Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1828 - Chương 1829: Thanh Hồng Gặp Hứa Khắc (3)

Chương 1829: Thanh Hồng gặp Hứa Khắc (3) Chương 1829: Thanh Hồng gặp Hứa Khắc (3)Chương 1829: Thanh Hồng gặp Hứa Khắc (3)

Nghe xong hai người báo cáo, Lý Bình khẽ gật đầu.

Sau đó báo cho hai người về ác niệm Huyền Hoàng, cũng chính là vị trí tiểu thế giới của Hứa Khắc.

"Các ngươi, cùng Tiểu Thanh và Tiểu Hồng cùng nhau đến nơi này một lần. Xem xem phải chăng có thể cho mời Hứa Khắc về."

"Thái độ phải cung kính."

Tôn Nhị Lang, Vương Huyền Bá liếc mắt nhìn nhau.

Trước đó bọn họ đã từng làm qua nhiệm vụ chân chạy vặt, nhưng Thánh Hoàng trịnh trọng như vậy, vẫn là lần đầu tiên. Huynh đệ hai người không dám thất lễ, lập tức từ biệt Thánh Hoàng, vội vàng đi vào bên trong đế quốc tiểu thế giới.

Tìm được thánh sư Tiểu Thanh và Tiểu Hồng.

"Cái gì? Hứa Khắc?"

"Các ngươi xác định không nghe lầm?"

Tiểu Thanh và Tiểu Hồng sau khi nghe hai người giải thích, ngây người tại chỗ.

Sau đó Tiểu Thanh càng thất thố hơn, trực tiếp nắm chặt Tôn Nhị Lang, không ngừng xác định truy hỏi.

"Sư tôn nói như vậy, tất nhiên sẽ không sai. Hai vị, đi theo chúng ta một chuyến?"

Tuy trong lòng Tiểu Thanh và Tiểu Hồng có đủ kiểu nghi ngờ, nhưng cũng không đánh lại nỗi nhớ mấy ngàn năm.

Ngay lập tức đồng ý.

Bốn người kết bạn, đi tới lối vào tiểu thế giới.

"Đây là..."

"Trận pháp khí tức của Ngự Thú tông." Tiểu Thanh cùng Tiểu Hồng kích động nói.

Khí tức trên người các nàng trở nên có chút lộn xộn, rõ ràng người muốn gặp ở phía trước, lúc này lại đột nhiên không có dũng khí bước ra một bước kia.

Vẫn là dưới sự thúc giục của Tôn Nhị Lang, bọn họ mới tiến vào trong tiểu thế giới.

Cô độc giữa thiên địa, chỉ có một vị lão giả tóc trắng xoá ngồi một mình trên đỉnh núi.

"Hứa Khắc!" Giọng nói run rẩy của Tiểu Thanh vang lên.

Thân thể lão giả hơi cứng đờ, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên.

Hai thân hình một thanh một hồng đang nhanh chóng hướng tới chỗ mình.

Ký ức quá khứ phủ bụi thoáng chốc tràn vào trong đầu.

Từng cảnh tượng vài ngàn năm trước lại lần nữa hiện lên trước mắt Hứa Khắc.

Chỉ là Tiểu Thanh và Tiểu Hồng, dáng vẻ trước mặt vẫn như cũ.

Mà Hứa Khắc hắn, đã dần dần già đi.

Ba người mặt đối mặt.

Có thiên ngôn vạn ngữ, lại không biết bắt đầu nói từ đâu.

"Tôn Nhị Lang." "Vương Huyền Bá."

"Bái kiến tiền bối."

Nhưng hai giọng nói không đúng lúc cắt ngang khung cảnh ba người gặp nhau.

"Các ngươi là?"

Hai người Tôn, Vương cùng Tiểu Thanh và Tiểu Hồng cùng nhau đến đây, trong thoáng chốc Hứa Khắc còn cho rằng bọn họ là hậu nhân của mình.

Có điều rất nhanh, hắn đã kịp phản ứng.

Với điều kiện thiếu hụt linh khí của đế quốc tiểu thế giới, sẽ không thể nào sinh ra tu sĩ cảnh giới dạng này.

