Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1823 - Chương 1824: Thiên Đạo Tặng Lực Lớn

Chương 1824: Thiên Đạo tặng lực lớn Chương 1824: Thiên Đạo tặng lực lớnChương 1824: Thiên Đạo tặng lực lớn

Nhưng bởi vì Lý Bình tiếp tục tiến hành cải tạo không ngừng với tiểu thế giới Đại Khải nên đã thỏa mãn điều kiện cơ bản sinh ra ý thức của mình.

Sự ra đời của ý chí thế giới là một quá trình tương đối dài dòng.

Căn cứ dự đoán của Lý Bình, nếu như theo tốc độ bình thường hiện tại thì có lẽ cần dùng thời gian ít nhất nghìn năm.

Chẳng qua nếu như Lý Bình tiếp tục đẩy mạnh việc lên cấp cho Đại Khải thì thời gian này cũng sẽ rút ngắn với trình độ tương ứng.

Tiểu thế giới Đại Khải có thể có được quang cảnh như hôm nay, toàn bộ nhờ sự cải tạo của Lý Bình. Mà khí vận của Thánh triều Đại Khải cùng với Lý Bình đã hòa làm một thể, khí vận mạnh mẽ phát triển không ngừng và thế bất khả đảng cũng sinh ra đủ loại ảnh hưởng một cách vô tri vô giác với tiểu thế giới.

Đều là tu sĩ được nuôi dưỡng bởi trời đất, nhưng ở chỗ Lý Bình, tiểu thế giới Đại Khải của hôm nay trái lại giống như tạo vật của hắn. Ân tái tạo, như cha mẹ thiên địa...

Ngồi ngay ngắn ở trên Thánh Hoàng tọa, đủ loại cảm ngộ huyền diệu khó giải thích không ngừng hiện lên trong đầu.

Không chỉ bắt nguồn từ suy nghĩ của chính mình mà còn từ sự trợ giúp của mảnh thiên địa này.

Lý Bình cảm thấy hình như bản thân bắt được tin tức cực kỳ mấu chốt nào đó. Nhưng mà vào lúc này suy nghĩ của hắn lại vô cớ bị một lời cảnh báo trong lòng quấy rối.

"Hửm?"

Lý Bình kiểm tra một hồi phát hiện trong lưới tỉnh túy nguyên lực mình bày ra, vậy mà có dấu vết có một con mồi thoát ra khỏi đó.

Từ trên người của hắn phát ra dao động lạ lùng, giống như muốn chạy khỏi trói buộc của cự võng màu vàng.

"Tôn Lộ Viễn?"

Lý Bình còn có chút ấn tượng với vị tu sĩ Hợp Đạo Vạn Tiên Minh không lâu trước đó vừa mới tỏ vẻ muốn quy phục Thánh triều.

"Chẳng lẽ là người của Vạn Tiên Minh phát hiện cũng ra tay?" Lý Bình không khỏi nghĩ như vậy. Nhưng rất nhanh hắn đã cảm ứng được vấn đề phát sinh ở trên người Tôn Lộ Viễn.

"Hả?"

Trong khoảnh khắc, trong lòng Lý Bình trở nên có hơi ngưng trọng.

Mươn tinh túy nguyên lực trong cơ thể Tôn Lộ Viễn, Lý Bình đi tới bên cạnh hắn trong khoảnh khắc.

Hắn vươn tay khoác lên trên vai của Tôn Lộ Viễn, lực lượng màu vàng lao nhanh liên tục không ngừng rót vào thân thể của hắn.

Sau một lát, thân thể có hơi trong suốt ban đầu của Tôn Lộ Viễn dần dần thay đổi, ngưng tụ thành thực thể một lần nữa.

"Đa tạ ân cứu mạng của Thánh Hoàng." Phản ứng lại mới phát hiện xảy ra chuyện gì, Tôn Lộ Viễn kinh hồn chưa định nói, trên mặt tràn đầy sợ hãi và cảm kích.

