Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1814 - Chương 1815: Ta Nhập Chân Tiên Đạo

Chương 1815: Ta nhập Chân Tiên đạo Chương 1815: Ta nhập Chân Tiên đạoChương 1815: Ta nhập Chân Tiên đạo

Đợi đến lúc Triệu Vô Cực lần nữa nhìn thấy Triệu Nhàn thì đã là chuyện của bảy ngày sau rồi.

Kết Anh chưa bao lâu thì khí tức của hắn đã hoàn toàn ổn định.

"Cung chủ đã lấy hình ảnh ghi chép ngày ngươi gặp ta rồi. Bởi vì lời nói dõng dạc của ta nên cung chủ cuối cùng đã từ bỏ kế hoạch ban đầu. Ngược lại còn quyết định chính thức bồi dưỡng ta."

"Người có thiên phú rất nhiều nhưng người có thiên phú lại trung thành tuyệt đối thì rất ít thấy."

Triệu Nhàn nói với Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực nghĩ lại những chuyện đã xảy ra mấy ngày qua và sinh ra cảm giác không mấy chân thật.

"Có điều, thật ra lời sư phụ nói cũng không sai. Nếu như ta vẫn ở cảnh giới Kim Đan như trước, sợ rằng giờ phút này đã bị luyện thành đan, bị cung chủ nuốt luôn rồi. May là ta nhanh hơn một bước, tìm cơ hội sống trong con đường chết. Suy cho cùng, có vẻ tuổi tác của cung chủ đã đến cực hạn rồi. học cung cung cần phải có người nối nghiệp." Triệu Nhàn hạ giọng truyền âm.

"Đây cũng là lần cuối cùng, ta gọi ngươi là sư phụ."

Triệu Vô Cực nhìn bóng dáng Triệu Nhàn rời đi, buồn bã mất mát.

Phân thân Lý Phàm lại chuyển dịch lên người Triệu Nhàn.

Làm người nối nghiệp của học cung, đãi ngộ của Triệu Nhàn phải nói là thay đổi long trời lở đất so với lúc trước. Hắn không chỉ ở tầng thứ cao trong học cung, còn phải tiếp xúc với rất nhiều bí ẩn mà trước đây hắn không thể tiếp cận được.

Ví dụ như hệ thống lực lượng Huyền Tiên Chu chân chính.

Một trong tam lão của học cung, tên là Vu Thước: đích thân chỉ dạy Triệu Nhàn.

"Nguyên Anh, Hóa Thần, Hợp Đạo. Thật ra những cảnh giới này cũng chỉ là biểu tượng."

"Ở trước mặt lực phân tán của chân tiên tràn ngập trong tinh hải, bản chất của bọn họ căn bản không khác gì mấy."

"Cái gọi là thực lực càng cao cũng chỉ có thể sống cho qua ngày thôi."

"Thứ đáng chết thì vẫn phải chết."

Thấy thần sắc có chút hoang mang của Triệu Nhàn khi tam quan bị tác động kịch liệt, Vu Thước mỉm cười và tiếp tục nói: "Chứng Đạo học cung chúng ta, sở dĩ có tư cách được gọi với hai chữ 'Chứng Đạø, trước hết chính vì tìm được cách để tránh sự nguy hại của lực lượng chân tiên, thậm chí tìm được cả phương pháp để lợi dụng nó."

"Bọn ta gọi nó là 'Nhập Đạo pháp'."

"Nhập Đạo pháp?" Triệu Nhàn vẫn lộ đầy vẻ khó hiểu.

"Trong truyền thuyết, mỗi một vị chân tiên đều có 'đạơ riêng của mình. Ở tỉnh hải chí ám chúng ta có đây rấy những lực lượng chân tiên đặc biệt. Thân thể phàm tục muốn tránh chịu ảnh hưởng của chân tiên thì phải lấy thân nhập đạo." Vu Thước đang nói thì thân thể của hắn phát sinh biến hóa quỷ dị.

Mặt mũi bỗng dưng lóe lên. Từ một lão giả tóc bạc mặt hồng hào ban đầu biến thành một đứa trẻ ngây thơ. Tiếp đó hắn lại biến thành một thanh niên tự mãn.

Không chỉ dung mạo mà thân thể và khí tức cũng phát sinh biến đổi ngay lúc đó.

