió thổi báo giông tố sắp tới rồi. Vì vậy, dưới sự trợ giúp có tâm của một vài người, thanh danh của Triệu Nhàn không bao lâu đã được truyền ra ngoài học cung, thậm chí, càng lúc càng bị cường điệu hóa.

Từ có thể đột phá Kim Đan tiến thẳng vào Kim Đan, bảy ngày đã viên mãn.

Cuối cùng lại biến thành mức độ đầy khoa trương là nửa bước Nguyên Anh.

Đến lúc này, tuy những người biết rõ nội tình đứng ra làm sáng tỏ cũng chẳng ăn thua gì nữa.

Người ngoài chỉ biết cho rằng, đây là lý do thoái thác của học cung vì muốn che giấu đi vị thiên tài tuyệt thế đến nhường này.

Đoạn Tiên lâu, Tiên Khu viện đều nhao nhao phái người đến đây, hỏi thăm nội tình của Triệu Nhàn.

Nội bộ của học cung cũng xuất hiện những bất đồng về việc xử lý vị thiên tài mấy trăm năm mới khó có được mới xuất hiện này như thế nào.

Khi mọi thứ có chiều hướng dậy sóng mãnh liệt hơn, Triệu Nhàn lại loại bỏ hết thảy tạp niệm.

An tâm mà trốn trong mật thất mà học cung đặc biệt lập ra vì hắn, đẩy nhanh tốc độ tu luyện hết mức có thể.

"Không cần lo lắng vấn đề linh khí có đồi dào không, thì ra lại thoải mái đến vậy. Đây chính là đãi ngộ thật sự cho đích truyền của học cung à."

"Hơn nữa, đến khi phương pháp cuối cùng để xử lý ta được đưa ra, thì phần lớn vật tư của học cung này, ta có thể miễn phí hưởng dụng hết tất cả."

Cường độ của thần thức ngày một tăng vọt, chuyển hóa thành tu vi của bản thân.

Sau khi cảnh giới tăng lên, lại được chuyển đổi về bồi dưỡng cho thần thức tiếp tục lớn mạnh.
Bình Luận (0)
Comment