Chương 1867: Bạch tiên sinh đưa tặng
Chương 1867: Bạch tiên sinh đưa tặngChương 1867: Bạch tiên sinh đưa tặng
"Tuy trong Đại Khải cảnh đã không còn cơ thể người phàm chứa Tiên Phàm Chướng nữa. Chỉ là từ trong những tiểu thế giới bị thảo phạt tìm một ít dùng để nghiên cứu cũng không phải việc khó. Ta sẽ bảo người toàn lực phối hợp với ngươi." Lý Bình nói với Ân thượng nhân.
"Thánh Hoàng yên tâm." Ân thượng nhân đột nhiên trở nên hưng phấn lên. ...
Cùng lúc đó.
Trong không gian Diễn Pháp Giác của Vạn Tiên Minh.
Sau khi thánh thai nhìn thấy thế giới còn sót lại trưởng thành, nội tâm bình tĩnh của Lý Phàm bản tôn lại một lần nữa nhấc lên từng trận rung động.
“Tái nghịch thiên địa chỉ lý? Tiên Phàm Chướng....
Lý Phàm chợt nhớ lại kinh nghiệm loại bỏ Tiên Phàm Chướng hồi đó bản thân ở trên đảo Lưu Ly và trong tịnh thể linh trì pháp trận.
Nước hồ cực nóng như nham thạch nóng chảy tàn phá ý thức của hắn.
Dù cho ý chí kiên định, cuối cùng vẫn rơi vào trạng thái vô tri vô thức.
Đầu óc trống rỗng, chỉ làm việc theo bản năng.
Trước khi tiến vào linh trì, Lý Phàm ngày đêm đều tu luyện Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú, cho nên bản năng lại vận chuyển môn pháp này.
Đồng thời cuối cùng hoàn toàn loại bỏ chướng khí trong cơ thể, Lý Phàm cũng không hiểu sao hiểu được phiên bản tấn cấp thăng hoa của Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú.
Huyên Hoàng Luyện Tâm Chú.
Về sau lại biến thành Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú của hiện tại, môn pháp này trên đường đi đã giúp đỡ rất nhiều cho Lý Phàm.
"Người phi thường có thể chịu được đau khổ trong tịnh thể linh trì. khả năng rất lớn đều sẽ trực tiếp rơi vào trạng thái hôn mê, cho dù còn có thể tỉnh táo thì trong đau đớn tột độ cũng không thể có bất kỳ ý nghĩ mờ ám nào khác."
"Tái doanh phách bão nhất, rửa sạch huyền lãm, bắt chước tự nhiên..."
Nhắm chặt hai mắt, trong lòng Lý Phàm có một vầng sáng lướt qua.
"Người hợp với đạo. Hành động theo bản năng một cách vô tri vô thức là gần với đạo nhất. Cái này có lẽ chính là nguyên nhân vì sao nhiều người phàm trên thế gian này có thể loại bỏ Tiên Phàm Chướng thành công lại để ý thiên địa chỉ lý như vậy."
"Chẳng qua trên thực tế, cái này hoàn toàn không phải nghịch lý về nghĩa. Sau khi loại trừ Tiên Phàm Chướng, thực lực lại không có bước nhảy vọt về chất đã nói rõ điểm này."
Lý Phàm trầm ngâm suy tư.
"Một là bởi vì không hoàn toàn dựa vào lực lượng của bản thân loại trừ Tiên Phàm Chướng, thứ hai...
Hóa Đạo Thạch trong đầu lập lòe ánh sáng, Lý Phàm nhận ra và lật lại khoảnh khắc lúc đó, không ngừng nhớ lại.
Hắn nhìn trầm ngâm: "Khi Tiên Phàm Chướng cuối cùng bị loại bỏ..."
"Giống như là tự nó biến mất."
"Giống như Luyện Tâm Chú cảm nhận được Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú do ta vận chuyển liền tự tạo ra biến hóa."
"Chạm phải điều kiện nào đó sao."
Lý Phàm lại nhớ tới hình ảnh Chân Thực thiên tôn truyền đến cho Đông Cực lúc còn sống.
"Bí mật của tái nghịch thiên địa chỉ lý, giấu trong Tiên Phàm Chướng."
Trước mắt Lý Phàm giống như thấy được mấy nghìn năm qua, vô số người phàm phá vỡ gông cùm xiềng xích của Tiên Phàm và nghịch pháp bước lên con đường tu hành.
"Mỗi một sự ra đời của một vị tu sĩ đều trải qua quá trình gần như tái nghịch thiên địa chỉ lý."
"Tuy bản thân bọn họ không biết điều đó, nhưng cái này quả thực thật sự đã xảy ra."
"Tái nghịch thiên địa chi lý không khác gì trực diện Truyền Pháp và hoàn toàn lật đổ hệ thống tu hành do chính tay hắn đắp nên. Tài năng thiên tung giống như Đông Cực và Bạch tiên sinh cũng kết thúc bằng thất bại. Bởi vậy có thể thấy khó khăn rất lớn. Nhưng..."
Lý Phàm chợt hiểu ra.
Hắn nghĩ đến quá trình mô phỏng lần luân hồi của mình.
"Quá trình mỗi người phàm chống lại Tiên Phàm Chướng đều có thể coi là mô phỏng tái nghịch thiên địa chỉ lý."
"Sức của một người có thể cạn kiệt. Sức của nghìn vạn người cũng có giới hạn."
"Nhưng sức của nghìn vạn người và hàng triệu người thì vô hạn và không thể cạn kiệt."
"Trước lực lượng to lớn như này, tân pháp của Truyền Pháp bị phá cũng chỉ là vấn đề thời gian."
Trong lòng Lý Phàm chấn động: "Thiên địa van linh, chúng sinh luyện thần thuần túy là lấy số lượng làm lay động tiên chi lực siêu thoát phàm tục." "Vô tận chúng sinh, trọn đời nghịch pháp, đây là phóng đại hơn nưa ưu thế về số lượng trên thước đo thời gian, từ lượng biến đạt được chất biến..."
"Chỉ cần Huyền Hoàng giới tiếp tục không tình nguyện tiếp nhận sự tôn tại về khí vận của người phàm thì pháp môn này sẽ luôn tiếp diễn."
Lý Phàm suy nghĩ nhanh chóng, trong lòng càng nhiều thêm sự tôn kính từ trong thâm tâm với Bạch tiên sinh sáng tạo ra nhiều diệu kế như này.
Bất chấp giới hạn của tuổi thọ, sau khi chết phương pháp này vẫn có tác dụng, vượt qua dòng thời gian dài và ảnh hưởng đến vài năm sau đó.
Không giống Lý Phàm có chí bảo Hoàn Chân, trên ý nghĩa bình thường thì đây đã là giới hạn mà tu sĩ phàm tục có thể làm được.
Đương nhiên, tác dụng của cái này không đáng để Lý Phàm tham khảo.
Vấn đề Bạch tiên sinh muốn nhờ tu sĩ Huyền Hoàng giới mấy nghìn năm mới hoàn thành, Lý Phàm chỉ cần thông qua Hoàn Chân liên tục là có thể làm được.
Nhưng cái này không ảnh hưởng Lý Phàm thu lấy thành quả của Bạch tiên sinh.
"Theo ta thấy, cái gọi là bí mật ẩn giấu của tái nghịch thiên địa chỉ lý trong Tiên Phàm Chướng chính là được cảm ngộ qua vô số năm, khi vô số tu sĩ đang loại trừ Tiên Phàm Chướng.'
"Tất cả đều được ghi chép bảo tồn."