"Sau khi ngươi nhập đạo Chân Tiên, không chỉ tránh khỏi bị tổn tại. Thậm chí ngươi còn có thể ngăn chặn phần lớn lực chân tiên khác trong tinh hải." Vu Thước biến trở về tướng mạo ban đầu, nói với vẻ đắc ý.

"Đây cũng chính là phương pháp được hầu hết các tu sĩ tầng cao của Tiên chu và Tiên khu viện chọn sử dụng."

Sau khi suy nghĩ một hồi, Triệu Nhàn nhanh nhạy chỉ ra một điểm mấu chốt.

"Nhập Đạo pháp có khuyết điểm gì không? Đoạn Tiên lâu kia có phải đã tìm ra phương pháp mới để sử dụng lực chân tiên?"

Vu Thước gật đầu, lộ vẻ mặt như có ý trẻ nhỏ dễ dạy.

"Không phải người nào cũng có thể chạm tay vào lực lượng chân tiên. Tu sĩ phàm tục muốn nắm giữ nó, bọn họ không chỉ cần phải có thể chất và tư chất vượt trội, còn phải sử dụng vật liệu, phương pháp đặc biệt tiến hành tuần tự theo từng bước. Nếu như người bình thường tiếp xúc với nó quá nhiều thì chỉ có một con đường thân tử đạo tiêu mà thôi."

"Vu lão, thứ ngài đang nói tới là di vật diệt giới ư?" Đột nhiên nhớ ra cái gì đó, Triệu Nhàn vội vàng hỏi.

"Đúng vậy. Hơn nữa chỉ có những di vật yếu kém nhất khi lực lượng chân tiên còn sót lại sắp tiêu tán mới có hiệu quả tốt nhất."

"Sở dĩ Đoạn Tiên lâu có thể sánh ngang địa vị với Tiên Khu viện trong khoảng thời gian ngắn, nghe nói là do bọn họ đã tìm ra phương pháp có thể hấp thu di vật diệt thế một cách hoàn hảo và vô hại." Vu Thước có phần hoài nghỉ khi nói ra điều này.

"Ta đã từng gặp vị tu sĩ đã dùng tân pháp nhập đạo ở Đoạn Tiên lâu. Nghe nói hắn chỉ mất ba năm để thành đạo. Hơn nữa năng lực chưởng khống lực lượng chân tiên không hề thua kém ta." Vu Thước nói với giọng khó hiểu.

"Nếu đã như thế, tại sao Vu lão có vẻ còn nhiều phân vân trong lòng?"

"Bởi vì ta nghe nói hiện tại toàn bộ Đoạn Tiên lâu đều đã 'Nhập Đạơ, các tu sĩ đều công khai lộ diện trước đám đông. Lực chân tiên bọn họ chưởng khống đều cùng một loại." Giọng điệu Vu Thước thâm sâu.

"Điều này chứng tỏ được gì?" Triệu Nhàn có chút khó hiểu.

Vu Thước liếc nhìn Triệu Nhàn, vẻ mặt không hiểu. Trầm mặc hồi lâu, hắn mới nói thật bình tính: "Triệu Nhàn, ngươi phải nhớ kỹ, không bao giờ được mất cảnh giác khi tiếp xúc với lực chân tiên."

"Nhập Đạo càng sâu, bản thân sẽ càng gặp nguy hiểm."

Vu Thước không trực tiếp giải thích mà chỉ vô cớ nói một câu như vậy.

"Bài học hôm nay tới đây thôi. Lần sau hãy tới Nam Cung." Theo giọng nói vang lên, bóng dáng Vu Thước cũng biến mất.

Để lại Triệu Nhàn vẫn ngây ngốc đứng yên tại chỗ và suy nghĩ về câu nói cuối cùng của Vu Thước.

Tia sáng chợt lóe lên trong đầu, một khoảnh khắc khiến hắn nghĩ tới hàm ý sâu xa trong đó.

"Lực chân tiên như mạng lưới, tuy nhờ lưới chân tiên ta có thể điều phối sử dụng lực chân tiên nhưng kết quả lại khiến ta càng lún càng sâu."

Đột nhiên hiểu ra đạo lý này, Triệu Nhàn cảm thấy như thể bị dội một chậu nước lạnh vào mùa đông khiến cả người phát run.

"Nếu thật như thế, há chẳng phải Chứng Đạo học cung ta, thậm chí cả Huyền Tiên Chu cũng là..."

Nhưng ngay lập tức, Triệu Nhàn cười khổ.
Bình Luận (0)
Comment