Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1813 - Chương 1814: Tân Pháp Biển Chí Ám (2)

Chương 1814: Tân pháp biển Chí Ám (2) Chương 1814: Tân pháp biển Chí Ám (2)Chương 1814: Tân pháp biển Chí Ám (2)

Hình thành vòng tuần hoàn hoàn mỹ, dĩ nhiên khiến tốc độ tu luyện của Triệu Nhàn đạng đến mức độ không thể tưởng tượng nổi.

Nhất là, hoàn toàn không có bình cảnh, rào cản gì cả.

Triệu Nhàn chỉ cảm thấy tâm vững như bàn thạch.

Tạp niệm, ma chướng gì đó đều không ảnh hưởng mảy may đến hắn.

"Trong mộng, ta chưa từng có tu luyện nhanh chóng như vậy. Chẳng lẽ, ta thật sự là thiên tài sao?"

"Nguyên nhân khiến trước kia tiến độ tu hành chậm chạp, cũng chỉ là vì thiếu thốn tài nguyên với không tìm được công pháp phù hợp à?"

Triệu Nhàn không khỏi nghĩ đến điều này trong đầu.

Mà giờ phút này, phân thân của Lý Phàm vì chặn tất cả tâm ma của hắn lại, tức thì có hơi quá sức.

Cho dù có sự góp sức của Tiên Tâm Chú, tâm ma phá cấm này cũng không dễ đối phó như vậy đâu.

Dù Lý Phàm cáo thể giữ cho bản thân mình thanh tỉnh khi trải qua đủ loại ảo ảnh cực chân thật. Nhưng mỗi lần thoát khỏi sự vây khốn, cũng tốn rất nhiều công sức. Nhất là dường như quá trình chống lại tâm ma sẽ bị ghi chép lại, lần tiếp theo gặp lại tâm ma sẽ càng mạnh hơn.

Cuối cùng, đây cũng chỉ là một cái phân thần, có hơi đuối cũng là bình thường. "Có thể tưởng tượng được, khi pháp tắc của tinh hải chí ám chưa bị nghiền nát, tu sĩ muốn tấn chức rất khó khăn."

"Cũng không có gì lạ khi tân pháp có thể thay vào trong Huyền Hoàng giới rồi."

Nghĩ tới đây, lòng Lý Phàm chợt nảy ra một suy nghĩ.

Tinh hải chí ám có thể được xem là phiên bản Huyền Hoàng giới lớn hơn. Hạn mức tối đa của pháp tắc ở nơi đây cũng cao hơn.

Chỉ là nó đã bị lực lượng của Triện Tự Chân Tiên quấy cho tan tác rồi.

Nếu như có thể Truyền Pháp tân pháo ở Huyền Hoàng giới, như thế không phải có nghĩ là, dưới tình huống bình thường, tâm pháp cũng có thể tu hành bình thường ở tỉnh hải này hay sao?

"Nên đều cần thiết là, tất cả phương diện đều phải lớn như tỉnh hải..."

"Nói toạc ra tất cả những thứ như Kỳ vật Trúc Cơ, phương pháp kết đan, Nguyên Anh động thiên, vân vân... đều là thứ biểu hiện cho pháp tắc của thế giới. Pháp tắc của tinh hải chí ám nghiền nát, lại tràn ngập lực lượng Triện Tự Chân Tiên."

"Nghĩ ngược lại, Triện Tự Chân Tiên này chính là lực lượng hiển hóa của pháp tắc tinh hải chí ám bây giờ."

Trong đầu Lý Phàm lóe lên linh quang, dường như đã nắm được vài manh mối mấu chốt.

"Có lẽ Đoạn Tiên lâu dựa vào Triện Tự Chân Tiên để tu hành cũng có cùng nguyên lý với tân pháp của Huyền Hoàng giới."

"Truyền Pháp thiên tôn có quan hệ gì với Đoạn Tiên lâu - lực lượng mới xuất hiện này hay không?"

"Hắn triệu hoán mười sáu vị Hợp Đạo đi tới tỉnh hải chí ám, rốt cuộc có mục địch gì?"

"Còn nữa, lúc đầu ta đi tới nơi đây những mảnh vỡ di vật, vị tu sĩ ta đã gặp kia... không phải là người của Huyền Tiên Chu. Có lẽ nơi này vẫn còn tồn tại nền văn minh tu tiên khác. Nó có liên quan đến Thương Tiên chu hay là Truyền Pháp?"...