Tay Lý Bình chậm rãi thu hồi, nhưng cảm ứng vẫn chưa từng rời khỏi lưng Tôn Lộ Viễn.

Không thể trực tiếp quan sát sự tồn tại có tên là 'Thanh Phong.

Thậm chí thông qua ảnh hưởng hiểu biết của Thanh Phong đối với thiên địa thế giới bên ngoài cũng không được.

"Ngươi có chút thú vị đấy."

Nếu không phải giọng nói của Thanh Phong vừa vặn vang lên, Lý Bình gần như cho rằng nàng là ảo giác của Tôn Lộ Viễn.

Rất khó tin rằng bên trong Huyền Hoàng giới lại còn có sự vật mà Lý Bình hẳn không cách nào quan sát đo đạc được. "Ngươi là thứ gì?"

Lý Bình cũng không có ý xúc phạm nào, ngược lại hỏi một cách nghiêm túc.

Tôn Lộ Viễn cúi đầu, thu hồi toàn bộ nét mặt trên mặt mình.

Ngoài dự đoán chính là Thanh Phong cũng không tức giận: "Chính ta cũng muốn biết."

"Chỉ tiếc, ta quên rồi." Nàng nói có phần tiếc nuối.

"Trí nhớ của ta có chút không tốt lắm. Ngoại trừ đám người Tiểu Hư và A Lục ra, ấn tượng của ta với những người khác đều không sâu lắm..."

"Ngươi tên là gì?" Thanh Phong hỏi.

"Lý Bình." Lý Bình lời ít mà ý nhiều.

Hắn cảm nhận được ở trên người Thanh Phong có hơi thở tương tự với Ân thượng nhân. Nhưng lại mơ hồ có chỗ không giống.

"Có lẽ ta có thể giúp ngươi nhớ lại" Trực giác nói cho hắn biết, bí mật trên người Thanh Phong rất có thể sẽ giúp ích trong tương lai khi khai chiến với Vạn Tiên Minh. Thế là hắn chủ động nói.

"Hì hì, ta cảm giác ngươi không có ý tốt"

Ai ngờ Thanh Phong nói một câu phá hỏng thiên cơ.

"Quả nhiên trên đời không có mấy người tốt với ta." Giọng điệu của Thanh Phong lại trở nên u oán và trầm xuống.

Mà ngay khi Lý Bình nghe thấy lời nói như thế, nguyên lực màu vàng trong cơ thể tự tuôn ra.

Đây là dấu hiệu của hộ thể chủ động khi bị kích thích. Nếu Thanh Phong lựa chọn động thủ, tất nhiên Lý Bình cũng sẽ không khách khí.

Phía sau hắn, hư ảnh Thánh triều rộng lớn đột nhiên hiện ra.

Kim quang liên miên không dứt bay ra từ trong hình ảnh Thánh triều.

Tạo thành một bàn tay khổng lồ, trực tiếp bắt được vị trí chỗ ở của Thanh Phong.

Lý Bình nghĩ, nếu đã không thể quan sát được đối phương, vậy dứt khoát trực tiếp phong tỏa và lấy đi không gian chỗ ở của Thanh Phong rồi mang về từ từ nghiên cứu.

Nhưng Thanh Phong rất cổ quái, không phải có thể chế phục thông qua phương pháp đơn giản thế này.

Bàn tay màu vàng khổng lồ trở về hư ảnh Thánh triều, chỉ lưu lại một chỗ trống màu đen, đó là minh chứng rõ ràng cho một không gian nhỏ hoàn toàn biến mất.

Nhưng mà giọng nói của Thanh Phong vẫn truyền đến từ nơi trống không kia.

"Ngươi muốn mang ta trở về à?"

"Là muốn vĩnh viễn ở cùng một chỗ với ta ư? Nếu như vậy tại sao muốn phản kháng?"
Bình Luận (0)
Comment