Ánh mắt sâu thẳm của Hứa Khắc nhất thời dừng ở hai người bọn họ.

Tôn Nhị Lang bất ti bất kháng, chắp tay nói: "Phụng mệnh gia sư, tới đây xin gặp tiền bối một lần."

"Ừm?"

Hứa Khắc có chút bất ngờ.

Không ngờ trên đời này vẫn còn có người nhớ đến hẳn.

Sau khi Tiểu Thanh và Tiểu Hồng kể cuộc gặp gỡ truyền âm gần nhất với đế quốc, sắc mặt Hứa Khắc càng trở nên nghiêm trọng.

"Biết ta, còn có năng lực như vậy? Là ai?"

Trong đầu lóe qua từng thân hình mơ hồ, nhưng lại bị hắn loại bỏ từng cái một.

Vô thức liếc nhìn quan tài gỗ mục nát phía sau lưng mình, Hứa Khắc ban đầu vốn muốn từ chối lời mời của bọn họ.

Nhưng... Ánh mắt của Hứa Khắc lại dừng một chút trên người Tiểu Thanh và Tiểu Hồng.

Sau đó khẽ thở dài một cái.

Rõ ràng đã biết được vị trí của mình, vẫn còn dân theo Thanh và Hồng cùng đến đây. Ý đồ uy hiếp trong đó không cần nói cũng biết. Tuy mình tránh các nàng ngàn năm không gặp, nhưng cũng là bất đắc dĩ. Hứa Khắc hắn làm sao có thể là người tuyệt tình tuyệt nghĩa, có thể trơ mắt nhìn các nàng gặp nạn?

Suy nghĩ tới đây, Hứa Khắc khẽ lắc đầu: "Ta có thể đi với các ngươi một chuyến. Nhưng lại có một số yêu cầu."

Tôn Nhị Lang vội vàng nói: "Tiền bối cứ nói đừng ngại."

"Thứ nhất, trong hai người các ngươi cần có một người thay thế ta ngôi trên đỉnh núi này. Trước khi ta chưa trở về, dù có xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không được rời đi sớm. Vì đề phòng chuyện xảy ra, ta sẽ bố trí cấm chế." Hứa Khắc chậm rãi nói.

"Cái này... Nghe thấy yêu cầu kỳ lạ này, Tôn Nhị Lang có chút do dự.

"Không thành vấn đề. Ta thay thế tiền bối ngồi tại đây là được" Vương Huyền Bá lại là vỗ ngực đồng ý.

Tôn Nhị Lang biết huynh đệ của mình, sau khi tu hành công pháp sư tôn truyền lại, có thể hóa thân muôn vàn giống như dị thú. Dù là thân thể này hoàn toàn bị hủy diệt, cũng sẽ không có ảnh hưởng gì đặc biệt lớn. Nên hắn cũng không ngăn cản.

Hứa Khắc gật đầu, tiếp tục nói: "Thứ hai, sau khi ta theo các ngươi rời khỏi tiểu thế giới này, trong vòng mười trượng xung quanh đều không cho phép có bất kỳ ai tới gần. Nếu không, đừng trách lão phu ta không nể tình."

Hứa Khắc liếc nhìn Tiểu Thanh và Tiểu Hồng, nhấn mạnh.

Nghiễm nhiên, bất luận kẻ nào tức là bao gôm cả Thanh và Hồng ở trong đó.

Tôn Nhị Lang nghe vậy trong lòng rùng mình, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

"Một điều cuối cùng là..."

Hứa Khắc nói với Tiểu Thanh và Tiểu Hồng: "Nếu như ta có chỗ không đúng, hãy giết ta. Không cần do dự."

Nói, trong lòng bàn tay Hứa Khắc chẳng biết lúc nào xuất hiện một thanh kiếm gỗ chỉ lớn chừng bàn tay.

Hứa Khắc đưa tay, kiếm gỗ tự bay đến trước mặt Tiểu Thanh.

Tiểu Thanh hoàn toàn sửng sốt.
Bình Luận (0)
Comment