Mạch suy nghĩ của Lý Phàm bị dao động năng lượng kịch liệt trong cơ thể Triệu Nhàn quấy nhiễu.

Linh khí trên đỉnh đầu Triệu Nhàn hình thành một vòng xoáy, điên cuồng chảy vào trong cơ thể hắn.

Mà trong đan điền của hẳn, trên một vài kim đan ánh tím xuất hiện những vết nứt. Như thể có thứ gì đó đang thai nghén ở bên trong.

Sau hai tháng bế quan điên cuồng tu hành, Triệu Nhàn đã tiến vào Nguyên Anh cảnh!

Nhưng Nguyên Anh này...

Không giống với Nguyên Anh trong sách cổ mà Lý Phàm đã từng đọc ở Huyền Hoàng giới.

Đó không phải là hình tượng đầy sức sống của trẻ sơ sinh lòng ôm đạo vận, mà là phiên bản thu nhỏ con người thật của Triệu Nhàn.

Thậm thí, thoạt nhìn trông nó còn già hơn cả người thật Triệu Nhàn.

Quan sát ở khoảng cách gần, Lý Phàm phát hiện ra rằng dường như có một sự huyền diệu nào đó về tuổi thọ của Nguyên Anh hiển hóa. "Là khí vận đã định ư? Có những hạn chế bẩm sinh để Triệu Nhàn có thể đột phá đến cảnh giới tiếp theo. Nói cách khác, trước khi tuổi thọ đạt tới Nguyên Anh hiển hóa, Triệu Nhàn sẽ không thể đột phá đến cảnh giới Hóa Thần?"

Hồi lâu sau, Lý Phàm mơ hồ suy đoán ra điều gì đó.

"Đây được coi là... bình cảnh khác loại ư? Ta chưa từng nghe nói trong ghi chép của Huyền Hoàng giới. Không biết giới hạn tuổi đã định có thể thay đổi hay không?"

Mà Triệu Nhàn cũng dần tỉnh lại trong lúc bế quan, hắn lập tức phát hiện sự dị thường trong Nguyên Anh của hắn.

Tiến bộ quá nhanh khiến tâm thái của hắn có chút thất thường, một lúc sau hắn mới chấp nhận sự thật này.

Hắn tìm riêng Triệu Vô Cực và hỏi thăm.

"Cái gì? Ngươi kết Anh rồi ư?"

Triệu Vô Cực không phải khiếp sợ mà là bị giật mình.

Học cung còn chưa hoàn thành thảo luận kết quả xử lý đối với Kim Đan Triệu Nhàn, hắn lại biến thành cảnh giới Nguyên AnhI

Cuộc thảo luận lúc trước, há chẳng phải đều trở nên vô ích.

"Sao lại như thế?"

Cho đến khi nhìn thấy phiên bản thu nhỏ có chút lớn tuổi rời cơ thể Triệu Nhàn thì Triệu Vô Cực mới hoàn toàn tin.

"Theo tình hình của ngươi, có vẻ Hóa Thần trong mười năm có hy vọng. Đây..."

Triệu Vô Cực ngẩn ngơ nhìn một hồi, không biết nên nói gì nữa. "Không được, chuyện này ta không làm chủ được, bắt buộc phải trực tiếp báo cho cung chủ đại nhân" Triệu Vô Cực như thể đang chạy trốn, bộ dạng trông rất chật vật.

Mà phân thân Lý Phàm lại nhân lúc này tạm thời chuyển dịch lên người Triệu Vô Cực.

Lát nữa, Triệu Nhàn nhất định sẽ bị thẩm tra nghiêm khắc.

Hắn không nắm rõ thực lực của cung chủ Chứng Đạo học cung, tốt nhất vẫn nên tạm lánh mũi nhọn.

Triệu Vô Cực đi thẳng tới tầng cao nhất trong học cung, đẩy cửa đi vào.

Ở đó đang có ba vị lão giả tóc trắng, vẻ mặt hơi kinh ngạc khi thấy Triệu Vô Cực thất lễ.

"Triệu Nhàn kết Anh rồi." Một câu nói khiến vẻ mặt của ba vị lão giả đều hơi biến sắc.

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của Lý Phàm, bọn họ không quan tâm đến những gì Triệu Vô Cực đã truyền tin.

Thân hình lóe lên, trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh Triệu Nhàn.
Bình Luận (0)
Comment